Giấc Mơ Triệu PhúChương 250
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 250

Chương 250: Anh ta phải chịu trách nhiệm.

Trên đường đi.  

 

Điện thoại anh bỗng nhiên đổ chuông.  

 

 

Anh rút ra nhìn màn hình hiển thị.  

 

 

Là Châu Phàm gọi đến.  

 

 

“Giám đốc Châu, có chuyện gì sao?”  

 

  

“Giám đốc Tần, anh đang về à?”  

 

 

“Ừ. Sao vậy? Có phải là có kết quả rồi đúng không?”  

 

 

“Đúng vậy. Tôi vừa mới bàn bạc với giám đốc Kỳ xong! Anh ta nói rõ với tôi rằng họ sẽ dành ra tầng bốn để dựng rạp chiếu phim! Tầng năm, tầng sáu và tầng bảy sẽ được dùng làm khách sạn!”  

 

 

 “Ồ, như vậy là tốt tồi! Chuyện mà tôi đề cập với anh, bọn họ nói sao?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

 

“Giám đốc Tả đã thương lượng với ba ông chủ khác và đưa ra câu trả lời, bọn họ đã đồng ý hợp tác với chúng ta! Ngày mai có thể kí hợp đồng!”  

 

 

“Được! Về phần hợp đồng, anh để tâm chút, tôi có chuyện muốn muốn nhắc nhở anh!”  

 

 

“Giám đốc Tần, anh nói đi!”  

 

 

Tần Kiệt nói cho Châu Phàm nghe về chuyện Tô Nhuệ phát hiện máy nghe lén.  

 

 

Đương nhiên còn có chuyện anh nộp đơn xin làm người cầm đuốc Thế vận hội Olympic, Đường Ba cũng nộp đơn theo.  

 

 

Khi Châu Phàm nghe nói trong công ty có nội gián, cả người anh ta như sắp nổ tung.  

 

 

Hầu hết nhân viên trong siêu thị đều do anh ta tuyển dụng vào.  

 

 

Vậy mà lại xuất hiện nội gián.  

 

 

Anh ta phải chịu trách nhiệm.  

 

 

“Giám đốc Châu, anh đừng tức giận, cũng đừng lo lắng. Ý kiến của tôi là án binh bất động, hành động như cũ là được! Không thể để cho Đường Ba và nội gián phát hiện ra rằng chúng ta đã biết hết mọi chuyện!”  

 

 

“Nhưng…”, Châu Phàm có chút lo lắng.  

 

 

“Anh yên tâm, tôi đã có kế hoạch. Tuy nhiên, nếu chưa loại bỏ được nội gián thì đây vẫn là một mối tai họa ngầm! Cho nên, anh dành ra chút thời gian, tốt nhất không nên để cho người khác biết, chỉ có mình anh biết!”  

 

 

“Anh tới phòng giám sát kiểm tra một lượt trong vòng nửa tháng trước và sau khi diễn ra cuộc họp vào ngày hôm đó! Xem ai đã vào phòng làm việc của tôi!”  

 

 

“Tìm kẻ khả nghi nhất, sau đó để ý trông chừng đến hắn ta! Đương nhiên không được kinh động đến hắn ta! Coi như chưa có chuyện gì xảy ra! Đợi đến lúc thu lưới, cho hắn ta ra ngoài ánh sáng là được! Giám đốc Châu, anh hiểu ý tôi chứ?”, Tần Kiệt nói.  

 

 

“Tôi đã hiểu! Giám đốc Tần yên tâm, tôi biết phải làm như thế nào rồi! Tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng!”, Châu Phàm hứa hẹn.  

 

 

“Ừm, cứ như vậy nhé, tôi phải lên xe rồi!”  

 

 

“Được!"

 

Ngay sau đó, nhân viên của siêu thị họ Đường đã báo cáo việc Tần Kiệt vào siêu thị cho bố của Đường Ba.  

 

Vừa nghe Tần Kiệt đích thân đến siêu thị nhà mình, bố của Đường Ba liền dấy lên nghi ngờ.  

 

 

Ông ta tự mình chạy đến phòng giám sát xuất đoạn băng ra, xem kĩ một mạch từ đầu đến cuối.  

 

 

Ông ta xem đi xem lại năm lần, ngoài việc nhìn thấy Tần Kiệt đi lại loanh quanh trong siêu thị thì chẳng thu hoạch được gì.  

 

 

Việc này làm ông ta cảm thấy rất kì lạ, luôn cảm thấy có chỗ không đúng.  

 

 

Tần Kiệt là một đối thủ cạnh tranh, chưa từng bước vào siêu thị nhà họ Đường.  

 

 

Khi hai bên bắt đầu cạnh tranh nhau thì Tần Kiệt lại đột nhiên đến.  

 

 

Hơn nữa, từ lúc tới đến lúc về, anh chẳng mua gì cả, rõ ràng là đến để thăm dò tình hình.  

 

 

Nhưng Tần Kiệt chỉ đi loanh quanh trong siêu thị họ Đường một vòng.  

Sau khi quan sát cách bài trí của siêu thị, tình hình làm việc của nhân viên,… thì anh không có thêm bất kỳ hành động nào khác.