Giấc Mơ Triệu PhúChương 321
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 321

Chương 321: Tần Kiệt có hơi phiền não.

Tần Kiệt ngẩn người.  

 

 

Tô Nhuệ có ý gì vậy chứ?  

 

 

Cô ấy vốn là người mà anh muốn giới thiệu cho Châu Phàm, sao giờ lại quấn lấy anh thế này?  

 

 

Chẳng lẽ Châu Phàm không có sức hấp dẫn gì à?  

 

 

“Đấy, anh xem, vừa nói đến chủ động là giám đốc Tần im re! Đúng là mất hứng mà!”, đầu dây bên kia, Tô Nhuệ trách móc.   

 

 

“Khụ khụ~”.  

 

 

 Tần Kiệt ho khan vài cái: “Giám đốc Tô, nam nữ khác biệt, vẫn nên…”  

 

 

“Tôi không ngại!”, Tô Nhuệ cắt ngang.  

 

 

“…”  

 

 

Tần Kiệt thầm nghĩ, cô không sợ nhưng tôi sợ, có quỷ mới biết đến nhà cô, cô sẽ làm gì tôi.  

 

 

Đến lúc đó ngáo ngáo bị cô ăn sạch, lại còn phải chịu trách nhiệm với cô nữa.  

 

 

 Tôi không có ngu vậy đâu.  

 

 

“Khụ khụ~”.  

 

 

Tần Kiệt lại ho khan vài tiếng: “Giám đốc Tô, nói chuyện chính đi”.  

 

 

“Tôi đang nói chuyện chính đó chứ! Giám đốc Tần, nói một câu thôi, tối nay anh có đến nhà tôi hay không? Tôi đã nói với anh rồi đấy, tôi vừa mua một cái giường nước cho tình nhân! Nằm lên đó hệt như ngâm mình trong bồn tắm, thú vị lắm đấy!”  

 

 

“Chỉ cần động một cái là có thể nảy lên! Rất thích hợp! Anh mà đến, chỉ cần nhìn một cái thôi, đảm bảo anh sẽ thích nó ngay, đến đây đi!”  

 

 

Lời của cô ấy nghe vô cùng hấp dẫn.  

 

 

Nói thật, cả người Tần Kiệt đã bắt đầu nóng lên rồi, nhưng anh là người đàn ông ngay thẳng chính trực, sao có thể làm chuyện xằng bậy được.  

 

 

“Khụ khụ, giám đốc Tô, đùa vậy đủ rồi!”, Tần Kiệt nhắc nhở Tô Nhuệ.  

 

 

Nếu cô mà còn nói thêm nữa, chắc anh bốc hỏa mất.  

 

 

Anh cũng sắp chịu không nổi rồi.  

 

 

“Ha ha, chọc anh chơi thôi, anh tưởng thật à? Ai rảnh rỗi đi mua giường nước đặt trong nhà làm gì? Có mua thì mua một cái giường đỏ thẫm có phải hay hơn không!”, Tô Nhuệ nở nụ cười.  

 

 

“Tại sao lại là đỏ thẫm?”, Tần Kiệt có hơi khó hiểu.  

 

 

“Chẳng lẽ anh vẫn còn là… Thật à?”, giọng Tô Nhuệ có chút kinh ngạc.  

 

 

“…”  

 

 

Tần Kiệt không đánh mà khai.  

 

 

Khụ khụ~  

 

 

“Giám đốc Tô, không đùa với cô nữa đâu!”, Tần Kiệt cảm thấy rất bất đắc dĩ: “Nói chuyện chính đi! Tôi có việc muốn nói!”  

 

 

“Được rồi, không đùa với anh nữa! Giám đốc Tần, có phải anh định hỏi tôi về chuyện ký tên không?”, Tô Nhuệ hỏi.  

 

 

“Ừm, đã ký hết rồi chứ?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

 

“Gần hết, còn thiếu hai chữ nữa!”, Tô Nhuệ nói.  

 

 

“Hiệu suất rất nhanh!”  

 

 

“Tôi làm nhanh như vậy, có phải giám đốc Tần nên thưởng cho tôi không?”, Tô Nhuệ hỏi với vẻ mong chờ.  

 

 

“Cô muốn tôi thưởng gì?”, Tần Kiệt hỏi lại.  

 

 

“Tôi muốn…”, Tô Nhuệ dừng một chút: “Nghe nói gần đây có một nơi tên là Thang Trì, suối nước nóng rất tốt, tôi muốn anh dẫn tôi đi tắm suối nước nóng!”  

 

 

Tần Kiệt: “…”  

 

 

Tắm suối nước nóng?  

 

 

Nghĩa là phải mặc áo tắm hai mảnh?  

 

 

Nhớ đến dáng người của Tô Nhuệ, rất đẹp, nếu mặc áo tắm hai mảnh chắc chắn sẽ càng thêm mê người.  

 

 

Nhưng Thang Trì cách thành phố Hán hơn một 160 cây số, đột nhiên đi đến đó, biết nói sao với Tần Tuyết đây?  

 

 

Tần Kiệt có hơi phiền não.  

 

 

“Giám đốc Tần, có được hay không thì anh cũng phải nói một tiếng đi chứ!”, Tô Nhuệ nói.  

 

 

“Hả, chuyện này à… Được thì được, tuy nhiên phải chọn ngày tốt mới được!”, Tần Kiệt nói.  

 

 

“Lại còn xem ngày, để hôm nào tôi đi chùa Quy Nguyên xin một ngày là được chứ gì?", Tô Nhuệ nói.  

 

 

“Ừ, được! Cứ làm theo lời cô đi!”, Tần Kiệt bất đắc dĩ, chỉ có thể đáp ứng.  

 

 

“Oh yeah, tuyệt quá! Tôi biết ngay là giám đốc Tần sẽ đồng ý mà! Chờ tin tốt của tôi nhé!”