Giấc Mơ Triệu PhúChương 400
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 400

Chương 400: Lẽ nào có liên quan đến chuyện vay tiền sao?

"Đương nhiên là thật rồi! Có khi nào anh lừa em chưa!"

Ngày hôm sau, Mao Hinh đến.  

 

Lúc cô ta xuất hiện vô cùng khoa trương.  

 

 

Vệ sĩ dọn đường, khi xe chạy vào khuôn viên trường đại học công nghiệp Hồ đã có rất nhiều sinh viên đứng ở hai bên vẫy tay xin chụp ảnh cùng Mao Hinh và chào đón nồng nhiệt.  

 

 

Hiện trường đang rất sôi động.  

 

 

Két két~  

 

 

Bỗng nhiên cửa kính xe lay động, từ từ trượt xuống.  

 

  

Một gương mặt trắng nõn chui ra từ trong xe, mỉm cười vẫy tay chào các bạn sinh trường đại học công nghiệp Hồ ở hai bên.  

 

 

Khuôn mặt đó hơi vuông.  

 

 

Tuy nhiên thoạt nhìn lại có vẻ rất cá tính.  

 

 

Thêm vào đó cô ta còn trang điểm.  

 

  

Nhìn dáng vẻ rất có phong cách của ngôi sao.  

 

 

Khi thấy gương mặt đó. Tiếng la hét của đám sinh viên đại học công nghiệp Hồ càng lớn hơn.  

 

 

"Mao Hinh".  

 

 

"Mao Hinh".  

 

 

"Mao Hinh, em yêu chị, em yêu chị như chuột yêu gạo vậy".  

 

 

…  

 

 

Chiếc xe từ từ tiến vào.  

 

 

Mao Hinh vẫy tay liên tục.  

 

 

Đám sinh viên trường đại học công nghiệp Hồ đều hoan hô reo hò cuồng nhiệt.  

 

 

Bầu không khí tại hiện trường ngay lập tức bùng nổ.  

 

 

Hormone tuổi trẻ của mỗi người, vào lúc này, bởi vì sự xuất hiện của Mao Hinh, cô ta còn chủ động lộ mặt chào hỏi mà trở nên sôi động hơn bao giờ hết.  

 

 

Điên cuồng.  

 

 

Nhảy múa.  

 

 

Ca hát.  

 

 

Khuôn viên trường đại học công nghiệp Hồ bỗng chốc trở thành thế giới của những tiếng hò reo.  

 

 

Ngay đến cả các sinh viên của Đại học Công Nghệ Hoa Nam – phân hiệu Ngũ Xương bên cạnh sau khi biết Mao Hinh về trường đại học công nghiệp Hồ cũng đến đây.  

 

 

Dòng người chen chúc không có khe hở.  

 

 

Vô số sinh viên đang chụp ảnh.  

 

 

Còn có rất nhiều sinh viên muốn chạy đến xin chụp ảnh cùng Mao Hinh, thậm chí muốn xin cả chữ ký.  

 

 

Vào giờ khắc này, sức ảnh hưởng của Mao Hinh đột nhiên bùng nổ tại trường đại học công nghiệp Hồ.  

 

 

Nhưng dù vậy, hiện tại Tần Kiệt lại không có mặt ở trường.  

 

 

Sáng sớm khi anh vừa mở mắt liền nhận được cuộc gọi từ Giang Lỗi- đối tác làm ăn ở trường Đại học Công Nghệ Hoa Nam – phân hiệu Ngũ Xương.  

 

 

Trong điện thoại Giang Lỗi có ý muốn mượn tiền anh.  

 

 

Khi Tần Kiệt nghe xong lời này liền sửng sốt.  

 

 

Giang Lỗi phụ trách dự án thu gom phế liệu trong khuôn viên trường Đại học Công Nghệ Hoa Nam – phân hiệu Ngũ Xương và đã kiếm được rất nhiều tiền.  

 

 

Sao cậu ta còn muốn vay tiền anh vậy?  

 

 

Anh nhớ đến chuyện ngày hôm qua Giang Lỗi nói với anh rằng cậu ta có việc không thể đến tham gia cuộc họp thường niên của công ty chuyển phát nhanh Thần Thông được.  

 

 

Lẽ nào có liên quan đến chuyện vay tiền sao?  

 

 

“Làm sao mà phải vay tiền, đã xảy ra chuyện gì?”  

 

 

“Mẹ tôi bị sơ gan, cần một khoản tiền để phẫu thuật thay gan, do vậy tôi có chút túng thiếu”, Giang Lỗi không giấu diếm, nói ra sự thật.  

 

 

Hóa ra cậu ta là một người con có hiếu.  

 

 

“Cậu muốn vay bao nhiêu?”  

 

 

“Còn thiếu 100 ngàn tệ”.  

“Đủ không”, Tần Kiệt hỏi.