Giấc Mơ Triệu PhúChương 333
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 333

Chương 333: Anh lái rất chậm, rất chậm.

"Thưa anh, anh xác định muốn mua chiếc này sao?", nữ nhân viên tư vấn có chút mơ hồ.  

 

 

"Ừm, chính là nó, xe có sẵn đúng không?", Tần Kiệt hỏi.  

 

 

"Đúng vậy, xe có sẵn! Đây là xe trong khu trưng bày triển lãm, nếu anh không vội, đợi sau khi chúng tôi chuyển hàng về còn có thể tặng anh một vài ưu đãi và quà tặng! Anh xem, anh có muốn đợi không?”, nữ nhân viên tư vấn nghĩ đến chuyện tiết kiệm cho Tần Kiệt, hy vọng Tần Kiệt sẽ không quá nóng vội, nếu không sẽ mất nhiều tiền hơn chút.  

 

 

Nhưng—  

 

 

"Không sao, chính là nó! Bây giờ tôi muốn lấy xe! Lập hóa đơn cho tôi!", Tần Kiệt trực tiếp lôi bọc tiền ra.  

 

 

Bịch bịch~  

 

 

 Những bó tiền màu xanh rơi ra khỏi túi.  

 

 

Tổng cộng có 20 bó.  

 

 

Tất cả đều mới tinh.  

 

 

Thấy vậy mọi người trong khu trưng bày đều trợn mắt há hốc mồm.  

 

 

Mang 200 ngàn tệ tiền mặt đến mua xe?  

 

  

Lá gan lớn thật đó!  

 

 

Còn rất hào phóng nữa chứ.  

 

 

Trời ơi!  

 

 

Người có tiền đây rồi!  

 

 

"Sao thế? Lẽ nào chỗ các cô không cho phép mang tiền mặt đến mua xe sao?", Tần Kiệt không hiểu, hỏi.  

 

 

"Hả?", cô nhân viên tư vấn sực tỉnh lại, vội vàng xua tay: "Không, không phải vậy, có thể, đương nhiên có thể rồi! Anh đợi chút, tôi, tôi kêu bộ phận tài vụ qua đây quyết toán, được không?"  

 

 

"Đương nhiên là được rồi! Mau đi đi, tôi đợi cô!", Tần Kiệt nói.  

 

 

"Được, anh đợi một lát nhé!", nữ nhân viên tư vấn cuống quít đi tới phòng tài vụ.  

 

 

Đại gia đây rồi.  

 

 

Chỉ dạo quanh một vòng liền đặt xe, không kì kèo mặc cả.  

 

 

Lắm tiền thật đó.  

 

 

Ai mà không thích một khách hàng giàu có như vậy chứ?  

 

 

Nữ nhân viên tư vấn đương nhiên rất vui rồi.  

 

 

“Mời anh uống trà!”  

 

 

Lúc này, lại có một nữ nhân viên tư vấn khác đi tới, đưa cho Tần Kiệt một ly trà.  

 

 

"Cảm ơn!", Tần Kiệt cầm lấy, chậm rãi nhấm nháp thưởng thức.  

 

 

Từ đầu đến cuối, anh cũng không thèm liếc nhìn 200 ngàn tệ rơi trên xe.  

 

 

Thấy vậy những người mua xe xung quanh vô cùng ngưỡng mộ.  

 

 

Đây mới là đại gia chân chính chứ.  

 

 

Xem tiền như rác.  

 

 

Nhất thời, Tần Kiệt trở thành tâm điểm chú ý của cửa hàng Buick.  

 

 

Một lát sau, nữ nhân viên tư vấn dẫn theo hai nhân viên phòng tài vụ tới.  

 

 

Trong tay bọn họ còn cầm theo tài liệu liên quan và máy đếm tiền.  

 

 

Bọn họ nhanh chóng đếm tiền ngay trước mặt Tần Kiệt.  

 

 

20 bó tiền giấy 100 tệ được kiểm tra ngay lập tức.  

 

 

Còn thừa 2 ngàn tệ, nhân viên phòng tài vụ đưa lại cho Tần Kiệt.  

 

 

Sau khi Tần Kiệt đút tiền vào túi liền đi theo nữ nhân viên tư vấn đi làm thủ tục liên quan.  

 

 

Bận rộn hơn một giờ đồng hồ, anh mới lái được chiếc xe ô tô ra khỏi cửa hàng Buick 4S dưới sự tiễn biệt của các cô nhân viên tư vấn.  

 

 

Bởi vì không có bằng lái xe, Tần Kiệt không dám đi nhanh.  

 

 

Anh lái rất chậm, rất chậm.  

 

 

Rõ ràng là trên đường vành đai ba, người bình thường chỉ mất khoảng 20 phút là có thể đến nơi.  

 

 

Nhưng anh lại mất tận hơn một giờ đồng hồ mới lái đến trước cửa siêu thị Kiệt Tuyết khu đô thị mới Nam Hồ.  

 

 

Bim bim bim~  

 

 

Anh ra sức bấm còi.