Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 417

Chương 417: Ba mươi sáu kế?

Bản cung từ trước đến nay sẽ không nhúng tay vào những chuyện này, nhưng lần này, phá lệ giúp các ngươi. Bản cung giúp các ngươi coi chừng kẻ nguy hiểm nhất, còn lại những người kia, cũng chỉ có thể dựa vào chính các ngươi đi giải quyết.   

 

 

Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động, nhớ tới vừa rồi ở ngoài nhìn thấy những binh sĩ ngân giáp kia, do dự một chút, mở miệng hỏi:   

 

 

– Những người Tống gia chạy trốn mưu phản, điện hạ biết sao?   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt để tay xuống giấy tuyên, lại cầm bút lên, nói:   

 

 

– Bản cung không hứng thú biết. Mà thân phận của bản cung đặc thù, tuyệt sẽ không nhúng tay vào án mưu phản. Nơi này có quan phủ, quan phủ kết nối triều đình kinh đô, Lạc công tử hẳn là nên đi tìm bọn họ.   

 

  

Lạc Thanh Chu nhíu mày, không nói gì thêm.   

 

 

Án mưu phản đúng là không phải người nào hay cả chủ nhân của phong quốc có quyền thế cực lớn có thể tùy tiện nhúng tay.   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại cúi đầu viết mấy dòng chữ, mở miệng phân phó nói:   

 

 

 – Nguyệt Vũ, đốt nhang. Thời gian một nén nhang, bản cung cần nghe lựa chọn của hắn.   

 

 

– Vâng, điện hạ!   

 

 

Nguyệt Vũ lập tức đi ra ngoài, cầm một cây nhang vào đốt lên.   

 

 

Trong phòng an tĩnh lại.   

 

 

Tần nhị tiểu thư lộ vẻ mặt bình tĩnh, vẫn ngồi quỳ ở đó, tay ngọc cầm thanh mực, an tĩnh đăm chiêu.   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt vừa nhìn chuyện xưa phía trên, vừa múa bút sao chép.   

 

 

Cây nhang bén lửa hóa thành làn khói, lượn lờ dâng lên.   

 

 

Lạc Thanh Chu cúi đầu đứng ngoài rèm châu, yên lặng nửa khắc, mới lên giọng nói:   

 

 

– Điện hạ, trong lúc nhất thời, ta không nghĩ ra chuyện xưa gì.   

 

 

Vừa nghe lời này, tay ngọc mài mực lập tức dừng lại.   

 

 

Nhưng hắn đột nhiên lại nói:   

 

 

– Nhưng chỗ tại hạ có một quyển binh thư, không biết điện hạ có cần không?   

 

 

– Binh thư?   

 

 

Vừa nghe lời này, Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên dừng bút, quay đầu nhìn hắn nói:   

 

 

– Tất cả binh thư Đại Viêm đế quốc, bản cung trước mười ba tuổi đã đọc ngược trôi chảy. Bách Hoa quốc, Đại Lý quốc các loại binh thư quốc gia, bản cung đều xem qua.   

 

 

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:   

 

 

– Binh thư này của tại hạ, tên là « ba mươi sáu kế », điện hạ đã từng xem qua?   

 

 

– Ba mươi sáu kế?   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhíu nhíu mày lại, nói:   

 

 

– Tên ngược lại chưa nghe qua. Đã có ba mươi sáu kế, ngươi nói trước một kế, bản cung nghe một chút.   

 

 

Lạc Thanh Chu trầm ngâm một chút, cung kính nói:   

 

 

– Ba mươi sáu kế này, có thể dùng một bài thơ khái quát. Kim ngọc đàn công sách, để cầm cướp tặc, cá rắn trong biển cười, dê hổ đào tang cách, cây ngầm đi si cho nên, nồi đồng không khổ viễn khách, xà ngang có đẹp thi, kích Ngụy ngay cả phạt quắc… Kế thứ nhất là chữ “Kim” thứ nhất trong bài thơ này, tên là  【  Ve Sầu Thoát Xác  】  .   

 

 

– Ve sầu thoát xác?   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt để bút xuống, ngồi thẳng người, hình như hứng thú:   

 

 

– Nói tiếp.   

 

 

Lạc Thanh Chu cúi đầu nói:   

 

 

– Ve sầu thoát xác, là chỉ lúc ve biến thành côn trùng trưởng thành, muốn bỏ đi xác ấu, ví von dụng kế đào thoát, làm đối phương không thể kịp thời phát giác. Văn là, dùng hình thể thay thế; bạn không nghi ngờ, địch không động, không tốn công mà lừa được người.