Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.0/10 từ 6 lượt Tác giả: Hoa Tiến Tửu Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Nhân, Truyện Hot, Thông tin truyện: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Lạc Thanh Chu trở thành con thứ Lạc gia Thành Quốc phủ của Đại Viêm đế quốc Vì giúp Lạc gia Nhị công tử từ hôn, Lạc Thanh Chu bị ép ở rể, cưới một tân nương nghe nói bị si ngốc, không biết nói chuyện không biết cười. Sau khi bái thiên địa, động phòng hoa chúc, hắn mới đột nhiên phát hiện: “Nương tử nhà ta, không thích hợp!” Nương tử đâu chỉ có không thích hợp, cả hai tiểu thị nữ bên người nương tử và những người khác trong Tần phủ, đều không thích hợp! Đại thị nữ lớn lên ngọt ngào xinh xắn đáng yêu, dễ chọc người, giọng nói như chim sơn ca. Tiểu thị nữ lạnh như băng sát khí âm trầm, xuất kiếm là phong hầu. Cô em vợ tài hoa hơn người, như Lâm Đại Ngọc yếu đuối xinh đẹp. Tiểu biểu tỷ cao ngạo ngang ngược, từng roi đều trí mạng. Nhạc phụ đại nhân mặt mũi luôn luôn đứng đắn, trong lòng thì nói tục. Nhạc mẫu đại nhân mỹ mạo như hoa, mắt để trên đỉnh đầu, thích liếc mắt. Nhị ca một lòng luyện võ, nói muốn làm rạng rỡ tổ tông. Mà Lạc Thanh Chu, hắn chỉ muốn thành thành thật thật làm tên ở rể nho nhỏ, sau đó âm thầm trở thành thiên hạ vô địch… Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 584: Ba người đã không đường có thể trốn. Chương 583: Đích thật là U Minh hoa. Chương 582: Nàng căn bản nghe không hiểu. Chương 581: Một tiếng bạo hưởng. Chương 580: Đúng hay không! Nói ——

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 311

Chương 311: Một thân ảnh đi vào

Tiểu Điệp gật đầu nói:   

             – Nói chứ, Thu nhi tỷ tỷ nói, công tử làm thi từ, kể chuyện xưa cho Nhị tiểu thư, tâm tình Nhị tiểu thư rất tốt, bệnh liền tốt lên.   

             Lạc Thanh Chu nghe xong, trong lòng âm thầm thở dài một hơi, cười cười, đưa tay sờ lên đầu của nàng nói:   

             – Tốt, ngươi tiếp tục làm việc. Ta trở về phòng đi ngủ một chút, tối hôm qua một đêm không ngủ đây.   

             Tiểu Điệp khéo léo nói:   

             – Vậy công tử nhanh đi ngủ, nô tỳ chờ một lúc đóng cửa lại, sẽ không có người quấy rầy công tử.   

             Lạc Thanh Chu vào phòng.   

             Vốn định tắm nước lạnh, bất quá ngại phiền phức, trực tiếp c** đ* lên giường đi ngủ.   

              Đợi đến trời tối lại đi trong hồ tắm nước nóng thì tốt hơn.   

             Nằm xuống không lâu, cảm giác mụ mị đánh tới, rất nhanh liền vào mộng đẹp.   

             Tiểu Điệp quét sạch sạch sẽ mọi thứ ở nội viện, thu thập một phen, đều kiểm tra hết thảy một lần, ra cửa, tiếp tục đi học tập.   

             Tối hôm qua công tử đột nhiên đề nghị để nàng cảm thấy nàng nên học tập chế tác quần áo.   

             Đến lúc đó vô luận công tử thích dạng gì, nàng đều có thể làm được, công tử nhất định sẽ rất vui vẻ.   

             Sau khi nàng rời đi không lâu.   

              Then cửa đã cài chặt vào sau cửa ở bên trong đột nhiên bị người từ bên ngoài mở ra.   

             Lập tức, một thân ảnh đi vào.   

             Cửa sau một lần nữa đóng lại, khóa lại.   

             Đạo thân ảnh tiến lên rất im ắng, xe nhẹ đường quen vào phòng, mở cửa phòng ra, đi vào gian phòng.   

             Sau đó, đứng ở bên giường, nhìn người ngủ say trên giường.   

             Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt từ trên người nàng phiêu tán mà ra, chui vào trong lỗ mũi người trên giường.   

             Thiếu nữ đứng ở trước giường, an tĩnh nhìn hắn.   

             Sau một lúc lâu.   

