Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 421

Chương 421

Rạng đông vội vã vén lên một tia sáng từ chân trời, Từ Vân Tê nằm lười biếng trong chăn không muốn động đậy, dư vị mỏi mệt mềm nhũn vẫn còn lan tỏa khắp tứ chi ngũ hài. Nàng liếc nhìn xung quanh rồi lại nhắm mắt lại, mùa đông giá rét nếu không cần thiết thì chẳng ai muốn dậy sớm, Từ Vân Tê cũng vậy. Một lúc sau, nàng trở mình, mới cảm giác được dưới người đang gối lên một ai đó, lập tức kinh tỉnh.

Vừa mở mắt đã thấy đôi mắt trong veo của Bùi Mộc Hành, lồng ngực rắn chắc. Lúc này, một cơn lạnh buốt ập đến từ xương vai, cúi đầu nhìn xuống, chiếc áo trung y màu đỏ tươi không biết đã bị cởi ra từ lúc nào, xương quai xanh thanh thoát, đường cong ngực hoàn mỹ, thân hình uyển chuyển hiện ra không sót một chi tiết nào, điều chết người hơn là trên làn da trắng như tuyết lại có những chấm đỏ, nhắc nhở về sự kịch liệt của hai người đêm qua.

Từ Vân Tê vội vàng quấn chặt lại y phục, gò má càng nóng rực như máu, nàng cụp mắt xuống, nuốt nước bọt, mới hồi phục lại như thường, hỏi hắn: "Điện hạ sao bây giờ mới tỉnh?"

Bùi Mộc Hành nghe nàng gọi một tiếng Điện hạ, tức thì nổi giận, chống người dậy, trong mắt tràn đầy vẻ tủi thân: "Vân Tê, đêm qua nàng đâu có gọi ta như vậy?"

Từ Vân Tê nguýt hắn một cái: "Trước mặt người khác, sau lưng người khác ngày nào cũng gọi chàng như vậy, chàng nói xem có sến súa không, chàng nghe nhiều cũng thấy nhàm chán phải không?"

Bùi Mộc Hành rất biết được đằng chân lân đằng đầu: "Vậy nên ở riêng, ta muốn nghe gì, Vân Tê đều sẽ chiều theo ta?"

Từ Vân Tê che miệng, trịnh trọng gật đầu: "Phải." trong mắt nén cười.

Người càng đoan trang chính trực, lúc ngượng ngùng quả thực càng thú vị.

Bùi Mộc Hành nghe lời để nàng xuống giường, thậm chí còn chu đáo giúp nàng chỉnh lại y phục. Từ Vân Tê vẫn chưa quen được hắn hầu hạ, đợi mặc xong lại quay đầu nhìn hắn: "Vậy thiếp cũng hầu hạ Điện hạ mặc đồ nhé."

Bùi Mộc Hành thấy nàng ra vẻ nghiêm túc, cười khẩy đưa qua: "Nàng biết không?"

Từ Vân Tê ngây ra, nàng quả thực không được nhanh nhẹn cho lắm.

Hai người thu dọn một lát, liền định đến cung Khôn Ninh thỉnh an Đế hậu. Vừa ra khỏi Đông Cung, liền gặp Hoàng Duy từ điện Phụng Thiên trở về. Hoàng Duy chạy một mạch tới, cười toe toét hành lễ với hai người, bẩm báo: "Điện hạ, bệ hạ truyền chỉ, đêm qua trong yến tiệc uống nhiều rượu, bây giờ vẫn đang nghỉ ngơi ở cung Khôn Ninh, dặn người cứ đến thẳng ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, ngài ấy muốn nghỉ phép mấy ngày, không lên triều nữa."

Bùi Mộc Hành nghe vậy liền nhíu mày: "Ta vừa mới thành hôn, bệ hạ đã muốn thoái thác trách nhiệm rồi sao?"

Hoàng Duy cười khổ: "Bệ hạ đoán được người sẽ nói như vậy, ngài ấy dặn dò nô tỳ trả lời," sau đó Hoàng Duy bắt chước giọng điệu của hoàng đế: "Cái ngai vàng này ban đầu là ngươi muốn ngồi mà, trẫm vất vả một năm cũng coi như không phụ lòng ngươi, sau này ngươi tự mình đi mà gây dựng giang sơn cho nhi tử ngươi."

Bùi Mộc Hành xoa trán, ông không lộ diện chính là cố ý không cho hắn cơ hội phản bác. Bùi Mộc Hành cũng sẽ không từ chối, việc nặng việc nhẹ hắn vẫn phân biệt được, liền đi đến ngự thư phòng. Còn về phần Từ Vân Tê, ông không gặp thái tử, liên lụy đến hoàng hậu cũng không tiện gặp Từ Vân Tê. Nàng rảnh rỗi không có việc gì làm, đành phải đi từ cửa Đông Hoa đến y quán.

Tào Như Ngọc đoán chắc hôm nay Từ Vân Tê tân hôn yến nhĩ sẽ không đến khám bệnh, nên đã sớm đến y quán. Nào ngờ khi đi tuần tra các khoa theo lệ thường, liền thấy Từ Vân Tê đã ngồi nghiêm túc trong phòng khám, bên ngoài có không ít nữ quyến đang chờ. Nàng ta không tiện vào làm phiền, nhìn một lúc rồi rời đi. Đến giờ cơm trưa, nàng ta đích thân mang người đưa hộp thức ăn đến phòng trực của Từ Vân Tê, dựa vào bàn dài nhìn nàng cười: "Ối, Thái tử điện hạ nỡ để người xuất cung sao?"

Từ Vân Tê liếc nhìn nàng ta một cái, xoa bóp vòng eo mỏi nhừ đáp: "Chàng ấy phải đi phê duyệt tấu chương, ta ở lại Đông Cung làm gì?"

Tào Như Ngọc cười ranh mãnh: "Đến ngự thư phòng hồng tụ thiêm hương chứ sao."

Từ Vân Tê lườm nàng ta, trước đây nàng còn không đến thư phòng, sao có thể đến ngự thư phòng gây thêm phiền phức cho hắn chứ, tình cảm phu thê dù tốt đến đâu cũng phải có chừng mực.