Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 570

Chương 570: Nói cái gì rồi?

Trong nháy mắt, bên trên y phục, trên đầu, gương mặt xinh đẹp, trên cổ của nàng đều dính đầy vôi nước màu trắng…  

             Đồng thời, những vôi nước kia bắt đầu sôi trào thiêu đốt.  

             – Oanh!  

             Trong tầm mắt đầy xám trắng, một nắm đấm đột nhiên phóng đại, nặng nề mà đánh vào trên bụng nàng.  

             Thân thể nàng cao gầy thon thả lập tức như một mảnh lá rụng, bị gió thổi ra ngoài, ngã xuống chỗ cách đó hơn mười mét.  

             – Ọe ——  

             Kịch liệt đau nhức đánh tới.  

             Nàng há to mồm, muốn nôn mửa, đồng thời trên người dâng lên cảm giác nóng hổi.  

             Nhưng nàng không có chút do dự, lập tức nhảy dựng lên từ dưới đất, chuẩn bị lướt qua lấy roi da của mình.  

              Chỉ cần roi trong tay, nàng nhất định có thể…  

             – Phốc! Phốc! Phốc!  

             Đột nhiên, lại liên tiếp vôi phấn bắn tới.  

             Nàng lần nữa mất đi tầm mắt.  

             – Oanh! Oanh! Oanh!  

             Liên tiếp ba quyền nặng nề mà đập vào trên bụng nàng.  

             Lập tức, lại một quyền nặng nề mà đập vào cằm của nàng…  

              Nàng lập tức ngã trên mặt đất, trong lúc nhất thời trước mắt biến thành màu đen, mềm cả người, cũng đứng lên không nổi nữa.  

             – Ngươi thua. Hiện tại nằm trên mặt đất bất động, muốn thực hiện hứa hẹn ngươi vừa mới nói sao?  

             Âm thanh ghê tởm âm hiểm hèn hạ xảo trá tâm ngoan thủ lạt đột nhiên vang lên ở bên tai, nàng hận không thể một ngụm cắn chết hắn, nhưng nàng đã đau không động đậy nổi.  

             – Không… Không muốn…  

             Nàng tuyệt vọng, trong mắt chảy ra nước mắt, hơi thở mong manh cầu khẩn.  

             Thế nhưng, hỗn đản hèn hạ xảo trá đã ngấp nghé thân thể gợi cảm của nàng rất lâu, hiện tại cơ hội tốt như vậy, hắn thế nào có khả năng buông tha nàng đây.  

             – Xoẹt!  

             Một tay đột nhiên xé nát y phục của nàng…  

             Thân thể nàng lập tức run lên, khóc lên.  

             Một tay khác cầm quần áo, đang lau sạch vôi trên mặt nàng, trên cổ, lại đổ một chút nước ở trên người nàng, lại lau lau mấy lần, ném quần áo vào lồng ngực của nàng.  

             Sau đó, hai cánh tay nắm vuốt gương mặt của nàng, dùng lực lôi kéo một chút, lại nhéo một cái lên cái mũi nhỏ nhỏ nhắn xinh xinh của nàng, lại giật mấy lần lỗ tai của nàng…  

             – Tốt rồi, Tuyết Thước cô nương, ta đã làm xong.  

             Âm thanh ghê tởm kia lại vang lên bên tai, sau đó, không có động tĩnh.  

             Nam Cung Mỹ Kiêu lại run rẩy chờ đợi trong chốc lát, mới chậm rãi mở mắt, khóe mắt và trên mặt còn mang theo hai hàng nước mắt, ngẩng đầu, mờ mịt nhìn về người phía trước và bốn phía.  

             Thân ảnh ác ma kia chẳng biết lúc nào sớm đã rời đi.  

             Chưa tới chạng vạng tối.  

             Lạc Thanh Chu tốn hao một kim tệ, thuê một chiếc xe ngựa, về tới trong thành.  

             Đầu cự mãng kia thì trực tiếp bán cho tụ bảo các.  

             Bởi vì vừa thành yêu, trong cơ thể không chỉ có không có yêu đan, huyết nhục c*̃ng không có tác dụng quá lớn, cho nên chỉ bán hai trăm kim tệ.  

             Tăng thêm trước đó sáu trăm kim tệ, hết thảy có tám trăm kim tệ.  

             Bất quá trong nháy mắt, Lạc Thanh Chu lại bỏ chuyện đó ra ngoài tay.  

             Hao tốn bảy trăm kim tệ, mua hai bình dược thủy luyện gân cùng một chút các loại thuốc chấn thương và vật dụng xuất hành cơ bản.  

             Mua mứt quả.  

             Lúc trở lại Tần phủ, đã là chạng vạng tối.  

             Hắn trực tiếp đi Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển.  

             Tiến vào rừng trúc, thần hồn xuất khiếu, bay đến đỉnh chóp lầu các, tắm rửa lấy trời chiều cùng ráng chiều, bắt đầu tu luyện thần hồn.  

             Nhắm mắt lại, vận chuyển tâm pháp, lần này cảm giác càng thêm rõ ràng.  

             Bên trong trời chiều ráng chiều chiếu rọi ở trên người giống như có một tia kim sắc quang mang đang tràn vào thần hồn của hắn, bị hắn nhanh chóng hấp thu.  

             Hồn lực bên trong đan hải chậm rãi ba động tăng trưởng.  

             Một tia sáng kỳ dị bắt đầu lưu chuyển vừa đi vừa về ở toàn thân.  

             Trải qua một hồi, màn đêm đã buông xuống.  

             Lúc mở mắt ra, ánh trăng trong sáng, bầu trời đầy sao, không chỉ có ánh mắt nhìn càng xa rõ ràng hơn, lỗ tai cũng có thể nghe càng xa.  

             Bốn phía gió thổi cỏ lay, cảm thụ càng thêm rõ ràng.  

             Hắn bay trở về đến rừng trúc, hồn phách trở về cơ thể.  

             Trở lại tiểu viện.  

             Tiểu Điệp đang ngồi ở trong viện thêu hoa mẫu đơn chờ hắn, gặp hắn trở về, vội vàng đi phòng bếp hâm nóng đồ ăn, bưng ra cho hắn.  

             – Công tử, vừa rồi Châu nhi tỷ tỷ tới qua.  

             – Nói cái gì rồi?  

             – Cũng không nói gì, chỉ nói tới xem một chút công tử ngươi đang làm gì.  

             – Nô tỳ nói người ở trong phòng dụng công đọc sách, không thể quấy nhiễu, nàng liền đi.  

             Lạc Thanh Chu ngồi xuống ăn cơm, trầm ngâm một hồi, nói:  

             – Tiểu Điệp, cùng một chỗ ăn, cơm nước xong xuôi đi thư phòng giúp ta mài mực.  

             Tiểu Điệp nói:  

             – Cô gia tự mình ăn đi, lúc vừa tối nô tỳ đã qua ăn cơm chỗ tiểu Đào tỷ tỷ nơi đó.  

             Lạc Thanh Chu nhanh chóng bắt đầu ăn.  

             Cơm nước xong xuôi, chủ tớ hai người về tới trong phòng.  

             Tiểu Điệp mài mực.  

             Lạc Thanh Chu mở ra giấy tuyên, cầm viết lên, bắt đầu tiếp tục viết tình tiết chương sau của ‘cố sự ba nước’.