             Nàng cởi dây thắt lưng ở giữa cái eo nhỏ nhắn, trút bỏ chiếc váy trên người, chỉ mặc một áo lót nhỏ lên giường, chui vào trong chăn, dính sát vào trong ngực của hắn.   

             Nàng ôm hắn, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn hắn.   

             Nhìn một hồi, hôn lên.   

             Sau đó, cởi bỏ y phục của hắn.   

             – Xoạt…   

             Hai bên màn kéo đột nhiên rơi xuống, che khuất cảnh sắc trên giường.   

             Lạc Thanh Chu lại mơ một giấc mộng, một giấc mộng dài đằng đẵng, tuyệt không thể tả.   

             Ngoài cửa sổ, trời đã sáng rõ.   

             Một vòng mặt trời mới mọc, lên cao từ núi xanh ngoài thành, đem ấm áp cùng ánh nắng một lần nữa rải đầy mặt đất.   

             Tuyết đọng ở toàn thành bắt đầu tan chảy.   

             Khoảng cách Trưởng công chúa vào thành còn có thời gian hai ngày.   

             Một ngày này.   

             Một công tử có vài phần tài tử nhà họ Tống, một trong tứ đại gia tộc Mạc Thành, Tống Chinh Minh mời các tài tử tài nữ gia tộc khác đi Uyên Ương lâu, đứng trên cao nhìn ra xa, tại chỗ làm ra một bài thi từ khiến cho tài tử tài nữ có mặt ở đây tán thưởng không thôi.   

             – Chinh Minh huynh quả nhiên tài hoa hơn người, bội phục! Bội phục!   

             – Lúc mới vừa tới, nghe Chinh Minh huynh nói, hắn gần đây dốc hết tâm huyết, viết mấy bài thơ từ, đang lúc trau chuốt sửa chữa, không biết chúng ta khi nào mới có thể nhìn một lần cho thỏa mãn?   

             – Ha ha ha, không vội, không vội, mấy bài thơ từ này thế nhưng là chuyên chuẩn bị cho Trưởng công chúa, lúc đó mới hảo hảo cân nhắc một chút.   

             Tống Chinh Minh tươi cười đầy mặt.   

             Yến hội kết thúc, hắn kéo hai tên hảo hữu đi vào trong phủ, trong lúc trò chuyện hăng say, lại cho bọn hắn nhìn xem một bài tiểu từ khác mà hắn viết.   

             Hai người kia nhìn xong đều vỗ bàn tán dương, kinh thán không thôi, tại chỗ tin phục.   

             Các gia tộc khác Mạc Thành đều đang tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật lần này đưa cho Trưởng công chúa.   

             Không thể quá xa xỉ, nhưng nhất định phải có tâm ý.   

             Đám lái buôn, dân chúng nội thành cũng bắt đầu náo nhiệt lên.   

             Hai bên đường phố, khắp nơi giăng đèn kết hoa.   

             Trên tường thành nội thành ngoại thành đều treo đầy đèn màu, còn chưa ăn tết lại có không khí của ngày tết.   

             Mọi người ở đầu đường hẻm nhỏ, đều mặt mũi tràn đầy hưng phấn thảo luận chuyện này.   

             Vô luận là quan lại quyền quý hay là người giàu, người nghèo, đều tràn đầy chờ mong đối với việc Trưởng công chúa đến đây.   

             Nghe nói để ăn mừng Trưởng công chúa đến, phủ thành chủ sẽ mở kho lúa, cho thóc gạo, tất cả nhà cùng khổ ngoại thành đều có thể đi nhận.   

             Đồng thời, nội thành sẽ mở ra chợ đêm, ban ngày ban đêm không ngừng kinh doanh.   

             Tất cả tiểu thương cùng bách tính đều có thể bày quầy bán hàng mua bán trong chợ đêm.   

             Đối với tất cả mọi người Mạc Thành mà nói, mấy ngày Trưởng công chúa đến sẽ là một trận cuồng hoan và ăn tết càng lớn hơn cả tết nguyên tiêu.   

             Lúc này, khi các gia tộc khác náo nhiệt cùng hưng phấn, Tần phủ lộ ra quá mức thanh lãnh và bình tĩnh.   

             Ngoại trừ Tống Như Nguyệt phí hết tâm tư muốn chuẩn bị một chút lễ vật xem là tạm được ra, những người khác trong Tần phủ tựa hồ cũng không có quá để ý chuyện này.   

             Sáng sớm.   

             Sau khi Tần nhị tiểu thư tỉnh lại, nhìn chăn mền bên cạnh trống không, ngây người hồi lâu, được Thu nhi phục thị xuống giường.