Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 361

Chương 361: Còn có việc sao?

…   

 

Sắp đến buổi trưa.   

 

 

Hạ Thiền nằm trên giường, rốt cục mơ màng thiếp đi.   

 

 

Lạc Thanh Chu lại giúp nàng lau da thịt lộ ra ngoài một lần, mới mở cửa phòng, chuẩn bị rời khỏi.   

 

 

Cửa phòng vừa mở, thì gặp Bách Linh ở ngoài, lén lén lút lút chuẩn bị chạy trốn.   

 

 

Lạc Thanh Chu một phát bắt được cánh tay nàng, giật nàng trở về, nói:   

 

  

– Có rảnh thì đến chăm sóc nàng. Ta còn có việc, đêm lại đến.   

 

 

Bách Linh xoay người, vẻ mặt tràn đầy khó xử nói:   

 

 

– Cô gia, ta c*̃ng có việc, ta còn phải đi xem tiểu thư, ta… A…   

 

 

Không đợi nàng nói xong, Lạc Thanh Chu đã đè nàng lên vách tường bên cạnh, thô bạo hôn lên miệng nhỏ của nàng.   

 

  

Một lát sau, mới buông ra nói:   

 

 

– Còn có việc sao?   

 

 

Bách Linh mềm cả người, hai mắt mê ly, bờ môi ướt át, ngực chập trùng, khuôn mặt nhỏ đỏ lên thở gấp nói:.   

 

 

– Không có… Không có…   

 

 

– Bá!   

 

 

Lạc Thanh Chu lại cúi đầu hôn miệng nhỏ ướt át của nàng một cái, mới quay người rời khỏi.   

 

 

Bách Linh ngơ ngác dựa vào vách tường, nhìn bóng lưng hắn uy phong rời khỏi, run lên nửa ngày, mới nâng ngón tay ngọc nhỏ dài lên sờ bờ môi ướt át, lẩm bẩm:   

 

 

– Cô gia… Thật bá đạo…   

 

 

Lạc Thanh Chu trở lại phòng, ăn mấy khối thịt bò mới cầm theo đồ đi Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển.   

 

 

Trong viên yên tĩnh, không có một ai.   

 

 

Hắn xuống hồ, đi vào động.   

 

 

Trước tiên, trong thạch thất đánh Bôn Lôi Quyền nửa canh giờ mới bắt đầu dựa vào bức hoạ luyện gân trên quyển sách, bắt đầu dùng lực làm mấy động tác kéo gân.   

 

 

Chỉ chốc lát sau, mồ hôi đầm đìa.   

 

 

Tốc độ những động tác kia, c*̃ng bắt đầu càng lúc càng nhanh.   

 

 

– Ầm!   

 

 

Hắn thít chặt gân trên đùi lớn, tập trung dùng sức, đột nhiên hắn đạp vào vách đá bên cạnh một cái, nó lập tức vỡ vụn.   

 

 

Dựa vào da thịt phối hợp bắp thịt, lực bộc phát có thể dùng và sức mạnh đều tăng trưởng không ít.   

 

 

– Oanh! Oanh! Oanh!   

 

 

Hắn dựa vào động tác trên bức họa trong bộ sách luyện gân kia, gân lớn toàn thân đầu tiên là căng cứng tụ lực, lập tức đột nhiên kéo duỗi bộc phát, đánh ra Bôn Lôi Quyền, cường độ càng trở nên nặng hơn, không khí trong thạch thất lại vang lên từng đợt bạo âm chói tai, cả người hắn giống như bị nước mưa tưới, ướt dầm dề.   

 

 

Hắn lại kiên trì luyện hơn một canh giờ, rốt cục lực kiệt khí suy, toàn thân đau nhức.   

 

 

Đặc biệt là xương cốt tiếp nối bắp thịt, không chỗ nào không đau đớn, giống như muốn đứt gãy.   

 

 

Lạc Thanh Chu biết đây là phản ứng bình thường.   

 

 

Mới bắt đầu mãnh liệt rèn luyện da thịt, đều thống khổ như vậy, lại kiên trì một thời gian, chờ da thịt càng thêm rắn chắc, đau đớn tự nhiên sẽ giảm bớt rất nhiều.

 

 

Nhưng không gian nơi này có hạn, không cách nào luyện các loại động tác chạy, nhảy vọt như trên sách vẽ.   

 

 

Lạc Thanh Chu quyết định ngày mai đi tụ bảo các nhìn xem có thể ra khỏi thành đi săn yêu thú không.   

 

 

Trong Hắc Mộc lâm rộng lớn tĩnh mịch, mới là nơi tu luyện tốt.   

 

 

Nếu có thể gặp được yêu thú, đương nhiên càng tốt hơn.   

 

 

Hắn muốn trước khi ăn tết luyện gân thành công, ngoại trừ dược thủy luyện gân và chất lỏng xanh đậm ra, chính là đi Hắc Mộc lâm chiến đấu với yêu thú.   

 

 

Không thông qua thực tế tôi luyện va chạm k*ch th*ch ngoại vật, vĩnh viễn không cách nào đạt tới trạng thái tu luyện và hiệu quả tốt nhất.   

 

 

Lạc Thanh Chu thở nặng nề, toàn thân mồ hôi đi ra thạch thất, đang chuẩn bị đi đáy hồ tắm rửa, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía con đường ở giữa chỗ rẽ ba hang đá kia.   

Hắn do dự một chút, đi tới trước hang ở giữa.