Giấc Mơ Triệu PhúChương 411
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 6 lượt Giới thiệu Một đời sống lại, anh sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, để bản thân bị người hãm hại, lừa gạt, rơi vào nợ nần, Anh quyết tâm thay đổi hết thảy, phải sống thật tốt, phụng dưỡng cha mẹ, cũng phải là người làm nên sự nghiệp, sống cuộc đời thật ý nghĩa. Năm 2007 riền kinh tế toàn cầu dần bão hòa, và năm 2008 sẽ bùng nổ cuộc khủng hoảng tài chính. Nếu nám chặt cơ hội nghìn năm khó gặp nảy thỉ trong tương lai không nói việc tới việc trở thành một nhân vật có cấp bậc như Jack Ma, trở thành một triệu phú thậm chí là tỷ phú cũng đều có khả năng Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 411

Chương 411: Phản công toàn tập.

Triệu Phần và những người khác ngạc nhiên không thể tin được.  

 

Họ cũng có chút thảng thốt.  

 

 

Rất nhanh Lâu béo đã biểu diễn xong.  

 

 

Sau khi nói cảm ơn.  

 

 

Cậu ta nhanh chóng chạy xuống phía dưới.  

 

 

“Kiệt Tử, thấy tôi hát thế nào hả?”, Lâu béo hỏi.  

 

 

“Cậu á, sao lại lựa chọn một bài nhạc đỏ vậy?”, Tần Kiệt tò mò hỏi.  

 

  

“Hỏi vợ tôi ấy!”, Lâu béo chỉ vào Dương Liễu.  

 

 

“Tôi giúp anh ấy chọn đấy!”, Dương Liễu giải thích: “Giọng anh ấy khi hát không hợp với mấy bài pop thịnh hành bây giờ, chỉ hợp với mấy ca khúc nhạc đỏ, tôi đã lựa chọn rất cẩn thận, cuối cùng mới chọn được bài < Đi thuyền trên biển dựa vào người lái>! Thấy thế nào? Lâu béo hát không có vấn đề gì chứ?”  

 

 

“Đâu chỉ không có vấn đề, bài hát này giống như dành riêng cho cậu ta vậy!”, Tần Kiệt giơ ngón cái lên: “Tôi tán dương cậu!”  

 

 

“Cậu tán dương vậy có phải là muốn nhận thua rồi không?”, Tần Kiệt kích động hỏi.  

 

 

 “Đừng có vội! Phía sau còn có nhiều người chưa hát nữa mà! Chờ đợi thứ hạng cuối cùng của cậu rồi hẵng nói!”, Tần Kiệt nói.  

 

 

“Cậu yên tâm đi, lần này tôi tin 100% mình có thể đạt được thứ tự, cậu phải mời chắc rồi!”, Lâu béo tự tin đáp.  

 

 

“Hi vọng như thế! Từ từ rồi xem!”, Tần Kiệt nở nụ cười.  

 

 

“Chờ thì chờ, ai sợ ai chứ!”, Lâu béo nói.  

 

 

Tiếp theo đó lại lần lượt có người lên biểu diễn.  

 

 

Kết quả lại càng khiến Tần Kiệt thất vọng.  

 

 

Tuy không đến mức hát quá dở.  

 

 

Nhưng giọng hát không thể mê nổi.  

 

 

Quá kém rồi.  

 

 

Ngay cả Lâu béo cũng không bằng.  

 

 

Không phải hát lạc giọng thì là quên lời, không biết hát kiểu gì nữa.  

 

 

Nếu không chỉ là kiểu hát nhẹ nhàng.  

 

 

Không có một người nào có thể lọt được vào mắt Tần Kiệt.  

 

 

Anh trực tiếp đưa ra đánh giá thấp.  

 

 

Sau nửa tiếng, tất cả những người dự thi đều đã biểu diễn xong.  

 

 

Chờ đợi lời nhận xét của Mao Hinh.  

 

 

Bởi vì sinh viên khoa âm nhạc rất đông.  

 

 

Mao Hinh thay đổi một hình thức khác.  

 

 

Cô trực tiếp tuyên bố tên mười người mà cô thấy hát hay nhất.  

 

 

Ngoài mười cái tên đó ra cô sẽ không gọi thêm tên ai nữa.  

 

 

Cũng xem như giữ mặt mũi cho họ đi.  

 

 

Trong số đó người đứng đầu chính là Tưởng Thiên Dưỡng, xếp thứ hai là Khương Thục Văn,…Lâu béo cũng may mắn, vừa hay xếp ở vị trí thứ 10.  

 

 

Sau khi cậu ta nghe thấy mình xếp hạng 10 đã vô cùng kích động ôm chầm lấy Dương Liễu điên cuồng quay vòng vòng.  

 

 

Khiến những người khác cũng phải để ý.  

 

 

Sau đó, Mao Hinh bắt đầu nhận xét từng người một.  

 

 

Cuối cùng đến lượt Lâu béo còn cố tình nhắc nhở phải tiếp tục cố gắng.  

 

 

Nghe thấy vậy Lâu béo càng thêm kích động, thiếu chút muốn bay lên trời luôn rồi.  

 

 

“Kiệt Tử, hiện tại cậu còn muốn nói gì không?”, Lâu béo nhìn nhìn hỏi.  

 

 

“Cậu thắng rồi! Tôi sẽ thực hiện lời hứa!”, Tần Kiệt nhún nhún vai, nở nụ cười.  

 

 

Anh cũng vui mừng thay Lâu béo.  

 

 

Thật sự khiến Tần Kiệt phải nhìn cậu ta bằng đôi mắt khác xưa.  

 

 

Phản công toàn tập.  

 

 

Cũng không dễ dàng gì.  

 

 

“Haha, mọi người có nghe thấy không, buổi tối hôm nay, Tần Kiệt làm chủ mời mọi người một bữa lớn!”  

 

 

Bang bang~  

 

 

Toàn bộ sinh viên trong lớp đều vỗ tay cho Tần Kiệt.  

Tần Kiệt chỉ thản nhiên cười, nhưng lỗ tai anh vẫn vểnh lên cố nghe ngóng động tĩnh từ phía Mao Hinh.