Giấc Mơ Triệu PhúChương 330
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 330

Chương 330: Đáng tiếc Tô Nhuệ không có ở đó.

Tần Kiệt có Tôn Ngọc Phương bật đèn xanh giúp.  

 

 

Ngày hôm sau Tần Kiệt không cần đến lớp, trực tiếp đến siêu thị Kiệt Tuyết.  

 

 

Đi vào phòng làm việc của Châu Phàm.  

 

 

Anh nói về chuyện tài trợ cho trường học.  

 

 

Châu Phàm lắc đầu, còn nở nụ cười.  

 

 

“Giám đốc Châu, làm sao vậy? Chuyện này có gì buồn cười đâu?”, Tần Kiệt có chút khó hiểu.  

 

  

“Giám đốc Tần, anh biết gì không? Trước khi anh về, phía bên trường học đã cử người đến đây rồi! Anh biết họ nói thế nào không?”, Châu Phàm hỏi.  

 

 

“Bọn họ nói gì?”, có thể khiến Châu Phàm bật cười, nhất định sẽ rất thú vị đây.  

 

 

“Họ nói chúng ta chỉ cần tài trợ 150 ngàn tệ, họ sẽ làm việc cho chúng ta!”, Châu Phàm đưa ly trà cho Tần Kiệt: “Tôi hỏi họ, các cậu có năng lực gì?”  

 

 

“Bọn họ nói giờ đang phải đi học, vẫn còn là sinh viên, nhưng thể lực chắc chắn rất dồi dào! Muốn họ tuyên truyền, phát tờ rơi, biểu diễn đường phố gì cũng được!”  

 

  

“Tôi nói bọn họ có bao nhiêu người đến? Duy trì được bao lâu?”  

 

 

“Bọn họ nói có thể có 30 người đến, làm việc liên tục trong vòng một tuần!”  

 

 

“Tôi thuận theo yêu cầu 150 ngàn tệ của họ, tôi bỏ ra 800 tệ cũng có thể thuê được 187 người đến giúp, hợp tác với họ liệu có lời không?”  

 

 

“Bọn họ đương nhiên không còn gì để nói, hệt mấy con gà trống bị đánh bại rồi rời đi! Giám tốc Tần, cậu nói xem có buồn cười không?”  

 

 

Châu Phàm lắc đầu.  

 

 

“Đúng thật có chút buồn cười! Không, phải nói là ngây thơ quá rồi. Có điều cũng có thể lý giải đều là sinh viên, được bố mẹ che chở, chưa cảm nhận được hiện thực xã hội tàn khốc. Lời nói không được thực tế cũng là điều bình thường!”  

 

 

Tần Kiệt uống ngụm trà, cũng không bình luận nhiều về những sinh viên trường Đại học Công nghiệp Hồ kia.  

 

 

Đàm phán, lại nói năng như vậy thì sao có thể thành công được chứ?  

 

 

Đúng thật không khác Tôn Ngọc Phương mấy.  

 

 

“Có điều dù sao cũng là việc của trường học tôi, bọn họ không đến thì thôi nhưng đã đến đây rồi thì cho họ chút mặt mũi vậy! Tài trợ cho họ 80 ngàn tệ đi!”, Tần Kiệt nói.  

 

 

“Hửm? 80 ngàn tệ sao? Có phải hơi nhiều không giám đốc Tần. Theo tôi thấy cùng lắm là 20 ngàn tệ thôi!”, Châu Phàm giơ hai ngón tay lên.  

 

 

“20 ngàn tệ sao?”, Tần Kiệt sửng sốt: “Quá ít rồi đấy, có bõ không đây?”  

 

 

“Giám đốc Tần, 20 ngàn tệ so với thu nhập của một người bình thường chẳng lẽ không nhiều sao?”, Châu Phàm cảm thấy không cần suy nghĩ thêm.  

 

 

“Nghe tôi 80 ngàn thì là 80 ngàn đi! Cái tôi để ý không phải 80 ngàn tệ mà là chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách!”, Tần Kiệt nói ra tình hình thực tế.  

 

 

“Ý của giám đốc Tần muốn nhân cơ hội này, để chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách nhanh chóng mở rộng quy mô, sau đó…”, Châu Phàm quả thực thông minh, vừa nghe liền đã nhìn ra suy tính của Tần kiệt.  

 

 

“Phải, về ngành Logistics này chúng ta vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm, buộc phải làm sớm chút! Sau khi thành lập hệ thống trường Đại học Công nghiệp Hồ xong tôi sẽ tuyển thêm người rồi cùng học sau đó phát triển dịch vụ giao hàng và chuyển phát nhanh! Đến khi đó công ty chúng ta sẽ là hậu cần cho siêu thị, chuyển phát nhanh và trung tâm thể dục thể thao!”  

 

 

“Đợi đến khi việc kinh doanh mở rộng và ổn định, chúng ta sẽ tìm cách phát triển liên thông! Hình thành một chuỗi công nghiệp hoàn chỉnh! Đến lúc đó, nhiều chuyện không cần người khác nói mà sẽ do Kiệt Tuyết chúng ta tự định đoạt!”  

 

 

Nghe lời này của Tần Kiệt, Châu Phàm quả thực cũng có chút chấn động.  

 

 

Dã tâm của Tần Kiệt quả thật không phải lớn bình thường đâu.  

 

 

Trước kia anh cũng đã từng nghe Tần Kiệt nhắc qua phải nhanh chóng mở chi nhánh khắp thành phố Hán.  

 

 

Hiện giờ anh mới biết mục đích chính của Tần Kiệt chính là lập một chuỗi công nghiệp liên thông tỉnh.  

 

 

Bước tiếp theo, lập một đế chế vươn đến tầm cỡ quốc gia.  

 

 

Anh không thể không phục.  

 

 

“Tôi không thể không phục chí hướng của giám đốc Tần! Được, 80 ngàn thì 80 ngàn! Tôi đồng ý!”, Châu Phàm đồng ý nói.  

 

 

“Như vậy mới đúng chứ!”, Tần Kiệt cười, cùng Châu Phàm nói chuyện một lúc rồi trực tiếp đến văn phòng Tô Nhuệ.  

 

 

Đáng tiếc Tô Nhuệ không có ở đó.  

 

 

Anh đành đi dạo quanh một vòng siêu thị.  

 

 

Tiếp đó đi khảo sát mặt tiền siêu thị của Đường thị.  

 

 

Anh phát hiện đã bắt đầu trang trí lại rồi.  

 

 

Mọi người khí thế ngất trời, lao động hăng say.