Giấc Mơ Triệu PhúChương 425
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 425

Chương 425: "Giám đốc Tần yên tâm, tôi làm được mà!

"Giám đốc Tần, anh từng học luật sao?", Châu Phàm có chút tò mò.  

 

"Không! Nhưng qua sự việc lần này, siêu thị chúng ta cần phải tuyển cố vấn pháp luật! Nếu không, sau này xảy ra sự cố rất khó giải quyết!", Tần Kiệt gõ bàn nói.  

 

 

"Ừm, tôi cũng cảm thấy nên làm như vậy! Phòng pháp chế là một bộ phận mà công ty bình thường phải có, thông thể thiếu được!", Châu Phàm tán thành.  

 

 

"Nếu giám đốc Châu cũng đã đồng ý, vậy thì anh dành chút thời gian đến trung tâm nhân tài một chuyến nhé!"  

 

 

"Giám đốc Tần yên tâm, tôi làm được mà!", Châu Phàm gật đầu nói.  

 

 

"Ừ!", lúc này Tần Kiệt mới nhìn về phía Uông Gia Tân: "Chuyện lần này, anh coi như là trong họa có phúc! Ưu khuyết điểm bù trừ cho nhau! Nếu có lần sau, anh không cần phải xuất hiện trước mặt tôi nữa, anh đã hiểu ý của tôi chưa?"  

 

  

"Tôi hiểu rồi, hiểu rồi! Cảm ơn giám đốc Tần bỏ qua! Anh yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ tận tâm một lòng một dạ làm tốt các công việc của siêu thị!", Uông Gia Tân vội vàng hứa hẹn.  

 

 

"Ừ, vậy thì được! Không có chuyện của anh nữa, anh ra ngoài làm việc trước đi!", Tần Kiệt phất phất tay.  

 

 

"Vâng giám đốc Tần!", Uông Gia Tân nhanh chóng xoay người bước ra cửa.  

 

 

Mặc dù ống tay áo đã ướt đấm, nhưng vẫn không ngăn được anh ta lấy tay lau mồ hôi.  

 

 

 Ban nãy anh ta bị dọa đến nỗi tê liệt chân tay.  

 

 

Cũng may không xảy ra chuyện gì, hại anh ta sợ bóng sợ gió.  

 

 

"Đợi đã!"  

 

 

Đột nhiên, giọng nói của Tần Kiệt từ phía sau truyền đến.  

 

 

Trái tim nhỏ bé của Uông Gia Tân vừa mới thả lỏng được một chút, giờ lại đập loạn lên.  

 

 

"Giám, giám đốc Tần, anh còn muốn dặn dò gì sao?", Uông Gia Tân nói lắp ba lắp bắp, thoạt nhìn rất sợ hãi.  

 

 

"Không phải tôi đã nói rồi sao, công lao và lỗi lầm bù trừ cho nhau, anh sợ cái gì?", Tần Kiệt lắc đầu: "Tôi hỏi anh, lúc anh và Hoàng Di kí hợp đồng, anh có nói ông chủ siêu thị Kiệt Tuyết là tôi không?"  

 

 

"Không, không có!"  

 

 

Uông Gia Tân lắc lắc đầu.  

 

 

"Anh không nhắc đến tên tôi trước mặt cô ta chứ?", Tần Kiệt lại hỏi.  

 

 

"Không, không!", Uông Gia Tân lại nói.  

 

 

"Ừ, vậy thì tốt!", Tần Kiệt cảm thấy yên tâm: "Anh đi được rồi!"  

 

 

"Vâng, vâng giám đốc Tần!"  

 

 

Uông Gia Tân vội vàng rời đi.  

 

 

Trên lưng anh ta toát ra mồ hôi lạnh.  

 

 

"Giám đốc Tần, anh đây là…", Châu Phàm có chút mông lung.  

 

 

"Tôi không muốn Tần Tuyết biết siêu thị Kiệt Tuyết là của tôi!", Tần Kiệt nói: "Nếu không, tôi sẽ không kêu anh đổi tên người đại diện pháp luật sang tên của anh!"  

 

 

"Ồ, hóa ra là như vậy! Tôi hiểu rồi! Vậy thì…"  

 

 

Cốc cốc cốc~  

 

 

Châu Phàm chưa kịp nói xong thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.  

 

 

Tần Kiệt và Châu Phàm nhìn qua, là Lưu Tuấn Mai.  

 

 

"Ồ, giám đốc Lưu à, sao rồi? Dì chuyển tiền chưa?", Tần Kiệt hỏi.  

 

 

"Tôi vừa mới chuyển! Đây là hóa đơn chuyển tiền! Cậu xem qua đi!", Lưu Tuấn Mai bước vào, đưa hóa đơn chuyển tiền cho Tần Kiệt.  

 

 

Tần Kiệt đảo mắt xem qua một lượt, sau khi xác nhận người thụ hưởng là Mao Hinh, anh bất giác mỉm cười.  

 

 

"Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi!"  

 

 

"Không có chuyện gì nữa, tôi đi làm việc trước đây!"  

 

 

"Ừ, giám đốc Lưu đi làm việc đi!"  

 

 

Lưu Tuấn Mai rời đi.  

 

 

Châu Phàm giơ ngón tay cái ra.  

 

 

"Bằng cách này, Mao Hinh nhận được tiền, có nghĩa là hợp đồng đã có hiệu lực! Đến lúc đó, cô ta sẽ không thể thoát khỏi lòng bàn tay của giám đốc Tần!"  

 

 

"Ha ha, lần này, tôi muốn Mao Hinh biết, là một ngôi sao không nên quá ngông cuồng!"  

 

 

…  

 

 

Cùng lúc đó.  

Khách sạn Cẩm Giang.