Giấc Mơ Triệu PhúChương 423
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 423

Chương 423: "Không có! Là thật!"

"Làm không tệ!", bỗng nhiên, bên tai Uông Gia Tân vang lên một giọng nói.  

 

 

Anh ta có chút hoảng hốt, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng lại.  

 

 

Lưu Tuấn Mai lại nghe rất rõ ràng, có chút không hiểu nhìn về phía Tần Kiệt.  

 

 

Bà muốn biết ý của Tần Kiệt là gì.  

 

 

Uông Gia Tân chưa được sự đồng ý của Tần Kiệt và Châu Phàm, tự tiện làm chủ ký kết hợp đồng, rõ ràng là trái với quy định của công ty, phạm phải sai lầm lớn, nhưng ngược lại lại nhận được một câu ‘làm không tệ’?  

 

 

Là có ý gì?  

 

 

Lưu Tuấn Mai không hiểu.  

 

  

Không riêng gì bà.  

 

 

Uông Gia Tân sau khi lấy lại tinh thần cũng có chút ngơ ngẩn.  

 

 

"Tần, giám đốc Tần, anh, anh nói gì?"  

 

 

"Tôi nói anh làm không tệ!", Tần Kiệt nở nụ cười: "Giám đốc Lưu, nhanh, chuyển hai trăm ngàn tệ ngay lập tức cho tôi!"  

 

 

"Á?" Lưu Tuấn Mai nghĩ rằng mình đang nghe nhầm.  

 

  

"Giám đốc Tần, cậu nghiêm túc à?"  

 

 

"Đúng vậy, đương nhiên là tôi nghiêm túc rồi! Dì nhanh chóng chuyển khoản đi, trễ rồi, cũng tối rồi!", Tần Kiệt thúc giục.  

 

 

"Nhưng mà…", thân là giám đốc tài vụ, Lưu Tuấn Mai luôn luôn làm việc theo nguyên tắc, bà lại hỏi lần nữa: "Giám đốc Tần, cậu chắc chắn muốn chuyển khoản à? Không suy tính thêm nữa sao? Mao Hinh chỉ là một ngôi sao nhỏ tuyến 18, tôi đã lên mạng tra rồi!"  

 

 

"Chuyển đi!", Tần Kiệt nói.  

 

 

"…"  

 

 

Lưu Tuấn Mai không còn lời nào để nói nữa rồi.  

 

 

Bà cũng đã hỏi hai lần rồi, nhưng Tần Kiệt vẫn kiên trì muốn chuyển khoản.  

 

 

Bà còn có thể nói gì chứ.  

 

 

Bà cũng chỉ là một người làm công, Tần Kiệt là ông chủ, ông chủ nói làm gì thì bà làm cái đó.  

 

 

"Được rồi, tôi đi chuyển khoản ngay đây!", Lưu Tuấn Mai đứng lên.  

 

 

Bà đi về hướng cửa, lúc đi ngang qua người Uông Gia Tân, bà đứng nhìn Uông Gia Tân thêm một lần nữa.  

 

 

Bà vừa mới bước ra khỏi phòng, Châu Phàm đã xuất hiện ngay trước cửa.  

 

 

Trên trán anh ta thấm đẫm mồ hôi.  

 

 

"Giám đốc Tần, Giám đốc Lưu sao lại đi rồi? Tiền, vẫn chưa chuyển đúng không?"  

 

 

Châu Phàm vọt vào văn phòng, vô cùng lo lắng, thở hổn hển.  

 

 

Tần Kiệt vội vàng rót cho Châu Phàm rót một chén trà.  

 

 

"Uống đi, thở đều đi rồi nói, không cần gấp!", Tần Kiệt nói.  

 

 

Ực!  

 

 

Châu Phàm thực sự rất khát.  

 

 

Anh ta thuần thục uống nước trà vào bụng.  

 

 

Sau đó đặt chén trà xuống: "Giám đốc Tần, vẫn chưa chuyển khoản đúng không?"  

 

 

Tần Kiệt cười cười: "Còn chưa chuyển!"  

 

 

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Thiếu chút nữa là hù chết tôi rồi!", Châu Phàm cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.  

 

 

Anh ta dùng tốc độ nhanh nhất vội vàng trở về, chính là vì ngăn cản Lưu Tuấn Mai chuyển khoản.  

 

 

Vừa tới công ty, anh ta lập tức chạy thẳng đến phòng tài vụ, nghe người phòng tài vụ nói Lưu Tuấn Mai tới phòng làm việc của Tần Kiệt, anh ta vội vàng chạy tới.  

 

 

Vừa rồi, Lưu Tuấn Mai vừa bước ra.  

 

 

Anh ta có chút lo lắng.  

 

 

Hiện tại nghe Tần Kiệt nói thế, vẫn chưa chuyển khoản, anh ta đương nhiên yên tâm rồi.  

 

 

"Nhưng mà, tôi đã bảo Giám đốc Lưu đi chuyển khoản rồi!", Tần Kiệt lại bổ sung một câu.  

 

 

"A?"  

 

 

Châu Phàm chấn động, miệng há thành hình chữ O.  

 

 

"Giám đốc Tần, anh có nói giỡn không vậy?", Châu Phàm có chút không tin.  

 

 

"Không có! Là thật!", Tần Kiệt gật gật đầu.  

 

 

"Vì sao?", Châu Phàm không rõ: "Trên đường trở về, tôi nhờ một người bạn có chuyên môn điều tra, nói Mao Hinh chính là một ngôi sao nhỏ tuyến 18, tuy nói có chút nổi tiếng, nhưng cũng không quá nổi! Fans cũng không nhiều, còn chưa được năm mươi ngàn fans! Một ngôi sao như vậy, ký hợp đồng chính là lỗ vốn! Sao anh lại còn chuyển khoản?"  

 

 

"Giám đốc Châu, anh đừng nóng vội!", Tần Kiệt đứng dậy, cầm hợp đồng lên, đưa cho Châu Phàm: "Châu tổng xem hợp đồng trước đi!"  

 

 

"Hợp đồng?", Châu Phàm sửng sốt: "Hợp đồng làm sao? Có vấn đề gì sao?"