Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 197

Chương 197

Bùi Mộc Hành chỉ trình tờ trạng lên, không hề nhắc đến Tần Vương nửa chữ, nhưng hoàng đế rõ ràng rất am hiểu triều cục nên cũng giống như hắn, xác định chuyện này là do Tần Vương làm. Tội nghiệp Tần Vương đang định vào cung thỉnh an Yến quý phi, giữa đường bị tiểu thái giám chặn lại ở Phụng Thiên Điện, còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Chỉ thấy vị hoàng đế gầy gò khí thế hung hăng đi vòng qua ngự án, đá một cước vào hắn ta.

"Ngươi to gan thật, Tuân Duẫn Hòa mà ngươi cũng dám động!"

Tần Vương bất ngờ bị đá một cước, đau đến suýt nôn ra máu.

Hoàng đế còn định đá thêm một cước nữa, Bùi Mộc Hành vội vàng quỳ xuống đất, ôm lấy chân ông.

"Hoàng tổ phụ xin bớt giận, đừng làm tổn thương long thể!"

Tần Vương bị tình thế trước mắt dọa ngây người, lẽ nào chuyện mưu tính Thái tử năm xưa đã bị tiết lộ?

“Phụ hoàng, nhi thần không biết đã phạm tội gì, khiến người phải nổi trận lôi đình, nhi thần có lỗi gì người cứ trừng phạt, nhưng ngàn vạn lần đừng làm tổn thương thân thể của người.” Tần Vương không để ý đến cơn đau ở ngực, quỳ trên đất hoảng sợ khóc lớn.

Hoàng đế lúc này mới miễn cưỡng nén xuống cơn giận, chống eo trừng mắt nhìn Tần Vương.

"Ngươi thấy Tuân Duẫn Hòa đã cắt bỏ vây cánh của ngươi ở Lại bộ nên mới ngứa mắt ông ta, muốn bày ra mấy trò này để đối phó với ông ta phải không? Trẫm nói cho ngươi biết, Lại bộ là Lại bộ của trẫm, là Lại bộ của triều đình và trăm họ, không ai được động vào! Ngươi tưởng đây là đang bôi nhọ thanh danh của ông ta ư, không phải, ngươi đang vả vào mặt trẫm đó!"

"Cả triều đều biết Tuân Duẫn Hòa không nạp thiếp, ông ta lấy đâu ra thiếp thất mà dung túng!"

Tần Vương đầu óc mụ mị.

Lưu Hi Văn run rẩy dâng tờ cáo trạng lên cho Tần Vương: "Vương gia, người xem kỹ lại đi ạ."

Tần Vương đọc lướt qua, trái tim đang treo lơ lửng liền hạ xuống, cùng lúc đó một nỗi uất nghẹn dâng lên trong lòng: "Phụ hoàng, đây không phải do nhi thần làm!" Hắn ta vội vàng lê gối về phía trước, hùng hồn biện giải: "Phụ hoàng, nhi thần xin lấy tính mạng ra đảm bảo, nhi thần không hề tính kế Tuân Duẫn Hòa. Nhi thần biết rõ ông ta là vị quan trọng yếu mà phụ hoàng khó khăn lắm mới đề bạt lên, lúc này đang là lúc cần dùng đến ông ta, nhi thần có ngu xuẩn đến đâu cũng không dám đối nghịch với phụ hoàng!"

Hoàng đế thấy lời hắn ta nói có lý, dần dần bình tĩnh lại.

Tần Vương tung hoành trong triều nhiều năm, cũng không đến nỗi không có chút đầu óc này.

Nhưng hoàng đế cũng không hề nới lỏng: "Có phải ngươi không, trẫm chỉ cần điều tra là biết, ngươi về phủ chờ lệnh trước đi!"

Tần Vương ôm ngực ấm ức rời đi.

Đợi hắn ta đi rồi, hoàng đế mới quay lại ngồi sau ngự án, vừa rồi nổi giận đùng đùng, khiến đầu đau âm ỉ, hoàng đế day trán nhìn Bùi Mộc Hành: "Ngươi đang quản lý Đô Sát viện, ngươi nói xem, phải làm sao?"

Bùi Mộc Hành nói: "Kế sách hiện giờ, chỉ có thể tìm được Tuân đại nhân và Tuân phu nhân, điều tra mọi chuyện cho ra ngô ra khoai."

Hoàng đế nhíu mày: "Tuân Duẫn Hòa đang ở đâu?"

Tư lễ giám chưởng ấn Lưu Hi Văn lập tức đáp: "Trịnh các lão đang ở ngoài hành lang chờ lệnh, nói là vừa rồi Tuân đại nhân có việc gấp đã xuất cung, giáo úy canh cổng thành phái người về báo, nói là Tuân đại nhân đã đến chùa Thanh Sơn."

Hoàng đế nghe vậy nheo mắt lại, lúc này mới nhận ra sự việc có thể không giống như dự đoán.

Suy nghĩ một lát, hoàng đế nghiêm mặt hạ chỉ: "Hành nhi, ngươi tự mình đến chùa Thanh Sơn một chuyến."

Bùi Mộc Hành chắp tay nói: "Theo luật pháp Đại Tấn, quan viên từ tam phẩm trở lên nếu liên quan đến vụ án, cần phải điều động người từ tam ty cùng hiệp trợ điều tra. Nhi thần có thể đại diện cho Đô Sát viện, hoàng tổ phụ cần phải điều động thêm một người từ Hình bộ và Đại Lý tự đi cùng."

Hoàng đế vừa nghĩ đến đã thấy đau đầu, lướt qua các vị đường quan của tam ty trong đầu một lượt, cân nhắc nói: "Hình bộ thượng thư Tiêu Ngự, Đại Lý tự thiếu khanh Lưu Việt, ngươi dẫn theo hai người họ lập tức đến chùa Thanh Sơn, làm rõ xem là ai đang tung tin đồn nhảm, mau chóng trả lại trong sạch cho Tuân khanh."

Lưu Việt là một vị quan mới được bổ nhiệm, đầu óc nhanh nhạy, biết cách làm việc.

Tiêu Ngự và Tuân Duẫn Hòa có quen biết cũ, Bùi Mộc Hành lại là học trò của Tuân Duẫn Hòa, hoàng đế rõ ràng đang thiên vị Tuân Duẫn Hòa.