Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 334

Chương 334: Một tiếng bạo hưởng!

Ngay cả Thành chủ Mạc Thành Giang Cấm Nam lúc này c*̃ng bị hù sắc mặt trắng bệch, hai chân bắt đầu như nhũn ra.   

 

Trưởng công chúa Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên mở miệng thì thầm:   

 

 

– Viêm tướng vương… Viêm tương vong… Lần này, ngược lại là trực tiếp theo biến thành Viêm.   

 

 

– Phù phù!   

 

 

 Trong đám người, những người khác nhà họ Tống, đều hai chân mềm nhũn, quỳ trên đất, run rẩy không thôi.   

 

 

Nguyệt Vũ tiếp tục nói:   

 

 

– Nếu như bài đầu là trùng hợp, bài hai cũng trùng hợp, vậy bài thứ ba này, hẳn là sẽ không trùng hợp nữa? Các đại nhân đang ngồi đây hiểu thi từ, nếu như đọc mấy lần những thi từ Tần gia tiểu thư và Tống gia công tử sẽ phát hiện, thi từ Tần gia tiểu thư rất êm dịu, bằng trắc chập trùng đều dùng rất tốt, từ ngữ c*̃ng dùng không có tì vết quá lớn. Nhưng thi từ Tống gia công tử, những từ ngữ khác cũng không có vấn đề, vừa rồi chính là mấy chữ kia, ảnh hưởng tới mỹ cảm cả bài thơ. Cho nên, đây tuyệt đối không phải trùng hợp.   

 

 

 Vừa nghe lời này, Tống Phủ và Tôn Xảo Hương nằm sấp trên mặt đất, mặt đều xám như tro, xụi lơ như bùn nhão, toàn thân run rẩy không ngừng, một câu cũng nói không nên lời.   

 

 

Tống Phủ quỳ trên đất, trực tiếp ướt một bãi.   

 

 

– Viêm tương vong, viêm tất vong…   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại lầm bầm niệm vài câu, trong tay cầm cái nắm tay ghế đột nhiên “Két” một tiếng biến thành bột phấn!   

 

 

Lập tức, tóc dài sau lưng bay múa, trên thân váy đỏ phần phật, hai đầu lông mày ẩn ẩn xuất hiện một ấn ký hỏa diễm đỏ tươi như máu.   

 

 

Nhiệt độ cả tòa đại sảnh đột nhiên lên cao!   

 

 

– Phịch!   

 

 

Thành chủ Mạc Thành Giang Cấm Nam đứng bên cạnh, hai chân mềm nhũn, quỳ trên đất.   

 

 

Tất cả mọi người dưới sảnh, đều tâm kinh đảm hàn, đồng loạt quỳ xuống, run lẩy bẩy.   

 

 

Trong phòng quý tộc phụ nhân thiên kim, ngoài cửa thủ vệ và tân khách khác, đều hai chân mềm nhũn, nằm rạp trên mặt đất, trong lòng kinh hãi.   

 

 

Tôn Xảo Hương nằm rạp trên mặt đất kia, trực tiếp thân thể mềm nhũn, bị hù ngất đi.   

 

 

Nam Cung Hỏa Nguyệt áo bào phồng lên, sau lưng tóc dài múa, chậm rãi từ trên ghế đứng lên, vẻ mặt lạnh như băng nói:   

 

 

– Đại Viêm đế quốc ta, sao lại bởi vì ngươi làm ra vài câu thơ phản, mà tương vong, tất vong?   

 

 

– Oanh!   

 

 

Một tiếng bạo hưởng!   

 

 

Cái ghế nàng vừa ngồi phía sau, nháy mắt hóa thành mảnh vụn, bay lả tả trong sảnh đường!   

 

 

Giang Cấm Nam quỳ trên mặt đất run rẩy, lập tức kịp phản ứng, cuống quít ngẩng đầu phẫn nộ quát:   

 

 

– Người đâu! Bắt tất cả phản tặc Tống Phủ và Tống gia lại, giải vào nhà lao! Ngô Chiến! Ngươi lập tức dẫn đầu nhân mã, bắt toàn bộ tất cả mọi người Tống gia Mạc Thành, mặc kệ nam nữ lão bà, đều bắt hết cho ta! tất cả phủ đệ phòng ốc ruộng đồng tài sản Tống gia toàn bộ niêm phong! Ngày mai lập tức để quan phủ dẫn người đi trong phủ điều tra, không cho phép buông tha bất kỳ ngóc ngách nào! mang tất cả văn thư thư hoạ các loại vật phẩm, toàn bộ tịch thu về! Đến lúc đó, ta báo cáo Thánh thượng, áp giải những phản tặc này về kinh đô thẩm vấn!   

 

 

– Rõ!   

 

 

Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng lạnh lẽo.   

 

 

Lập tức, một đội giáp sĩ vọt vào, trực tiếp đè người Tống Phủ đang run sợ trong sảnh, và người nhà họ Tống trong thính đường khác, cả buồng trong c*̃ng vang lên tiếng các phụ nhân, tiểu thư hoảng sợ mà tuyệt vọng, thét chói tai than khóc kêu oan.   

 

 

Đúng lúc này, một nam tử trẻ tuổi mặc nho bào đột nhiên lảo đảo từ ngoài cửa vọt vào, “Phù phù” một tiếng quỳ trên mặt đất, khóc hét lớn:   

 

 

– Trưởng công chúa! Trưởng công chúa! Thảo dân là oan uổng! Thảo dân là oan uổng! Những thi từ kia không phải thảo dân sở tác, là thúc thúc thẩm thẩm thảo dân cưỡng ép thảo dân, buộc thảo dân, bắt thảo dân sao chép, bắt thảo dân cố ý ở trước mặt những người khác đọc ra… Oan uổng! Thảo dân oan uổng!   

Người này chính là Tống gia tử đệ Tống Chinh Minh.