Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 473

Chương 473: Đêm nay khẳng định không có cơ hội.

Lạc Thanh Chu ngưng mắt nhìn lại trong rừng trúc.   

             Mặc dù ánh trăng sáng tỏ, nhưng trong rừng trúc lại là xanh um tươi tốt, che giấu bên trong cực kỳ chặt chẽ, cái gì đều không nhìn thấy.   

             Đêm nay khẳng định không có cơ hội.   

             Hắn không tiếp tục lưu lại, quay người, cong người lại, ẩn nấp trong bụi hoa, lặng lẽ trở về.   

             Hắn ngẩng đầu nhìn một chút viên pháp khí khắc chế thần hồn trên lầu chót Thiên Tiên lâu, trong lòng âm thầm suy tư, nếu không đêm nay đi tìm vị Nguyệt tiền bối Nguyệt tỷ tỷ kia, mời nàng giúp hỗ trợ?   

             Không hi vọng xa vời nàng có thể động thủ, chỉ cầu nàng có thể cho mượn khăn tay che khuất pháp khí kia.   

              Nếu như có thể mượn dùng khăn tay kia một chút, che khuất viên châu trên Thiên Tiên lâu, có lẽ hắn có thể dùng thần hồn bay vào rừng trúc kia, nhìn trộm tình huống bên trong.   

             Một bên suy nghĩ trong lòng, một bên xoay người chậm chạp tiến lên trong bụi hoa.   

             Ai ngờ vừa muốn chuyển đến góc tường gần cửa sau, trong bụi hoa bên cạnh đột nhiên có một cái tay vươn ra, bắt lại cổ tay của hắn.   

             Chuyện này khiến hắn giật mình, quả nhiên không thể coi thường.   

              Trái tim của hắn co rụt lại, bị hù kém chút từ dưới đất nhảy dựng lên, một tay khác lập tức nắm chặt nắm đấm, chuẩn bị ra quyền.   

             Đúng vào lúc này, người bắt lại cổ tay hắn đột nhiên xấu hổ mở miệng nói:   

             – Vị công tử này, bên kia không phải có nhà xí sao? Làm sao ngươi tới nơi này? Hừ, công tử có phải nhìn thấy người ta đi tiểu tiện, cố ý theo tới nhìn lén hay không?   

             Lạc Thanh Chu: – …   

             Hắn sửng sốt một cái chớp mắt, nắm đấm nắm chặt lại từ từ buông ra.   

             Quay đầu nhìn lại, một nữ tử người mặc váy áo xanh biếc đang ngồi xổm ở trong bụi hoa, một tay ngọc nắm lấy cổ tay của hắn, một tay ngọc che ở phía trước, sóng mắt lưu chuyển nhìn hắn.   

             Vừa nhìn thấy hắn, nữ tử thẹn thùng ngượng ngùng nói:   

             – Công tử thật tốt, khẳng định cố ý đi theo tới nhìn lén người ta, đúng hay không?   

             Nói rồi buông ra cổ tay của hắn, trực tiếp đứng lên ở trước mặt hắn, ôm quần, nũng nịu nhẹ nói:   

             – Công tử chiếm tiện nghi của người ta, đêm nay không cho phép đi, nhất định phải bồi người ta qua đêm, nếu không người ta sẽ không thuận theo đâu.   

             Nói xong, kéo hắn lại, trực tiếp dán ở trên người hắn bắt đầu nũng nịu.   

             Lạc Thanh Chu đành phải đứng người lên, nhìn bốn phía một chút, đang nghĩ muốn cho nàng một quyền hay không, đột nhiên thấy nơi cửa sau kia xuất hiện một đạo thân ảnh to lớn, đang bị kinh động nhìn chằm chằm bên này.   

             Trong lòng hắn run lên, vội vàng thuận thế nắm cái eo nhỏ nhắn của nữ tử ở bên cạnh, cười nói:   

             – Tốt, vậy tối nay bản công tử sẽ chọn ngươi qua đêm.   

             – Hì hì, đa tạ công tử. Đêm nay thiếp thân nhất định hảo hảo hầu hạ công tử, cam đoan phục vụ công tử sung sung sướng sướng, không muốn về nhà.   

             Toàn bộ thân thể nữ tử cơ hồ dính trên người hắn, lắc lắc b* m*ng eo nhỏ nhắn, hai tay ôm eo của hắn, đi về trong phòng, tựa hồ sợ hắn chạy mất.   

             Lạc Thanh Chu nhờ ánh trăng, lại nhìn nàng một chút.   

             Nữ tử này có dáng người rất tốt, bất quá son phấn trên mặt bôi quá nồng, cơ hồ thấy không rõ bộ dáng chân thực.   

             Hai người ngươi ôm ta ta ôm ngươi, dính vào nhau đi vào trong phòng.   

             Lúc đi qua cửa sau, nam tử to lớn nhìn hai người một chút, lẩm bẩm trong miệng:   

             – Trời đang rất lạnh, không ở trong phòng khoái hoạt, lại chạy đến trong bụi hoa bên ngoài sung sướng. Hừ, thư sinh hiện tại thật quá dở hơi.   

             Hắn vừa mới đi nhà xí một chuyến, vừa ra đã nhìn thấy hai người dán vào nhau ở trong bụi hoa, còn tưởng rằng hai người vừa mới đi ra từ trong nhà, ở trong bụi hoa chơi một lần, đã kết thúc.   

             Bên trong lâu thường xuyên có các loại khách dở hơi tới đây.   

             Đặc biệt là những thư sinh mặt ngoài nhã nhặn, càng nhiều chiêu trò chơi gái, cho dù bọn hắn nhìn thấy c*̃ng gọi thẳng là người trong nghề.   

             Bất quá đại đa số thư sinh đều suy yếu như gà, không có thụt thò mấy lần đã kết thúc, đoán chừng cũng là nguyên nhân này, cho nên mới phát minh ra các dạng trò chơi để kéo dài thời gian.   

             Lúc Lạc Thanh Chu đi vào nhà, lại quay đầu nhìn hắn một cái, lại nhìn địa phương khác một chút, cũng không nhìn thấy thủ vệ khác.   

             – Công tử, đi, đi lên lầu, đi gian phòng của thiếp thân. Thiếp thân và công tử mới quen đã thân, đêm nay tiện nghi một chút, cùng công tử kết giao bằng hữu. Hi vọng công tử đêm nay đừng quá thô lỗ, phải thương tiếc người ta nha.   

             Vào phòng, mượn ánh đèn trong phòng, nữ tử mới nhìn rõ bộ dáng nam tử bên cạnh.   

             Mặc dù bộ dáng phổ thông, nhưng nhìn rất trẻ trung, so với đám nam tử vừa già lại xấu thường đến thì mạnh hơn nhiều lắm.   

             Nàng lập tức mở cờ trong bụng, nói thầm: “Ra ngoài đi tiểu một cái đã có thể nhặt được một tiểu bảo bối, vận khí thật sự là quá tốt.”