Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 395

Chương 395: Nhưng nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Người trong đại sảnh, một người cũng đừng nghĩ chạy thoát!   

 

Hai thân ảnh cầm vũ khí trong tay, chen về phía cửa, chuẩn bị ngăn chặn cửa chính, đồ sát người trong phòng một cách sạch sẽ!   

 

 

– Ầm! Ầm! Ầm!   

 

 

Trong bóng tối, đột nhiên vang lên mấy tiếng cơ thể va chạm, thêm mấy tiếng r*n r*.   

 

 

Ngoài phòng.   

 

 

 Tống Như Nguyệt kịp phản ứng lập tức sắc mặt đại biến, cuống quít quát to:   

 

 

– Nhanh! Trong phòng có thích khách! Nhanh vào cứu người!   

 

 

Nhưng hai hộ vệ trong viện, đột nhiên ăn ý quay người, “Oanh” một quyền đập vào lồng ngực tên hộ vệ kia, trực tiếp đập đối phương bay ra ngoài, mất mạng tại chỗ!   

 

 

Lập tức, hai hộ vệ thay đổi vị trí, “Vụt” một tiếng như hai mũi tên, đánh về phía nàng.   

 

 

 Bọn hạ nhân trong viện, trong lúc nhất thời ngẩn người, căn bản không kịp phản ứng.   

 

 

Lúc bọn họ kịp phản ứng, cũng không cách nào ngăn cản bước chân hai võ giả!   

 

 

– Oanh!   

 

 

Hai người đột nhiên nhảy lên, nhảy qua lan can, lập tức áo bào phồng lên, hai nắm đấm mang theo khí thế không thể địch nổi ầm vang đánh tới nàng!   

 

 

– Bạch!   

 

 

Đúng vào lúc này, một đạo thân ảnh lạnh lẽo đột nhiên từ phía sau nàng lóe ra, hàn mang lóe lên, trong nháy mắt đâm xuyên qua cổ họng một võ giả!   

 

 

Nắm đấm một võ giả khác rơi xuống, nhưng lại đánh vào hư không.   

 

 

Tống Như Nguyệt bị đạo thân ảnh lạnh lẽo kia đột nhiên xuất hiện kéo sang một bên, lập tức hàn mang lóe lên, cổ họng tên võ giả thứ hai c*̃ng nháy mắt bị xuyên qua!   

 

 

– Ầm!   

 

 

Hai võ giả không ngờ cùng nặng nề té xuống đất, lập tức che yết hầu máu tươi phun ra, trừng to mắt, co quắp trên mặt đất.   

 

 

Chỉ mấy hơi thở, thân thể cứng đờ, triệt để mất mạng!   

 

 

Đèn lồng treo trên hành lang, bọn người hầu trong viện trong tay cầm theo đèn lồng, đều có thể thấy rõ cảnh tượng xảy ra đột ngột này.   

 

 

Nhưng nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.   

 

 

Từ khi hai hộ vệ kia đột nhiên động thủ, đến thân thể đột nhiên mềm nhũn nặng nề mà ngã ra đất, chỉ ngắn ngủi mấy hơi thở.   

 

 

Những hạ nhân kia còn chưa kịp phản ứng, hai thích khách đột nhiên giết người kia đã bị đâm xuyên yết hầu, ngã xuống đất chết tươi.   

 

 

Ánh mắt mọi người lúc này mới nhìn về phía Tống Như Nguyệt trên hành lang.

 

Tống Như Nguyệt đứng chỗ đó, bình yên vô sự, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt.   

 

Bên cạnh nàng, một thiếu nữ thân thể tinh tế, tóc đen đến eo, vẻ mặt xinh đẹp tràn đầy lạnh lẽo.   

 

 

Thiếu nữ kia trong tay cầm một thanh kiếm, kiếm vẫn đang trong vỏ, giống như chưa hề rút ra.   

 

 

Đám người cứng tại chỗ, vẻ mặt tràn đầy mê mang.   

 

 

Có vài người thậm chí còn không biết xảy ra chuyện gì.   

 

 

– Hạ Thiền, bên trong!   

 

 

Tống Như Nguyệt đột nhiên giật mình tỉnh lại, cuống quít không để ý bên ngoài lập tức xông vào trong phòng.   

 

 

Nhưng lúc này, ánh nến trong phòng bỗng nhiên sáng lên.   

 

 

Bách Linh trong tay cầm mồi lửa, đốt đèn trong phòng, quay đầu nhìn về phía nàng cười nói:   

 

 

– Phu nhân, không sao đâu, vừa rồi không biết gió từ đâu thổi đến, thổi tắt hết nến trong phòng.   

 

 

– Không sao?   

 

 

Tống Như Nguyệt sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, khóe miệng hung hăng co lại.   

 

 

Hai lão ma ma, ba nha hoàn, đều nằm trên đất, tắt thở.   

 

 

Ngoại trừ một lão ma ma còn sống ra, những người khác ngực sụp xuống, hoặc đầu bạo liệt, hoặc cổ đứt gãy, đều mở to hai mắt, triệt để tử vong.   

Trong tay các nàng, đều cầm một chủy thủ sắc bén.