Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 551

Chương 551: Như vậy, các nàng sẽ không thấy được.

Trong miệng của hắn vẫn như cũ cắn thật chặt vớ lưới màu đỏ, thần hồn lúc đầu ngưng thực, bây giờ đã biến thành hơi mờ, cơ hồ bị gió thổi qua liền muốn tán ra.  

             Thân ảnh xanh nhạt đột nhiên lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh hắn, lập tức mang theo hắn rời khỏi phạm vi viên châu kia chiếu xạ.  

             – Đa tạ… Đa tạ Nguyệt tỷ tỷ.  

             Lạc Thanh Chu phun ra vớ lưới, cầm ở trong tay, thân thể vẫn như cũ đau đớn run rẩy, ngay cả nói chuyện cũng không có khí lực.  

             – Hôm nay tới đây thôi. Sau khi trở về nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai, giữa trưa, chạng vạng tối, tắm rửa mặt trời mới mọc, trời trưa, trời chiều ráng chiều tiếp tục tu luyện…  

             Thân ảnh xanh nhạt thanh lãnh lên tiếng nói.  

              Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng:  

             – Cần… Cần mấy ngày?  

             Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:  

             – Chí ít bảy ngày.  

             Lạc Thanh Chu cúi đầu xuống, nhíu mày.  

              Thân ảnh màu đỏ ở một bên nói:  

             – Ca ca, bảy ngày thời gian thật ra đã rất ngắn, rất nhiều người từ Nhật du đột phá đến Ngự vật, cần nửa năm đến một năm, thậm chí thời gian càng lâu, có ít người không có kỳ ngộ và thiên phú, thậm chí cả một đời đều không thể đột phá. Ca ca đã rất lợi hại rồi, không vội.  

             Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, nghe nàng kêu “Ca ca” càng ngày càng thuận miệng thân thiết, ngữ khí và thái độ cũng có cách biệt một trời so với trước đó, sửng sốt một chút, giơ lên hai vớ lưới trong tay nói:  

             – Cám ơn linh tơ vớ lưới của ngươi, hoàn toàn rất có tác dụng. Lại cho ta mượn dùng mấy ngày, chờ ta sau khi đột phá liền trả lại cho ngươi. Đến lúc đó…  

             – Ca ca.  

             Thân ảnh màu đỏ ngắt lời hắn, giòn tiếng nói:  

             – Ta đều gọi ngươi là ca ca, người một nhà, không cần nói lời cảm tạ. Đôi linh tơ vớ lưới này liền đưa cho ca ca, đây là vật liệu đặc thù chế tác mà thành, nhục thân có thể chạm đến, có thể nhìn thấy. Nhưng thần hồn mang vào liền biến thành hư vô, phàm nhân nhìn bằng mắt thường không thấy, c*̃ng sờ không tới. Ngoại trừ có thể để thần hồn nhanh chóng ngưng tụ ra còn có lực phòng ngự rất mạnh, mà lại mang nó ở trên người, còn có thể ẩn nấp khí tức thần hồn, để người khác rất khó phát hiện ra ngươi, c*̃ng nhìn không thấu được tu vi chân thực của ngươi. Ca ca, ngươi cứ cất đi.  

             Lạc Thanh Chu nghe nàng nói như vậy, thịnh tình không thể chối từ, suy nghĩ cái vớ chân này lại là vật thiếp thân của nàng, đã bị hắn nắm ở trong tay, vừa rồi lại còn cắn trong miệng, đoán chừng coi như trả lại cho nàng, nàng c*̃ng sẽ không cần, đành phải nhận lấy, nói:  

             – Đa tạ.  

             Thân ảnh màu đỏ do dự một chút, nói:  

             – Ca ca, ngươi về sau có thể gọi ta là tiểu Nguyệt. Sư tỷ là Nguyệt tỷ, ta là tiểu Nguyệt.  

             Lạc Thanh Chu lại nhìn nàng một chút, chắp tay nói:  

             – Đa tạ tiểu Nguyệt muội muội.  

             Thân ảnh màu đỏ sáng mắt lên, cười nói:  

             – Ca ca không cần khách khí, cái kia… Ca ca ở nơi nào? Ca ca hiện tại suy yếu như thế, để muội muội đưa ngươi về nhà đi.  

             Lạc Thanh Chu mặc dù suy yếu, nhưng cũng không hồ đồ, trong đầu vẫn như cũ duy trì thanh tỉnh, nghe vậy trực tiếp từ chối:  

             – Không cần, ta có thể tự mình trở về.  

             Nói xong, chắp tay nói với hai người:  

             – Vậy ta đi về trước, đêm mai lại đến kể chuyện xưa cho hai vị.  

             Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời.  

             Thân ảnh màu đỏ c*̃ng không tiếp tục miễn cưỡng, cười nói:  

             – Ừm, ca ca trên đường đi chậm một chút, đêm mai tiểu Nguyệt ở chỗ này chờ ca ca.  

             Lạc Thanh Chu quay người rời đi.  

             Hắn cũng không có bay thẳng về chỗ Tần phủ, mà bay đến một phương hướng khác, hạ xuống, từ mặt đất đi xuyên tường.  

             Như vậy, các nàng sẽ không thấy được.  

             Thân ảnh màu đỏ tung bay ở trong hư không, gặp hắn rời đi, mới dần dần thu lại nụ cười trên mặt:  

             – Sư tỷ, ta vừa rồi đột nhiên nhớ, có phải ngươi cố ý buộc ta gọi hắn là ca ca hoặc là sư tôn, sau đó, để cho ta về sau không có cách nào có loại quan hệ đó với hắn hay không?  

             Thân ảnh xanh nhạt nhìn qua đêm tối xa xa, vẫn không có nói chuyện.  

             Thân ảnh màu đỏ hừ lạnh một tiếng, nói:  

             – Nếu thật là như thế, sư tỷ cũng quá xem thường ta rồi. Bất luận là quy củ gì ở trước mặt ta, đều là thùng rỗng kêu to. Chỉ cần thực lực của ta đủ mạnh, ta muốn phá hư liền phá hư, tuyệt đối sẽ không có nửa điểm gánh nặng trong lòng. Cho nên, cho dù ta bây giờ gọi hắn ca ca hoặc sư tôn, về sau nếu như ta muốn phát sinh quan hệ với hắn, ta sẽ phát sinh như thường. Ngươi cảm thấy ta sẽ để cho những quy tắc thế tục trói buộc ta?  

             Gió đêm phất qua, đám mây bay đi.  

             Ánh trăng chiếu xuống.  

             Thân ảnh xanh nhạt chẳng biết lúc nào đã mất không thấy gì nữa.  

             Thân ảnh màu đỏ nhìn nơi nàng vừa mới đứng, an tĩnh một hồi, hồng ảnh lóe lên, c*̃ng biến mất không thấy gì nữa.