Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 469

Chương 469: Tiên sinh mau mời giảng!

– Trưởng công chúa trận chiến đấu này, đặc sắc tuyệt luân, có thể dùng tám chữ thay thế: Công lúc bất ngờ, xuất kỳ bất ý! Áp dụng Ba mươi sáu kế, dư xài.   

             – Công lúc bất ngờ, xuất kỳ bất ý? Tiên sinh quả nhiên đại tài, tám chữ vừa ra, đích thật là khái quát tốt nhất cho tràng chiến dịch này! Tiên sinh nơi đó có cố sự liên quan đến mấy chữ này?   

             – Bên trong « Cố sự ba nước » kia thật ra có, so với tràng chiến dịch này của điện hạ lại cảm giác không hẹn mà hợp. Mỗi năm, Tôn Sách phái thuỷ quân tiến đánh Cố lăng bờ Nam sông Tiền Đường, nhiều lần công không được…   

             – « Cố sự ba nước » này của tiên sinh quả nhiên là Thần Thư quân sự, lại bao hàm nhiều chiến dịch phấn khích như vậy, nếu có thể đọc xong, bản cung về sau hành quân đánh trận, ổn thỏa như hổ thêm cánh, bách chiến bách thắng! Tiên sinh, nhanh nói! Bản cung đêm không thể say giấc.   

             -… Điện hạ quá khen… Không, điện hạ, « Cố sự ba nước » này là nhị tiểu thư nhà ta viết.   

             – Nha.   

              – …   

             – Đều như nhau, dù sao các ngươi là người trong nhà. Tiên sinh, xin nghe một mưu kế khác của bản cung…   

             – Điện hạ trận chiến này hoàn toàn đặc sắc, bất quá nếu có thể hoàn thiện một chút, có lẽ sẽ càng tốt hơn, phần thắng có lẽ sẽ gia tăng càng nhiều.   

             – Ồ? Tiên sinh mau mời giảng!   

              Nam Cung Hỏa Nguyệt sáng mắt lên, lại tự mình tiếp nhận ấm nước, quỳ thẳng thân thể, kéo tay áo lộ cổ tay trắng, vì hắn châm trà.   

             – Điện hạ trận chiến này, binh nhiều tướng mạnh, gấp địch nhân mấy lần, hoàn toàn có thể áp dụng một cái thập diện mai phục, thiên la địa võng. Như vậy, chủ tướng của đối phương chỉ sợ cũng không cách nào đào thoát.   

             – Thập diện mai phục? Thiên la địa võng?   

             – Phương pháp dụng binh, thập tắc vi chi, ngũ tắc công chi, bội tắc phân chi, địch tắc năng chiến chi, thiểu tắc năng đào chi, bất nhược tắc năng tị chi. Cố tiểu địch chi kiên, đại địch chi cầm dã. (*)   

             [* Phép dụng binh, hơn 10 lần thì bao vây, hơn 5 lần thì đánh, hơn 2 lần thì chia nhỏ ra đánh, ngang nhau thì có thể đánh, ít hơn thì có thể chạy trốn, không bằng thì có thể tránh – Binh Pháp Tôn Tử]   

             Lạc Thanh Chu giảng một hồi lại là nửa canh giờ.   

             Ánh nắng ngoài cửa sổ, dần dần chếch đi.   

             Thời gian lặng yên trôi qua.   

             Hai người một hỏi một đáp, không biết mệt mỏi, ngoại trừ uống nước nhớ chữ ra, lại chưa hề dừng lại.   

             Trong nháy mắt, không ngờ đã đến chạng vạng tối.   

             Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn sắc trời ngoài cửa sổ một chút, lại liếc mắt nhìn thiếu nữ yếu đuối bên cạnh, đứng dậy thở dài nói:   

             – Điện hạ, trời đã không còn sớm, hôm nay đến đây thôi.   

             Nam Cung Hỏa Nguyệt vẫn chưa thỏa mãn, múa bút viết xuống trên giấy tuyên “Cáo mượn oai hùm, giả thoáng một thương” vài chữ to, thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn hắn nói:   

             – Trò chuyện cùng tiên sinh, cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, bản cung thật có chút không nỡ thả tiên sinh đi.   

             Một bên, Tần nhị tiểu thư có chút siết chặt cục mực trong tay.   

             Nam Cung Hỏa Nguyệt lại thở dài một hơi, đứng lên nói:   

             – Bản cung vẻn vẹn chỉ là nói chuyện với tiên sinh hai lần, nhưng mỗi lần đều cảm giác được lợi rất nhiều, cảm giác hơn mười năm thời gian là sống vô dụng, binh thư cũng là phí công đọc sách. Tài năng của tiên sinh, cho dù là mưu sĩ Kỳ Lân của Thái tổ, chỉ sợ cũng có chỗ không kịp.   

             Lạc Thanh Chu cung kính nói:   

             – Điện hạ quá khen rồi. Tại hạ cũng chỉ đàm binh trên giấy, thuận miệng nói, cũng không có kinh nghiệm gì thực tế. Cùng điện hạ so sánh, còn kém vạn dặm, nơi nào có mặt so sánh với mưu sĩ Kỳ Lân phò tá Thái tổ.   

             Nam Cung Hỏa Nguyệt nói:   

             – Tiên sinh cũng không nên tự coi nhẹ mình. Mặc dù thân phận tiên sinh hôm nay có chút xấu hổ, còn chưa thành danh, nhưng bản cung tin tưởng, chỉ cần cho tiên sinh một cơ hội, tiên sinh nhất định có thể nhất phi trùng thiên (bay một cái vọt lên trời), một tiếng hót lên làm kinh người.   

             Lạc Thanh Chu không dám nói tiếp, cúi đầu chắp tay nói:   

             – Điện hạ, trời đã không còn sớm, tại hạ trước hết cùng nhị tiểu thư cáo từ.   

             Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn chằm chằm thần tình trên mặt hắn, dừng một cái, lại thở dài nói:   

             – Chẳng biết lúc nào, mới có thể cùng tiên sinh cầm đuốc soi đêm trò chuyện, kề đầu gối nói chuyện lâu. Bản cung luôn cảm thấy thời gian ở cùng tiên sinh thực sự có chút không đủ.   

             Nói xong, đột nhiên lại nói:   

             – Tiên sinh đêm nay có thể không đi? Bản cung để Nguyệt Vũ đưa Tần nhị tiểu thư đưa về Tần phủ, thuận tiện đi trong phủ dặn dò một tiếng cho mẫu người Tần đại nhân, có thể hay không?   

             Tần nhị tiểu thư một bên, tay ngọc trong tay áo chậm rãi nắm chặt nắm lại.   

             Lạc Thanh Chu cúi đầu nói:   

             – Thịnh tình ý đẹp của điện hạ, tại hạ thụ sủng nhược kinh. Chỉ là trong nhà còn có nương tử đang chờ, tại hạ thực sự không thể đêm không về ngủ.   

             Tần nhị tiểu thư một bên nhịn không được ngẩng đầu nhìn hắn một chút.