Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 113

Chương 113: Quả thực là tự tìm đường chết!

Không phải nói chỉ là một thư sinh yếu đuối tay trói gà không chặt sao? Làm sao một quyền một cước nháy mắt đánh nát xương đầu và xương ngực của lão nhị lão tứ?

Nam tử gầy nhỏ nhìn thi thể trên đất, sắc mặt cũng rất chấn kinh, còn khó coi, nhưng hắn lập tức nhìn ra mánh khóe trên hai cỗ thi thể này, cắn răng nói:

– Thư sinh kia cũng là một võ giả! Nhưng chỉ ở cảnh giới Luyện da, đuổi theo!

Hắn sớm đã luyện da thành công, bây giờ đang luyện thịt, mà đối phương còn có một nha hoàn, chạy không thoát!

Lúc này lùi bước, chẳng phải là bỏ dở nửa chừng?

Huống chi bọn chúng vốn là kẻ liều mạng, nhiều lần trải qua sinh tử, nếu bỏ lỡ chuyện hôm nay thì thật khó khăn mới có một cơ hội có được một số tiền lớn, thành công rồi cao chạy xa bay áo cơm không lo, làm sao bọn chúng từ bỏ được?

 Thịt đến miệng, tuyệt không thể để cho hắn thoát!

 Nam tử gầy nhỏ là người đầu tiên xông vào rừng.

Hai nam tử còn lại nhìn nhau, trong mắt hung quang lóe lên, c*̃ng cắn răng, nắm chặt chủy thủ, đi theo.

– Xoạt!

Thân ảnh nam tử gầy nhỏ lóe lên, nhảy vào trong rừng.

 Chỉ thấy hắn ta chạy lướt qua thân thể có chút cong lại, toàn thân da thịt căng cứng, song quyền nắm chặt, trong mắt tinh quang lấp lóe, như một con báo chạy vội đi săn!

 Tốc độ của hắn ta cực nhanh, vù vù lướt qua cây cối hai bên.

Thư sinh kia chạy không thoát!

Lúc này, lại còn có lòng dạ đàn bà, bảo vệ cho một nha hoàn đê tiện.

Quả thực là tự tìm đường chết!

Hai kẻ khác, cầm chủy thủ trong tay, dùng hết khí lực theo phía sau, gấp giọng hô:

– Lão đại, chậm một chút, chờ bọn ta!

Nhìn, Bọn chúng những tưởng một đầu ngón tay là nghiền chết được tên thư sinh nhìn nhu nhu nhược nhược, thế mà không ngờ hắn lại là một võ giả!

Nghĩ đến tử trạng thê thảm lão nhị lão tứ vừa rồi kia, trong lòng bọn họ vẫn còn sợ hãi.

– Đuổi theo!

Nam tử gầy nhỏ con mắt chăm chú nhìn chằm chằm phía trước, “Sưu” một tiếng nhảy vọt bay lên trên cành cây, ánh mắt rốt cục khóa chặt bóng người nhỏ bé hốt hoảng chạy trước mặt kia!

A, làm sao chỉ có nha hoàn kia?

Quả nhiên, tên thư sinh vẫn vứt lại nha hoàn, một mình chạy trước.

Vậy trước tiên đập chết tiểu nha đầu này!

Nam tử gầy nhỏ trong mắt lóe lên tia dữ tợn, lúc chuẩn bị phóng qua, sau lưng đột nhiên “Phanh” truyền đến một tiếng vang trầm, lập tức một tiếng kêu thê lương thảm thiết mà kinh khủng vang lên!

Sắc mặt hắn đại biến, cuống quít ngừng lại!

Cơ hồ không có chút do dự gì, quay người phóng qua!

Hai nam tử cầm chủy thủ trong tay, vừa nhảy theo hắn vọt qua gốc cây kia, đại thụ bên cạnh sau đột nhiên lóe ra một bóng người, một quyền đập vào huyệt thái dương của một trong hai nam tử đó!

Tên nam tử kia không kịp chuẩn bị, lập tức kêu thảm một tiếng, óc vỡ toang, còn chưa ngã xuống đất, đã bị mất mạng tại chỗ!

Còn một nam tử khác phản ứng nhanh, kinh hãi kìm hãm tốc độ, ngã người qua bên phải, đồng thời, chủy thủ trong tay hung hăng ném về phía bóng người vừa xuất hiện, ý đồ ngăn cản bóng người kia một chút, tranh thủ một chút hi vọng sống sót.

Nhưng người này, một quyền đánh chết đồng bọn hắn, cơ hồ không có ý dừng lại, lại trực tiếp nhào về phía hắn.

Thanh chủy thủ lóe ra hàn mang, bay qua bóng người kia, lại bị đối phương không nhìn, trực tiếp dùng lồng ngực đón đỡ chủy thủ, nhào tới trước người hắn ta!

– Ầm!

Hắn ta té nhào vào phía bên phải, còn chưa tới kịp lăn lộn qua, đầu đột nhiên truyền đến một cỗ đau nhức kịch liệt!

Lập tức mắt hắn ta tối sầm lại, trong nháy mắt mất mạng!

Mà chủy thủ hắn ta ném ra, chỉ đâm vào y phục của đạo thân ảnh kia, đã bị màng da cứng rắn của đối phương ngăn cản lại, rơi trên mặt đất.

Từ lúc đột nhiên xuất hiện, đến khi đánh chết hai người, cơ hồ chỉ trong tích tắc!

Nhưng lúc này, tên nam tử gầy nhỏ kia cũng đã chạy trở về, như hung thú nổi giận nhào về phía bóng người kia.

Người kia tránh cũng không tránh, màng da cánh tay căng cứng, “Bá” một quyền vung lên!

– Ầm!

Hai nắm đấm trùng điệp va chạm vào nhau, phát ra một tiếng xương cốt va chạm trầm đục!

Nam tử gầy nhỏ kia rơi xuống đất, hai chân không nhúc nhích tí nào, cánh tay lại run lên, ánh mắt âm lệ mà ngoan độc nhìn về phía đối diện.

Thiếu niên kia thì “Vụt vụt vụt” lui về phía sau mấy bước, đứng vững vàng thân thể, cánh tay cũng run lên, nắm đấm đau đớn.

– Tốt cho một thư sinh tú tài, lại âm độc tàn nhẫn như vậy, liên tiếp giết bốn người huynh đệ của ta!

Nam tử gầy nhỏ nắm chặt nắm đấm, đỏ hồng mắt, nghiến răng nghiến lợi.

Hắn thật sự là mắt bị mù, lại nghĩ tiểu tử âm tàn độc ác này thành một thư sinh tay trói gà không chặt, thuyền lật trong mương, thật buồn cười, sỉ nhục mà!

– Bạch!

Lạc Thanh Chu không nói một lời, vọt thẳng lên!