Giấc Mơ Triệu PhúChương 540
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 540

Chương 540: Cái này không phải là vẽ rắn thêm chân à?

"Được rồi! Cậu đến đây chúng ta nói chuyện!", Tần Kiệt thần bí như vậy khiến cho Triệu Chí Tân rất tò mò, ông ta không biết Tần Kiệt đang định làm trò gì. 

 

"Ok, mai gặp nhé! Chúc chú ngủ ngon!" 

 

 

"Ngủ ngon!" 

 

 

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Triệu Chí Tân xoa lông mày. 

 

 

Thằng nhóc Tần Kiệt này lẽ nào lại có chiêu trò mới sao? 

 

 

Nếu không, cậu ta đặc biệt đến thăm mình để làm gì? 

 

 

Khá thú vị. 

 

  

Tên này đã kiếm được rất nhiều tiền cho ông ta. 

 

 

Ngày mai mời cậu ta ăn bữa cơm. 

 

 

Triệu Chí Tân đã có chủ ý. 

 

 

Tần Kiệt cúp điện thoại xong liền đi tắm. 

 

 

 Anh đang chuẩn bị lên giường đi ngủ. 

 

 

Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên. 

 

 

Anh cầm lên xem, là Tần Tuyết. 

 

 

Vẻ mặt anh vô cùng ngạc nhiên, có chút không dám tin. 

 

 

Kể từ khi từ Hỗ Hải trở về, anh và Tần Tuyết luôn trong trạng thái chiến tranh lạnh. 

 

 

Nhiều lần anh gọi cho Tần Tuyết, nếu không phải là tắt máy thì là không nằm trong vùng dịch vụ. 

 

 

Anh rất phiền muộn. 

 

 

Không ngờ hôm nay Tần Tuyết lại chủ động gọi điện cho anh. 

 

 

Anh đương nhiên rất kích động. 

 

 

Anh bình tĩnh lại rồi kết nối điện thoại. 

 

 

"A lô, Tuyết Nhi!" 

 

 

"Anh ngủ chưa?" 

 

 

"Chưa!" 

 

 

"Tắm chưa?" 

 

 

"Vừa tắm xong!" 

 

 

"Anh có rảnh không?" 

 

 

"Có! Sao vậy?" 

 

 

"Nếu có anh ra ngoài một chuyến nhé! Em đang ở ngoài kí túc xá!" 

 

 

"Hả?" 

 

 

Tần Kiệt có chút mông lung. 

 

 

Tình huống gì vậy? 

 

 

Đang yên đang lành, tại sao Tần Tuyết lại chạy đến kí túc xá của anh. 

 

 

Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì sao? 

 

 

"Được! Em đợi anh! Anh ra ngoài tìm em ngay đây!" 

 

 

"Ừm!" 

 

 

Cúp điện thoại xong, Tần Kiệt vẫn không dám tin là thật, anh cẩn thận nhìn vào điện thoại. 

 

 

Quả thực là Tần Tuyết gọi đến. 

 

 

Cuối cùng anh cũng tin. 

 

 

Thay quần áo, đeo giày thể thao, anh đi thẳng ra ngoài…

 

“Tuyết Nhi!”, sau khi về ký túc xá, quả nhiên Tần Kiệt trông thấy Tần Tuyết đang đứng bên ngoài. 

 

“Kiệt Tử!” 

 

 

Tần Tuyết nhào vào lòng Tần Kiệt, bật khóc. 

 

 

“Cô bé ngốc nghếch, em khóc cái gì? Ai làm em không vui?”, Tần Kiệt vỗ nhẹ vào lưng Tần Tuyết, trấn an cô. 

 

 

“Còn có thể là ai được hả? Đương nhiên là anh rồi!” 

 

 

Tần Kiệt: “…” 

 

 

Cái này không phải là vẽ rắn thêm chân à? 

 

 

Trong lúc nhất thời, anh cũng không biết nên nói gì cho phải, chỉ đành để cho Tần Tuyết khóc cho thỏa thích. 

Cô khóc suốt một phút, mới dừng lại.