Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 258

Chương 258: Xe ngựa chậm rãi rời đi.

Nam tử trung niên có hình xăm tên Ngô Khuê, võ sinh Luyện Cốt cảnh.   

             Nam tử trẻ tuổi thứ hai tên Hàn Bắc, võ sinh Luyện Gân cảnh. Nữ tử tóc bạc, không biết tính danh, gọi là Đao tỷ, cũng là võ sinh Luyện Cốt cảnh, là đội trưởng nhiệm vụ lần này, cũng là lão thủ có kinh nghiệm của tụ bảo các, chuyên môn phụ trách mang theo người mới đến Hắc Mộc lâm làm nhiệm vụ đơn giản nhất.   

             Lạc Thanh Chu dùng tên giả Sở Phi Dương, bây giờ cảnh giới là võ sinh Luyện Gân.   

             – Lần này đội ngũ có năm người, còn có một người chưa có tới, chờ một chút.   

             Tiểu nhị cửa hàng giới thiệu xong, rót một chén trà nóng cho Lạc Thanh Chu, cười bảo hắn kiên nhẫn chờ đợi một hồi.   

             Lại qua thời gian một chén trà.   

              Tiểu nhị cửa hàng đứng ở đầu bậc thang rốt cục kêu lên:   

             – Đến rồi!   

             Tiếng bước chân lên lầu vang lên.   

             Không bao lâu, một thiếu nữ gợi cảm dáng người cao gầy, mặc áo da quần da màu đen bó, một đầu tóc đen dài đến eo đi tới.   

             Thiếu nữ này không chỉ có dáng người cao gầy, hai chân thon dài, mà tư thái lồi lõm tinh tế, có thể xưng cực phẩm.   

              Khuôn mặt kia cũng là xinh đẹp động lòng người, chỉ bất quá thần sắc lãnh khốc, khí thế cao ngạo, chỉ nhàn nhạt lườm mấy người một chút liền đi tới một góc hẻo lánh, co đôi chân dài gợi cảm, ngồi một mình ở nơi đó.   

             Tiểu nhị cửa hàng cười nói:   

             – Tần cô nương cũng coi là thợ săn kinh nghiệm phong phú, đã ra khỏi thành nhiều lần, c*̃ng hợp tác hai lần cùng Đao tỷ. Hôm nay có hai người bọn họ dẫn theo, các ngươi rất có cơ hội ngày đầu tiên có thể gặp được con mồi.   

             Nam tử tuổi trẻ gọi Hàn Bắc cười nói:   

             – Tiểu nhị, còn không có giới thiệu phương danh cùng tu vi vị Tần cô nương kia?   

             Tiểu nhị cửa hàng vội vàng nói:   

             – Tần cô nương tên Tần Nguyệt Mặc, tu vi hiện tại là võ sinh Luyện Cốt cảnh.   

             Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn thoáng qua.   

             – Tần Nguyệt Mặc? Tên rất hay.   

             Hàn Bắc tươi cười, đi tới, chắp tay nói:   

             – Tần cô nương, nhiệm vụ lần này, làm phiền.   

             Thiếu nữ lãnh khốc cúi đầu, nghiêm túc thưởng thức ngón tay thon dài xanh nhạt của mình, giống như cũng không nghe thấy hắn, không có bất kỳ đáp lại, thậm chí không có liếc hắn một cái.   

             Tiểu nhị cửa hàng vội vàng đánh vỡ sự lúng túng nói:   

             – Được rồi, trời không còn sớm, các vị đi sớm về sớm. Trước khi trời tối, nhất định phải nhớ kỹ vào thành.   

             Đám người đứng dậy.   

             Nữ tử tóc ngắn tên Đao tỷ, từ bên cạnh cầm lên một thanh đao bản rộng hình cung dài khoảng ba thước, dẫn đầu đi xuống lầu.   

             Hàn Bắc nhìn thoáng qua lãnh khốc thiếu nữ như cũ ngồi trên ghế, c*̃ng đi theo đi xuống lầu.   

             Sau khi Lạc Thanh Chu và nam tử trung niên gọi Ngô Khuê đều xuống lầu, lãnh khốc thiếu nữ mới lười biếng đứng lên, duỗi lưng một cái.   

             Lập tức mới di chuyển đôi chân dài gợi cảm đi xuống lầu.   

             Bên trên eo thon của nàng lại quấn một roi da nhỏ dài màu đen, tay cầm được làm bằng tơ lụa màu đen, nhẹ nhàng đung đưa lúc nàng bước đi, như linh xà uốn éo, có chút nhất trí với tiết tấu b* m*ng căng tròn đang vặn vẹo.   

             Bên ngoài tụ bảo các.   

             Một cỗ xe ngựa in tiêu ký đặc thù đứng trước cửa.   

             Bốn người đi theo sau lưng Đao tỷ tóc bạc, lần lượt lên xe ngựa.   

             Thiếu nữ gọi Tần Nguyệt Mặc vẫn như cũ là người cuối c*̀ng lên xe, ngồi gần Đao tỷ.   

             Xe ngựa chậm rãi rời đi.   

             Trong xe, mọi người đều đánh giá đối phương, không khí lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.   

             Đợi xe ngựa đi ra nội thành, thần sắc Đao tỷ lạnh lùng mở miệng nói:   

             – Các ngươi thanh toán kim tệ, tụ bảo các cung cấp xe ngựa đưa đón, ra vào Mạc Thành đều không bị ngăn cản, còn có thể cung cấp phục vụ mua bán sau khi các ngươi đi săn thu hoạch. Ta đây chỉ phụ trách mang các ngươi đi đến bên ngoài Hắc Mộc lâm, địa phương thường xuyên có yêu thú cấp thấp ẩn hiện. Còn cái khác, chỉ có thể dựa vào chính các ngươi. Các ngươi có thể lựa chọn hợp tác đi săn, cũng có thể lựa chọn một mình đi săn, về phần phân phối sau khi hợp tác, chính các ngươi thương lượng…   

             Bởi vì Lạc Thanh Chu cùng hai gã khác nam tử kia đều là lần đầu tiên ra khỏi thành săn giết yêu thú, cho nên Đao tỷ giới thiệu tương đối kỹ càng.   

             – Nếu như muốn những phục vụ khác, tỉ như để cho ta tự mình mang theo tìm kiếm yêu thú, để cho ta hỗ trợ săn giết yêu thú các loại, đều có thể tự mình đơn độc cùng ta thương lượng, ta chào giá cũng sẽ không cao, còn tiện nghi hơn cả trong tiệm. Chạng vạng tối, Hắc Mộc lâm sẽ có chợ võ giả, nếu có người thành công săn giết được yêu thú, có thể bán ngay tại chợ. Cho dù là yêu thú cấp thấp, toàn thân c*̃ng đều là bảo vật, tuyệt đối không nên lãng phí, không biết mà ném đi…   

             – Có vài yêu thú không có yêu đan, nhưng da lông phi thường trân quý….   

             Lạc Thanh Chu chăm chú lắng nghe.   

             Hắn thỉnh thoảng sẽ nhìn thiếu nữ lãnh ngạo ngồi bên cạnh Đao tỷ một chút, trong lòng sẽ hiện lên một tia nghi hoặc.