Giấc Mơ Triệu PhúChương 210
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 210

Chương 210: Cậu ta hăng hái nhận nhiệm vụ.

Tần Kiệt nhìn bóng lưng Trương Uy tức giận rời đi, trong lòng cười lạnh  

 

Trương Uy vẫn còn non.  

 

 

Đấu với người trong xã hội, thì thủ đoạn của cậu ta còn ngây thơ lắm.  

 

 

Người ta xem trọng nhất là cái gì?  

 

 

Chính là là lợi ích.  

 

 

Ai có thể đem lại lợi ích lớn hơn cho bọn họ thì người đó sẽ được bọn họ xem trọng.  

 

 

 Trương Uy, cậu làm không được thì đừng trách Triệu Chí Tân người ta vô tình.  

 

 

Bởi vì xã hội chính là như vậy.  

 

 

Thói đời ấm lạnh.  

 

 

Coi như đó là một bài học đi.  

 

 

“Tiểu Tần, tiểu Giang, tiểu Tạ, tiểu Tào, chúng ta bàn tiếp đi”.  

 

 

 “Được ạ!”  

 

 

…  

 

 

Hai tiếng sau, bọn họ đi ra khỏi văn phòng của Triệu Chí Tân.  

 

 

Tần Kiệt, Giang Lỗi, Tạ Quan Lâm và Tào Bác cùng ngồi lại với nhau thảo luận.  

 

 

Cuối cùng quyết định đặt tên cho dịch vụ chuyển phát nhanh ba trường là chuyến phát nhanh Ngũ Kiếm Khách.  

 

 

Trong đó cổ phần của Tần Kiệt lớn nhất, 25%.  

 

 

Số cổ phần còn lại được chia đều cho bốn người.  

 

 

Người đại diện theo pháp luật, đại học Công Nghiệp Hồ là Trương Lâu, Đại học Công Nghệ Hoa Nam- phân hiệu Ngũ Xương là Giang Lỗi, Đại học Nông nghiệp Hoa Trung là Tào Bác.  

 

 

Sau đó là một loạt các nguyên tắc hoạt động cụ thể.  

 

 

Chẳng hạn như xây dựng hệ thống tài chính, xây dựng đội ngũ, việc tuyên truyền và điều phối, v.v.  

 

 

Tất cả đều được quy định rõ ràng trong quá trình thảo luận.  

 

 

Tần Kiệt đã có kinh nghiệm từ trước.  

 

 

Đề xuất của anh được chấp nhận nhiều nhất.  

 

 

Cũng bởi vì Tần Kiệt nắm số cổ phần nhiều nhất, khiến cho Giang Lỗi, Tạ Quan Lâm, Tào Bác đều tâm phục khẩu phục.  

 

 

Sau ba giờ thảo luận, đám người Tần Kiệt mới giải tán.  

 

 

Mỗi người đều theo những gì đã bàn luận, trở về xây dựng đoàn đội.  

 

 

Họ xây dựng một đội giao hàng.  

 

 

Sau một thời gian, Tần Kiệt trở lại Đại học Công Nghiệp Hồ và đem mọi chi tiết đã bàn bạc nói lại cho Trương Lâu.  

 

 

Để sau khi Trương Lâu hiểu và ghi nhớ rồi thì anh giao cho cậu ta nhiệm vụ đầu tiên.  

 

 

Đó là tuyển một số nhân viên cố định, toàn thời gian hoặc bán thời gian, bắt đầu tiến hành hoạt động trên các con đường trong Đại học Công Nghiệp Hồ.  

 

 

Phát súng đầu tiên của chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách đã được khởi động toàn diện.  

 

 

Trương Lâu nghe mà nhiệt huyết sôi trào.  

 

 

Ngũ Kiếm Khách cơ à.  

 

 

Nghe đã thấy ngầu.  

 

 

Cậu ta hăng hái nhận nhiệm vụ.  

 

 

Chính thức tập trung tinh thần làm việc.  

 

 

Đối với công việc thu mua phế liệu, Trương Lâu đã đề bạt Mã Dương và Quách Bùi, để bọn họ toàn quyền lo liệu.  

 

 

Trương Lâu sẽ kiểm tra thường xuyên.  

 

 

Còn về Tần Kiệt, sau khi giao việc phát triển trong khuôn viên trường cho Trương Lâu.   

 

 

Anh liền trở thành ông chủ nhàn rỗi.  

 

 

Trở về kí túc xá.  

 

 

Nhưng vừa mới về.  

 

 

Anh vẫn chưa ngồi nóng chỗ.  

 

 

Thì điện thoại đổ chuông.  

 

 

Anh lấy ra xem.  

Là Tô Nhuệ gọi đến.