Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 335

Chương 335: Nàng là vu khống!

Hắn vừa rồi còn ở ngoài dương dương đắc ý, chuẩn bị đi vào bái kiến Trưởng công chúa, hảo hảo nhục nhã tiểu thư Tần gia một phen, ai ngờ sau một khắc liền thành viết thơ phản, hơn nữa còn dâng cho Trưởng công chúa, lập tức bị dọa ngũ lôi oanh đỉnh, hồn bay lên trời, làm gì còn dám do dự, cuống quít xông tới khai thật, dập đầu cầu xin tha thứ, hi vọng có thể bảo toàn mạng nhỏ.   

 

 

Lúc này, Tôn Xảo Hương bị giáp sĩ nhấc lên, c*̃ng đột nhiên tỉnh lại, nghe nói muốn khám nhà diệt tộc, nàng lập tức kinh hãi tuyệt vọng, lại nghe chất tử đem trách nhiệm đẩy lên trên người mình, cuống quít khóc hét lớn:   

 

 

– Trưởng công chúa! Thành chủ! Oan uổng! Dân phụ oan uổng! Những thi từ này không phải dân phụ, là… Là… Thành Quốc phủ Đại phu nhân cho dân phụ! Nàng bắt dân phụ tìm người đưa cho Trưởng công chúa, nàng muốn diệt trừ con thứ nhà nàng kia, muốn diệt hết Tần gia, là nàng! Là nàng! Đều là bọn hắn Thành Quốc phủ viết thơ phản!   

 

 

Vừa nghe lời này, đám người trong sảnh lần nữa lấy làm kinh hãi.

 

Thành Quốc phủ Lạc Diên Niên thân thể run lên, lập tức sắc mặt kịch biến.   

  

Đại phu nhân Vương thị quỳ trên mặt đất càng là sắc mặt trắng bệch, cuống quít đỏ hồng mắt trừng mắt nàng nói:   

 

 

– Tôn Xảo Hương! Ngươi nói hươu nói vượn! Ngươi vu khống! Ngươi chó dại cắn người linh tinh!   

 

 

Lập tức “Cộp cộp cộp”, cuống quít dập đầu, run giọng nói:   

 

  

– Trưởng công chúa minh giám! Dân phụ căn bản không cho nàng những thi từ kia, càng không có viết qua những thơ phản kia! Dân phụ nếu có nói sai, thiên lôi đánh xuống! Chết không yên lành!   

 

 

Nói xong, lần nữa “Cộp cộp cộp” dập đầu, rất nhanh trên trán tràn đầy máu tươi.   

 

 

– Vương Vân! Rõ ràng chính là ngươi cho ta! Những thơ phản này đều là ngươi viết! Đều là ngươi viết! Ngươi nghĩ một hòn đá ném hai con chim, hại Tần gia, hại Tống gia chúng ta! Ngươi quá tàn độc! Trưởng công chúa minh giám!   

 

 

– Trưởng công chúa minh giám! Dân phụ căn bản cũng không có gặp qua Tống gia phu nhân! Dân phụ cũng căn bản không biết làm thơ, vu khống! Nàng là vu khống!   

 

 

Trong đại sảnh, lập tức kêu oan loạn một mảnh.   

 

 

Hai quý phụ nhân lập tức đỏ mắt cãi nhau.   

 

 

– Ba!   

 

 

Lạc Diên Niên đột nhiên một tay tát lên mặt Vương thị, trực tiếp khiến nàng miệng đầy máu tươi, một cái răng bay ra ngoài, vẻ mặt tràn đầy dữ tợn phẫn nộ quát:   

 

 

– Bát phụ! Trước mặt Trưởng công chúa, sao có thể làm càn! Ai đúng ai sai, Trưởng công chúa tự có định đoạt, không cần ngươi ở đây ồn ào!   

 

 

Vương thị bụm gò má cứng người một chút, cuống quít dập đầu, toàn thân run rẩy, không dám nói thêm một lời.   

 

 

Giang Cấm Nam nhìn phía trên một chút, lập tức trầm giọng nói:   

 

 

– Cũng dẫn phu nhân Lạc gia vào nhà lao đi, ngày mai ta tự mình thẩm vấn.   

 

 

Lập tức lại nói:   

 

 

– Diên Niên huynh, hiện tại bổn thành chủ muốn phái người đi Thành Quốc phủ của ngươi điều tra tất cả văn thư tranh chữ, ngươi có ý kiến gì không?   

 

 

Lạc Diên Niên lập tức cúi đầu chắp tay nói:   

 

 

– Thành chủ cứ đi điều tra, Lạc mỗ đối với Đại Viêm đối với Thánh thượng, đối với Trưởng công chúa một lòng trung thành, nhật nguyệt chứng giám! Trong nhà nếu có thơ phản thành chứng cứ phạm tội, Lạc mỗ lập tức vươn cổ chịu chết, tuyệt không dám khiến người khác động thủ!   

 

 

– Tốt! Trương Võ! Ngươi dẫn người đi Thành Quốc phủ điều tra!   

 

 

– Rõ!   

 

 

Ngoài cửa truyền đến một tiếng tuân lệnh.   

 

 

Lập tức, tiếng bước chân đi xa.   

 

 

Trong phòng giáp sĩ lập tức đem đám người Tống gia, và Thành Quốc phủ Vương thị mang ra ngoài.   

 

 

Lạc Diên Niên vẫn như cũ quỳ trên đất, cái trán chạm đất, trên mặt nhìn không rõ biểu hiện.   

 

 

Giang Cấm Nam nhìn hắn một cái, quay người chắp tay nói:   

 

 

– Trưởng công chúa, ngài xem thuộc hạ xử trí như vậy, có thỏa đáng hay không?