Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 6

Chương 6

Thanh Huy Viên nơi Bùi Mộc Hành ở chỉ có hai bà lão hầu hạ, còn lại đều là những hạ nhân thân cận của hắn, ai cũng kín miệng, không ai biết hai người chưa từng động phòng.

Hi vương phi nhìn theo bóng hai người một trước một sau bước qua ngưỡng cửa, nước mắt ướt đẫm khóe mắt. Đợi họ đi xa, bà mới kìm nén tiếng khóc: "Nhi tử ta số khổ…"

Hi Vương thấy bà khóc trước mặt con dâu và nhi tử, nhíu mày: "Được rồi, ta thấy nàng hiền lành ngoan ngoãn, là người rất tốt. Đã vào cửa, sau này là người nhà, không ai được phép khi dễ nàng." Lời này là nói với mấy người khác trong nàh, Tạ thị và những người khác đồng loạt cúi đầu vâng dạ.

Đã có xe ngựa của cung đình đợi sẵn ở cửa vương phủ, có nội giám ở đó, Bùi Mộc Hành dù không muốn đi chung xe với nữ nhân cũng không thể không miễn cưỡng. Từ Vân Tê lại hiểu rõ thói quen của hắn, sau khi lên xe, nàng liền ngồi vào một góc, cố gắng không làm phiền Bùi Mộc Hành.

Phu thê một người dựa vào bên trái, một người dựa vào bên phải, ở giữa đủ chỗ cho hai ba người nữa. Bùi Mộc Hành vẻ mặt lười biếng không biết đang suy nghĩ chuyện gì, Từ Vân Tê dựa vào thành xe giả vờ ngủ, ai cũng không nhìn ai.

Chưa đầy một khắc, cả hai đã vào cung. Khoảng giữa trưa thì gặp hoàng đế và hoàng hậu. So với Hi Vương phủ, hoàng đế và hoàng hậu trong cung lại rất hài lòng về Từ Vân Tê. Hoàng hậu thậm chí còn khen Từ Vân Tê có một vẻ đẹp thanh thoát khác biệt với các quý tộc kinh thành. Có lẽ là để chống lưng cho Từ Vân Tê, phần thưởng nhiều hơn một phần so với các hoàng tôn tức phụ (*) trước đây.

(*) tức phụ: con dâu.

Từ Vân Tê để ý, cũng chỉ khi vào cung, gương mặt tuấn tú của Bùi Mộc Hành mới nở nụ cười.

Cuối thu, trời tối nhanh. Sau khi giao thiệp xong trở về phủ, đã là chạng vạng tối.

Hoàng đế cho phép Bùi Mộc Hành nghỉ ba ngày, lệnh cho hắn ở trong phủ cùng với thê tử mới cưới. Bùi Mộc Hành không dám trái lệnh, suốt đường đi im lặng theo Từ Vân Tê trở về vương phủ. Vừa bước vào hành lang chéo phía trước Thanh Huy Viên, liền thấy Trần quản gia vội vàng tiến lên hành lễ: "Tam gia, niên lệ của hoàng trang ở Thông Châu đã được gửi đến phủ trước thời hạn. Danh sách đã được đặt trong thư phòng, mời người xem qua."

Bùi Mộc Hành năm đó dũng cảm phi thường, đã làm mất uy phong của sứ thần Đại Ngột. Sau khi tình hình được hóa giải, hoàng đế luận công ban thưởng, phá lệ thưởng cho Bùi Mộc Hành một trang viên. Trang viên này thu hoạch rất tốt, lúc đó Bùi Mộc Hành còn nhỏ, thu nhập của trang viên đều nằm trong tay Hi vương phi. Sau khi Bùi Mộc Hành mười lăm tuổi, mới được giao lại cho hắn. Chỉ là Bùi Mộc Hành hiếu thảo, những năm này mỗi khi nhận được niên lệ, ngoài tiền bạc giữ lại thì còn lại đều giao cho vương phi xử lý, nhiều năm như vậy chưa từng có ngoại lệ.

Bùi Mộc Hành không chút do dự nói: "Cứ làm theo lệ cũ."

Trần quản gia đang định quay người, ánh mắt của Bùi Mộc Hành bỗng liếc thấy thê tử mới cưới đang đứng thướt tha cách đó không xa, thần sắc hơi sững sờ.

Đã là thời buổi khác xưa, hắn đã cưới thê tử, cho dù hắn có vui hay không thì Từ Vân Tê gả cho hắn đã là sự thật, chuyện hậu trạch nên do nàng quyết định.

Thế nên hắn vẫy tay ra hiệu Trần quản gia dừng bước, chắp tay nhìn về phía Từ Vân Tê, ánh sáng lờ mờ dưới hành lang, cành quế lay động, thân hình mảnh mai của nàng tựa vào hành lang, trong gió đêm hiện ra vẻ mềm mại như hoa như ngọc. Bùi Mộc Hành đang định mở lời, chợt nhận ra mình không biết họ tên của nàng, gọi nàng là Từ thị thì quá xa lạ, gọi thẳng tên thì hắn chưa thể làm được điều thân mật như vậy. Cân nhắc một lúc, hắn chính thức chấp nhận thân phận thê tử của Từ Vân Tê, giọng nói bình thản cất lên,