Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 163

Chương 163

Ngân Hạnh kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm, thực sự bị sự dũng cảm của thiếu niên này làm cho kinh ngạc, không nhịn được mà đánh giá hắn vài lần, mới thấy thiếu niên này mày rậm mắt to, da trắng nõn, vẻ mặt ngây ngô, sau đó nén cười nói: "Ngươi nói bậy gì vậy, nương tử nhà ta đã có phu quân rồi."

Ám vệ sợ làm Bùi Mộc Hành bên trong tức giận, vội vàng dừng xe, quát Yến Cẩm: "Yến công tử cẩn thận lời nói, thiếu phu nhân nhà ta và tam công tử đang rất tốt, đây không phải là nơi để thiếu gia làm càn, công tử mau đi chỗ khác."

Yến Cẩm dù sao cũng là công tử nhà thủ phụ, tài năng thì chưa biết thế nào, nhưng khí thế tuyệt đối không thua người, ngồi trên lưng ngựa trừng mắt một cái: "Không phải đã hòa ly rồi sao? Sao, tam công tử nhà ngươi không cần người ta, còn không cho người khác tái giá…"

Hắn chưa nói hết lời, rèm xe lúc này đã bị vén lên, để lộ ra một gương mặt lạnh lùng tuấn tú không tì vết.

Sắc mặt Bùi Mộc Hành gần như không có chút tức giận, giọng điệu cũng không thể phân biệt được là vui hay buồn.

"Con 'Xích Ô' ở Thượng Lâm Uyển đã tìm được chưa?"

Ngân Hạnh lén lút liếc nhìn vị cô gia sau lưng, khó có thể tưởng tượng được lúc này Bùi Mộc Hành còn có thể kiên nhẫn cùng người khác tán gẫu.

Yến Cẩm thấy Bùi Mộc Hành cũng ở trong xe ngựa, lập tức bị dọa sợ, không phải đã hòa ly rồi sao? Sao Bùi Mộc Hành lại ở đây? Hắn không nhịn được mà thò đầu vào, liếc thấy bên cạnh Bùi Mộc Hành có một vạt váy trắng bay bay, đoán đó là Từ Vân Tê, lập tức đỏ mặt tía tai.

Trước mặt phu quân người ta mà đòi cưới thê tử người ta, chuyện như vậy mà cũng làm được.

Yến Cẩm trước tiên là vỗ mạnh vào trán mình một cái, đợi đến khi trong đầu nhớ lại câu nói của Bùi Mộc Hành, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

Xong rồi, hôm qua hắn không cẩn thận làm mất một trong những con ngựa nổi tiếng nhất Thượng Lâm Uyển là “Xích Ô”, chuyện này lại bị Bùi Mộc Hành biết được, chỉ cần tiết lộ ra ngoài, ba mươi gậy là không thể tránh khỏi.

Yến Cẩm khóc không ra nước mắt.

Xe ngựa của Vương phủ không chút lưu tình lướt qua bên cạnh Yến Cẩm, Ngân Hạnh nhìn con ngỗng ngốc trên lưng ngựa, bật cười thành tiếng.

Ám vệ ho khan hai tiếng, ra hiệu cho Ngân Hạnh kiềm chế lại.

Ngân Hạnh trừng mắt nhìn hắn một cái, bây giờ nàng đã không còn như xưa, ai bảo lần này là tam công tử phải vất vả lắm mới cầu xin các nàng trở về.

Lưng Ngân Hạnh thẳng tắp.

Rèm xe buông xuống, sắc mặt Bùi Mộc Hành không còn đẹp như vậy nữa.

Đầu tiên là Tưởng Ngọc Hà, bây giờ lại đến một Yến Cẩm, có lẽ còn có người đang lén lút trong bóng tối.

Bùi Mộc Hành đè nén cơn tức giận trong lồng ngực, nhắm mắt lại.

Từ Vân Tê suốt quá trình đều bình tĩnh lắng nghe, đại khái đoán được đầu đuôi câu chuyện.

"Tam gia thông minh, chắc biết đây là tấm lòng nhân từ của Yến lão phu nhân, không có ý gì khác."

Bùi Mộc Hành im lặng không đáp lời.

Trời sắp tối, xe ngựa đến Vương phủ.

Bùi Mộc San nhận được tin, vui mừng đến phát khóc. Từ Vân Tê vừa xuống xe, Bùi Mộc San liền chạy đến, ôm chầm lấy nàng, lực quá mạnh, Từ Vân Tê bị va đến lảo đảo, Bùi Mộc Hành giơ tay đỡ lấy lưng nàng, liếc nhìn muội muội với ánh mắt trách móc.

Bùi Mộc San tâm trạng tốt không cãi lại hắn, ngược lại còn tặng cho hắn một ánh mắt "như vậy mới giống đại ca của ta".

Bùi Mộc San ôm tẩu tẩu đưa nàng đến Thanh Huy Viên, Bùi Mộc Hành ngược lại lùi lại hai bước, dừng lại ở hành lang nghiêng, giơ tay gọi Trần quản gia đến.

"Ngươi đích thân đến Cẩm Hòa Đường một chuyến, bẩm báo với Vương phi, nói rằng ta đã đón phu nhân về."

Hắn đã làm đến mức này, mẫu thân chắc sẽ biết quyết tâm của hắn.

Trần quản gia lập tức đến Cẩm Hòa Đường, bẩm báo lời của Bùi Mộc Hành.

Lúc đó Hi Vương đang cùng Hi Vương phi dùng bữa tối, Hi Vương nghe vậy, ngẩn người một lúc. Nữ tử hành y đối với hoàng gia và Vương phủ mà nói, đều là một thử thách lớn. Nhi tử đưa ra quyết định này, cần có dũng khí, nhưng làm phụ thân thì ủng hộ hắn.

Bùi Mộc Hành từ nhỏ tính tìn trầm ổn, khác với những người cùng tuổi. Làm phụ thân vừa vui mừng vừa lo lắng, vui mừng vì hắn sớm thông minh, lo lắng vì hắn quá cẩn trọng mà thiếu đi vài phần hơi thở cuộc sống. Đây là lần đầu tiên hắn để tình cảm đi trước lý trí mà đưa ra quyết định, Hi Vương mơ hồ cảm thấy, nhi tử có dấu hiệu hạ phàm rồi.

Ông nghiêng đầu nhìn sang Hi Vương phi bên cạnh.