Giấc Mơ Triệu PhúChương 468
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 468

Chương 468: Ăn nói vớ va vớ vẩn.

"Cắt! Nói bậy bạ gì đó! Tôi có bạn gái rồi! Tôi chỉ ngưỡng mộ tác phong làm việc của cô ấy mà thôi! Thời đại này có rất ít cô gái như vậy!", Tần Kiệt giải thích.  

 

"Cách hai người nói chuyện rất giống nhau, vô cùng ăn ý!", Châu Phàm cảm thán.  

 

 

"…"  

 

 

Ăn ý cái rắm!  

 

 

Chỉ là sự khâm phục đơn thuần mà thôi.  

 

 

Nghĩ cái gì vậy?  

 

  

Rộp~  

 

 

Tần Kiệt cắn một miếng táo sau đó uống hớp sữa.  

 

 

Bỗng nhiên, anh nhớ ra điều gì đó.  

 

 

"Phía nhà trường có biết chuyện tôi nằm viện không?”, Tần Kiệt hổi.  

 

  

"Có!", Châu Phàm nói.  

 

 

"Cái gì? Ý của anh là thân phận của tôi đã bị bại lộ sao?", Tần Kiệt trèo xuống giường muốn về trường.  

 

 

"Không, vẫn chưa lộ! Tôi chỉ kêu giám đốc Lưu gọi cho con trai của dì ấy là Vương Tinh bảo cậu ta xin nghỉ cho cậu thôi!", Châu Phàm nói.  

 

 

"Thì ra là thế, anh không nói sớm chút làm tôi sợ muốn chết!"  

 

 

Tần Kiệt lại ngồi ở trên giường bệnh, vừa ăn táo vừa uống sữa, trông rất thảnh thơi nhàn nhã.  

 

 

Những ngày tháng không phải đi học thật thoải mái biết bao. Nhược điểm duy nhất là không có gái đẹp bầu bạn.  

 

 

Reng reng reng~  

 

 

Đột nhiên chuông điện thoại anh vang lên, là Tần Tuyết gọi.  

 

 

"Xuỵt ~", Tần Kiệt ra hiệu kêu Châu Phàm im lặng.  

 

 

Anh lập tức bắt máy.  

 

 

"A lô, Tuyết Nhi à, gọi cho anh làm gì đó?"  

 

 

"Sao hôm nay anh không đi học? Anh đang ở đâu vậy?", trong điện thoại, giọng nói của Tần Tuyết nghe có chút không vui.  

 

 

"Không phải thứ Sáu này đến gặp cô em ở Hỗ Hải sao? Anh đang ở bên ngoài chuẩn bị quà!", Tần Kiệt viện cớ.  

 

 

"Thật sao?", Tần Tuyết không tin.  

 

 

"Đương nhiên là thật! Anh đã nói dối em bao giờ chưa?", Tần Kiệt nói.  

 

 

"Cũng đúng! Ok, anh chuẩn bị tiếp đi!"  

 

 

"Được rồi, anh thơm cái nào?"  

 

 

"Không! Đừng có mơ!"  

 

 

Tút tút~  

 

 

Cô ấy cúp máy rồi.  

 

 

Tần Kiệt rất thất vọng.  

 

 

Không phải chỉ là một nụ hôn qua điện thoại thôi sao?  

 

 

Vậy mà cũng không cho.  

 

 

Thật bủn xỉn.  

 

 

"Giám đốc Tần, tôi đã phát hiện ra một bí mật trong con người anh!", đột nhiên Châu Phàm nói.  

 

 

"Ồ? Bí mật gì?", Tần Kiệt tò mò hỏi.  

 

 

"Anh rốt cuộc có bao nhiêu em gái mưa?", Châu Phàm hỏi.  

 

 

Tần Kiệt: “…”  

 

 

Nói năng kiểu gì vậy?  

 

 

Anh chỉ có mình Tuyết Nhi thôi.  

 

 

Lấy đâu ra em gái mưa nào chứ.  

Ăn nói vớ va vớ vẩn.