Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 247

Chương 247: Cũng có người không kích động.

Lạc Thanh Chu phất phất tay, đi ra cửa.   

             – Cô gia! Cô gia… A!   

             Bách Linh vừa muốn đuổi theo, đột nhiên kinh hô một tiếng.   

             Lạc Thanh Chu không hề có điềm báo trước đột nhiên quay người, ôm lấy nàng, đè nàng ngã lên trên mặt bàn, cúi đầu nhìn nàng.   

             – Cô gia… Thối cô gia…   

             Bách Linh ngửa mặt nằm lên bàn, mái tóc tán loạn, hai tay mở ra, hai chân triển khai, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng, trong mắt mê ly, nhẹ nhàng cắn môi phấn, một bộ dáng ngượng ngùng muốn từ chối lại ra vẻ mời chào.   

             Lạc Thanh Chu cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi phấn nộn của nàng, lại thuận môi của nàng, hôn đến cằm, sau đó, lại hôn đến cổ…   

             – Cô gia… Thối cô gia… Xấu cô gia… Sắc cô gia…   

              – Ô… Người ta không muốn… Dây buộc dây buộc ở phía sau… Mở…   

             …   

             Một ngày này.   

             Từ trên xuống dưới nhà họ Tống đều đắm chìm trong vô tận bi thống.   

             Trong vòng một đêm, nhi nữ cùng thứ nam song song chết thảm, một người hài cốt không còn, một người thi thể bị hủy.   

             Còn có chuyện thảm hơn chuyện này sao?   

              Gia tộc khác trong Mạc Thành và đủ loại nhân vật giao hảo với Tống gia đều đi đến Tống gia phúng viếng.   

             Tần gia tự nhiên cũng có người đi.   

             Mặc kệ hai nhà âm thầm có cừu hận gì, nhưng phải làm đủ lễ tiết bên ngoài.   

             Dù sao Mạc Thành cũng chỉ có lớn như vậy, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp.   

             Thành chủ Mạc Thành, Giang Cấm Nam nghe nói tin tức, giận tím mặt, lập tức tự mình đốc thúc nha môn dốc sức điều tra.   

             Đại lão từng thế lực đến Tống gia phúng viếng đều lòng đầy căm phẫn, nói muốn giúp đỡ tra tìm hung thủ.   

             Nhưng chỉ vẻn vẹn sau một ngày liền không có người nhắc lại chuyện của Tống gia.   

             Bởi vì tiền tuyến truyền đến tin tức, Trưởng công chúa qua mấy ngày sẽ đến Mạc Thành.   

             Rất nhanh đến cuối năm.   

             Đại quân trưởng công chúa trú đóng quân doanh ở biên giới cách Mạc Thành mấy chục cây số, không cách nào trở lại kinh đô hoặc ở Lại Nguyệt Quốc ăn tết, cho nên lựa chọn đến Mạc Thành ăn tết.   

             Một là thành chủ Mạc Thành, Giang Cấm Nam kiệt lực mời; hai là Trưởng công chúa đã tới qua Mạc Thành ba lần, đối với nơi này có chút thân thiết.   

             Vừa hay tiền tuyến an bình.   

             Cho nên sớm muốn đi qua.   

             Giang Cấm Nam nhận được tin tức, lập tức tổ chức người toàn thành, đồng thời, tăng cường đề phòng cùng thủ hộ mỗi ngày tuần tra.   

             Quan phủ bắt đầu dẫn người, đăng ký hộ khẩu từng nhà.   

             Người ngoại lai và người không có thân phận, đuổi ra hết khỏi thành, bất kể nam nữ lão bà.   

             Trên đường phố, đều phủ lên trang trí đủ loại màu sắc.   

             Toàn bộ Mạc Thành, vô luận là quan phủ hay là bình dân đều tràn đầy chờ mong việc Trưởng công chúa đến.   

             Đặc biệt là những thiếu nam thiếu nữ, càng kích động không thôi.   

             Một vài tài tử tài nữ, càng vắt hết óc, viết thi từ ca ngợi.   

             Trưởng công chúa bây giờ có uy danh cũng không phải bởi vì là bào tỷ duy nhất của tiểu hoàng đế mà có được, mà là chính nàng tự mình tạo ra trong một lần lại một lần chiến đấu, dựa vào chính là thực lực của mình, không cần ai nâng đỡ.   

             Lần này đến biên cảnh chống lại ngoại địch xâm lấn, vị Trưởng công chúa này lần nữa phô bày cho toàn bộ Đại Viêm về tài hoa quân sự phi phàm của nàng.   

             Có thể nói, Mạc Thành sở dĩ có thể yên ổn nhiều năm như vậy, có công lao thật lớn của nàng.   

             Cho nên, bây giờ biết được Trưởng công chúa sắp tới, ai không kích động đâu?   

             Được rồi.   

             c*̃ng có người không kích động.   

             Trong hai ngày qua, Lạc Thanh Chu khắc khổ tu luyện dưới đáy hồ, ngày mai bắt đầu là chuẩn bị lần đầu tiên làm nhiệm vụ.   

             Buổi chiều, hắn ra khỏi phủ.   

             Trước đi dạo một vòng những cửa hàng dành cho võ giả, so sánh một chút giá cả, mua một chút dược phẩm khẩn cấp, băng gạc các loại, sau đó lại đi tụ bảo các.   

             Bất quá lúc này, trên người hắn đã ngay cả một viên kim tệ cũng không có.   

             Mà lại bạc c*̃ng còn thừa không có mấy.   

             Hắn vốn định mua cây chủy thủ dự bị, hỏi giá cả, đành phải coi như thôi.   

             Bạc còn lại, hắn mua một tấm địa đồ của Hắc Mộc lâm.   

             Mấy đêm nay thần hồn của hắn Xuất Khiếu, vẫn luôn đang quan sát con đường bên ngoài Mạc Thành, nhưng chỉ có thấy không rõ lắm hướng Hắc Mộc lâm kia.   

             Một là nơi đó rất lớn, núi non trùng điệp, liên miên bất tuyệt.   

             Hai là trong tầm mắt thần hồn, bầu trời nơi đó trôi nổi một tầng sương mù màu đen nồng đậm, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.   

             Mua xong địa đồ, trong túi hắn đã trống trơn, ngay cả mứt quả cũng mua không nổi.   

             Trong túi trữ vật còn có một viên yêu đan.   

             Nhưng không đến thời khắc mấu chốt, hắn tạm thời còn không thể dùng.   

             Luyện gân cần dược thủy còn không biết có đủ hay không, đến lúc đó có khả năng còn muốn mua, lúc kia mới là thời điểm dùng yêu đan.   

             Hàn huyên một hồi với tiểu nhị cửa hàng, hắn phát hiện vẫn phải có một thanh chủy thủ mới thuận tiện.   

             Ngoại trừ cắt da thịt yêu thú lấy yêu đan ra, còn có thể giải quyết một vài sinh vật kỳ quái có độc, còn có một số yêu thú toàn thân mềm nhũn