Giấc Mơ Triệu PhúChương 495
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 495

Chương 495: Anh thật là đáng sợ.

Nhưng những chuyện này vẫn chưa kết thúc.  

 

 

Tần Kiệt đi đến trước mặt Giang Dã, ngồi xổm xuống.  

 

 

Dáng người cao ráo của anh, dưới ánh mặt trời, tỏa ra tạo thành một cái bóng dài che phủ cả người Giang Dã.  

 

 

Đôi mắt anh giống như vua sói phương Bắc, lóe lên một tia sáng lạnh như dao.  

 

 

"Còn muốn chơi à?", giọng nói của Tần Kiệt vô cùng thấp.  

 

 

Giang Dã xém chút nữa bị dọa đến mức tè dầm.  

 

 

 Ông ta nuốt nước miếng, yết hầu mấp máy vài cái rồi mới nặn ra được một câu: "Cậu, cậu muốn làm gì? Tôi cảnh cáo cậu đó, đừng có mà làm xằng làm bậy! Đánh người chính là phạm pháp đấy!"  

 

 

Ông ta sợ rồi.  

 

 

Ông ta đường đường là một thầy giáo dạy thể dục, mà lại sợ hãi trước ánh mắt hung ác kia của Tần Kiệt.  

 

 

Ông ta thực sự hoảng hốt.  

 

 

Cảnh tượng vô cùng xấu hổ.  

 

 

 "Tôi nói cho ông biết, trong vòng một tuần, ông phải chủ động đến tìm tôi! Nếu không, tôi sẽ cho ông biết, làm sao để trở thành Đông Phương Bất Bại!"   

 

 

Nói xong, chân của Tần Kiệt còn cố tình dừng lại trên đùi Giang Dã.  

 

 

Sau đó anh xoay người rời đi.  

 

 

Giang Dã lại bị dọa xém tè dầm.  

 

 

Anh thật là đáng sợ.  

 

 

Một thanh niên hơn 20 tuổi đầu làm sao có thể tàn bạo giống như một con sói như vậy được?  

 

 

Nhưng cậu ta dám uy h**p mình trước mặt một học sinh và phụ huynh.  

 

 

Món nợ này, ông ta chắc chắn sẽ không để yên như vậy đâu.  

 

 

Cậu muốn tôi huấn luyện con trai của Lữ Bộ Thanh?  

 

 

Cả đời cũng đừng hòng.  

 

 

Ngoài ra, tôi sẽ tiến hành ra lệnh phong sát ở trong giới.  

 

 

Khiến con trai của Lữ Bộ Thanh mãi mãi đừng nghĩ tới việc lăn lộn trong giới thể thao.  

 

 

Hừ!  

 

 

Giang Dã nghĩ như thế nào, Tần Kiệt không biết.  

 

 

Anh bước tới trước mặt bố con Lữ Bộ Thanh.  

 

 

Ánh mắt con trai của Lữ Bộ Thanh sáng rực lên.  

 

 

Ánh mắt nhìn Tần Kiệt tràn đầy kính sợ và khâm phục.  

 

 

Chỉ vừa mới đây thôi, bố con bọn họ quỳ trước mặt Giang Dã, nói thật nhiều lời hay, nhưng Giang Dã lại hoàn toàn không có biểu cảm nào.   

 

 

Ông ta vẫn vô cùng lạnh lùng tàn nhẫn.  

 

 

Cậu ta đã cảm thấy bất mãn với Giang Dã từ lâu.  

 

 

Hiện tại Tần Kiệt vừa xuất hiện đã dọa Giang Dã xém tè dầm rồi.  

 

 

Như vậy tương đương giúp bố con họ xả cơn giận.  

 

 

Nên cậu ta đương nhiên sẽ kích động và kính phục.  

 

 

Nhưng trên mặt Lữ Bộ Thanh lại tràn đầy vẻ lo lắng.  

 

 

Giang Dã là giáo viên nổi tiếng nhất trong ngành.  

 

 

Nếu bọn họ xúc phạm ông ta thì việc của con trai chắc chắn sẽ tiêu tùng.  

 

 

Vậy không phải ông ta quỳ rồi dập đầu uổng công rồi sao.  

 

 

"Giám đốc Tần, cậu như vậy…"  

 

 

Lời còn chưa nói hết, chỉ mới nói được một nửa nhưng Tần Kiệt đã hiểu rồi.  

 

 

"Thầy Lữ, ông tin tôi không?", Tần Kiệt nhìn Lữ Bộ Thanh hỏi.  

 

 

"Tôi…"  

 

 

Nói thật, Lữ Bộ Thanh không quá quen thuộc với Tần Kiệt lắm.  

 

 

Nếu như không phải có quan hệ với Lưu Tuấn Mai thì ông ta cũng sẽ không tìm Tần Kiệt.  

 

 

"Cho dù ông không tin tôi, thì ông cũng nên tin Lưu Tuấn Mai chứ?", Tần Kiệt nói.  

 

 

"Điều này… Ừm! Tôi tin!", Lữ Bộ Thanh do dự nói.