Giấc Mơ Triệu PhúChương 215
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 215

Chương 215: Tần Kiệt không phản đối.

Sau khi thanh toán 1 triệu tệ, trên mặt bà Diêu lộ ra nụ cười rạng rỡ.  

 

Cuối cùng cũng bán được rồi.  

 

 

Có khoản tiền này, bà ấy có thể chuyển đến nơi khác sinh sống được rồi.  

 

 

Tiếp theo, bà Diêu cùng Tần Kiệt và Tô Nhuệ đi làm thủ tục sang nhượng.  

 

 

Chạy vạy cả buổi sáng đến tận 12 giờ trưa, mọi việc mới coi như là ổn thỏa.  

 

 

"Cậu Tần, từ bây giờ trở đi, mảnh đất trung tâm thể dục thể thao đã thuộc quyền sở hữu của cậu, chúc mừng cậu nhé!", bà Diêu chúc mừng Tần Kiệt.  

 

 

"Tôi cũng chúc bà và con trai sớm được đoàn tụ, một nhà đoàn viên!", Tần Kiệt nói.  

 

  

"Cảm ơn! Tôi còn có chút việc bận, tôi đi trước đây!"  

 

 

"Tạm biệt!"  

 

 

Cho đến khi bóng lưng của bà Diêu biến mất, Tô Nhuệ mới giơ ngón tay cái ra tán thưởng Tần Kiệt.  

 

 

"Giám đốc Tần, anh giỏi thật đó! 7 triệu tệ giảm xuống còn 6 triệu tệ! Quá dữ! Nhưng còn có một chuyện, tôi không hiểu!"  

 

 

"Chuyện gì, cô nói tôi nghe xem nào!"  

 

  

"Sao anh có thể cam đoan rằng bà Diêu nhất định sẽ đồng ý chứ?"  

 

 

"Ha ha, chuyện này, con trai bà ấy có công không nhỏ!"  

 

 

"Con trai bà ấy?"  

 

 

"Đúng vậy, cô nghĩ mà xem…"  

 

 

Tần Kiệt nói rõ kế sách của mình ra cho Tô Nhuệ nghe.  

 

 

Sau khi nghe Tần Kiệt nói xong, Tô Nhuệ trầm mặc không nói gì.  

 

 

Thật đáng kinh ngạc!  

 

 

Cô ấy không thể không khâm phục Tần Kiệt.  

 

 

Ngay từ khi bắt đầu, bà Diêu đã bị Tần Kiệt gài bẫy.  

 

 

Quá lợi hại.  

 

 

Sự ngưỡng mộ, kính trọng của Tô Nhuệ đối với Tần Kiệt càng trở nên cao hơn.  

 

 

"Giám đốc Tần, tôi rất muốn nói một câu?"  

 

 

"Nói cái gì?"  

 

 

"Tôi có thể hôn anh được không?"  

 

 

Tần Kiệt: "…"  

 

 

Hôn cái rắm ấy!  

 

 

Thỏ không ăn cỏ gần hang.  

 

 

Ăn cô xong, sau này tôi không muốn sống nữa à.  

 

 

Khụ khụ~  

 

 

"Đừng đùa nữa! Nói chuyện nghiêm túc đi! Cô nhanh chóng gọi điện thoại cho Tôn Triêu Dương, nói rằng tôi muốn gặp ông ta!", Tần Kiệt phân phó.  

 

 

"Hừ! Đùa chút mà thôi, sao anh lại nhàm chán như vậy chứ! Thật vô vị!"  

 

 

Tô Nhuệ liếc nhìn Tần Kiệt.  

 

 

Cô ấy lấy điện thoại ra rồi gọi cho Tôn Triêu Dương.  

 

 

Khi Tôn Triêu Dương nghe tin mảnh đất trung tâm thể dục thể thao đổi chủ, ông ta vô cùng kinh ngạc.  

 

 

Ông ta vẫn chưa nghe ngóng được tin gì, sao đã đổi chủ rồi.  

 

 

Lúc nghe nói rằng ông chủ mới muốn gặp ông ta, ông ta lại càng ngạc nhiên.  

 

 

Vừa mới đổi chủ đã muốn gặp ông ta.  

 

 

Ý gì đây?  

 

 

Lẽ nào muốn thu hồi quyền sử dụng trung tâm thể dục thể thao sao?  

 

 

Ông ta bắt đầu cảm thấy lo lắng.  

 

 

Ông ta đã đầu tư vào đó rất nhiều tiền bạc và công sức, vẫn chưa hồi vốn mà!  

 

 

Sao có thể từ bỏ chứ?  

 

 

Ông ta đành phải đồng ý với Tô Nhuệ và hẹn gặp Tần Kiệt ở trung tâm thể dục thể thao.  

 

 

Tần Kiệt không phản đối.  

 

 

Đúng lúc anh cũng muốn đến trung tâm thể dục thể thao một chuyến, gặp nhau ở đó cũng rất hợp lí.  

 

 

20 phút sau.  

 

 

Tần Kiệt và Tô Nhuệ đến trung tâm thể dục thể thao.  

Đi tới cửa, Tần Kiệt dặn Tô Nhuệ đừng gọi điện thoại cho Tôn Triêu Dương.