Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 11

Chương 11: Nhị công tử gọi ngươi đi qua!

– Không phải sao, Trưởng công chúa không có mặc áo giáp sao? Sao ta nghe nói, Trưởng công chúa từ trước đến nay chỉ mặc liệt hỏa giáp một thân màu đỏ ra chiến trường?

– Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Trưởng công chúa vừa xuất hiện, quân địch liền bại, mà quân ta lập tức khí thế dâng cao, trảm địch vô số….

Lạc Thanh Chu dẫn Tiểu Điệp chen qua bên cạnh, mấy người đang trò chuyện liền ngừng một chút, nhìn hắn một cái, ánh mắt vừa nhìn về phía tiểu nha hoàn phía sau hắn.

– Tiểu nha hoàn này lớn lên thật là thủy linh, chính là gầy một chút, cái mông nhỏ một chút.

– Tư thái tinh tế, mềm mại không xương, tay ngọc tinh xảo, chắc hẳn đôi gót sen trong giày cũng nhỏ gọn thanh tú, trắng nõn kiều nhuyễn, nếu có thể nắm ở trong tay thưởng thức một phen, tuyệt đối là tuyệt không thể tả….

 – Không biết tiểu nha hoàn này mua hết bao nhiêu tiền, nếu giấu trong nhà nuôi một hai năm, dạy dỗ đàng hoàng một phen, tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân mị xương người hút tủy người a….

 Lạc Thanh Chu nhìn mắt mấy người đó, nghe được rõ ràng suy nghĩ trong lòng họ.

Hắn nhíu nhíu mày, kéo Tiểu Điệp đến trước người, dùng thân thể ngăn cách ánh mắt không tốt của mấy người kia, cũng không ở lâu trên cầu, nhanh chóng rời khỏi.

Những người kia thấy vậy, cũng đành thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ đáng tiếc.

Dừng một chút lại tiếp tục chủ đề vừa rồi.

 
 Văn nhân háo sắc, Lạc Thanh Chu cũng biết.

Chỉ là không có nghĩ đến, mấy tên gia hỏa áo mũ chỉnh tề này, tùy tiện gặp nữ tử trên đường đều sẽ sinh ra nhiều ý nghĩ xấu xa như vậy.

Đương nhiên, cũng từ khía cạnh này mà nhìn ra nữ tử ở thời đại này thật bi thảm.

Không phải ai cũng giống như vị Trưởng công chúa kia vừa sinh ra đã cao quý.

Đại đa số nữ tử đều biến thành công cụ cho nam nhân giải trí, đùa bỡn mà thôi.

Lạc Thanh Chu âm thầm thở dài một hơi, càng thêm kiên định quyết tâm phải cường đại lên.

Chỉ có như vậy, mới có thể bảo vệ, bảo hộ người bên cạnh mình.

Tiểu Điệp là người thân, sống nương tựa cùng hắn.

Hắn nhất định phải bảo vệ nàng thật tốt!

– Công tử, vừa rồi bọn họ đang nói đến Trưởng công chúa nha..

– Nô tỳ trong phủ cũng nghe đám hạ nhân kia lén nói, Trưởng công chúa là nữ tử không thua đấng mày râu, thật lợi hại, từ mười ba tuổi liền theo quân đánh trận. Nghe nói gần đây Trưởng công chúa chỉ huy đại quân, ở chỗ cách Mặc Thành chúng ta không xa còn đánh thắng một trận lớn nữa.

Đi vào ngõ phía bắc, Tiểu Điệp c*̃ng bắt đầu nói đến vị Trưởng công chúa được bách tính Đại Viêm xưng là công chúa tướng quân kia.

Đối với rất nhiều nữ tử Đại Viêm đế quốc mà nói, vị Trưởng công chúa này là thần tượng mà các nàng quỳ bái.

Mười ba tuổi theo quân đánh trận.

Mười lăm tuổi tự mình dẫn một nhánh kỵ binh tập kích quân doanh địch, chém giết thủ lĩnh quân địch.

Mười sáu tuổi chỉ huy quân đoạt lại Bạch Thủy quan của Đại Viêm bị địch cướp hơn bảy năm.

Còn nhiều lần đánh lui quân địch.

Mười bảy tuổi được phong Trưởng công chúa, phá lệ có được quốc phong của mình – Hỏa Nguyệt Quốc.

Cùng năm, Tấn vương làm phản thống lĩnh mười vạn đại quân khí thế hùng hổ lao thẳng tới Ngọc Kinh, kết quả bị nàng nửa đường đánh bại, chém đầu Tấn vương cùng với mấy ngàn thân nhân thủ hạ, mang đến Ngọc Kinh.

Cũng từ đó, nàng được rất nhiều người đặt cho danh hào tâm ngoan thủ lạt.

Mà trong một năm này, nàng lại lừa giết mười vạn quân nước láng giềng Nam Hoa Quốc, thanh danh triệt để lưỡng cực hóa.

Đương nhiên, đại đa số nữ tử Đại Viêm đế quốc đều rất sùng bái nàng.

Lạc Thanh Chu lục trong trí nhớ cũng không tìm được bao nhiêu tin tức liên quan tới vị Trưởng công chúa này, phần lớn đều là truyền thuyết.

Tiểu Điệp ngược lại nói chuyện say sưa, nói không ngừng, nhưng cũng đều là những tin tức đám nha hoàn hạ nhân Thành Quốc phủ nghe được, không biết thực hư.

Hai người mua mứt quả, lại đi dạo một hồi, liền trở về phủ.

Lạc Thanh Chu vừa trở về phòng, chuẩn bị đọc sách thì một nha hoàn khí thế hung hăng xông vào tiểu viện, mặt tràn đầy vẻ giận dữ nói:

– Lạc Thanh Chu, ngươi đi đâu đó, sao lâu như vậy mới trở về? Nhị công tử gọi ngươi đi qua!

Nha hoàn này tên Lục Nga, là nha hoàn thiếp thân của Nhị công tử Lạc Ngọc.

Nàng ta chưa từng cũng không có coi Lạc Thanh Chu là Tam công tử Thành Quốc phủ, mà lại thường xuyên khi dễ Tiểu Điệp.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng ta, đi theo nàng ra tiểu viện.

Lục Nga mặt mày cau có đi ở phía trước, tức giận thúc giục nói:

– Đi nhanh chút, chớ trì hoãn thời gian luyện võ của Nhị công tử. Nhị công tử gần đây còn đang chuẩn bị thi cử, sau này sẽ thi đậu học viện Long Hổ ở kinh đô, nếu chậm trễ chuyện của người, ngươi không chịu trách nhiệm nổi đâu.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua mắt nàng ta, nghe được trong lòng nàng ta nói: Ghê tởm, sớm không trở về muộn không trở về, người ta vừa chuẩn bị hầu hạ Nhị công tử liền trở về. Còn có Tiểu Hà đáng chết kia nữa, còn cố ý xông vào phá hoại chuyện tốt của ta.