Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 302

Chương 302

Mùng sáu tháng mười, Bùi Mộc San đại hôn.

Nói ra thì vận may của Bùi Mộc San tốt hơn Thập nhị vương Bùi Tuần nhiều.

Tang kỳ một tháng của Tề Vương đến hôm qua là đã mãn hạn. Các tửu lầu ở kinh thành đã ảm đạm suốt một tháng, hôm nay đều đồng loạt treo đèn kết hoa, gõ trống khua chiêng, khiến cho hôn sự của Bùi Mộc San trở nên vô cùng hoành tráng, dường như cả thành cùng chung vui.

Bùi Mộc Hành rời kinh thành hai tháng, triều chính chất chồng như núi, từ rạng sáng hôm qua đã bận rộn cho đến tận lúc này, khi tân nương sắp xuất giá mới trở về.

Tạ thị ở ngoài đón khách, Lý Huyên Nghiên cùng Cao trắc phi quản lý các việc vặt trong phủ. Trong khuê phòng, chỉ có Từ Vân Tê, Bùi Mộc Lan và Hi Vương phi ở cùng.

Bùi Mộc San ngồi trước bàn trang điểm, do dự nhìn một hộp trang sức. Hôm nay nàng mặc một bộ hôn phục phẩm trang của quận chúa màu đỏ tía, màu sắc có phần quá trang trọng, Bùi Mộc San không thích, bèn thử dùng một vài món trang sức sặc sỡ để điểm xuyết. Bùi Mộc Lan ở bên cạnh giúp nàng cân nhắc.

Khi Hàn trắc phi bước vào, liền thấy Hi Vương phi đang ngồi ở gian nhà phía đông lau nước mắt, trong khi bên trong thỉnh thoảng lại vọng ra tiếng cười nói vui vẻ, khiến cho nước mắt của Hi Vương phi có vẻ hơi thừa thãi.

Hàn trắc phi dở khóc dở cười, đi đến bên cạnh Hi Vương phi khuyên nhủ: "Xem người kìa, khóc cái gì? Không nghe thấy nha đầu San San đang vui vẻ sao."

Hi Vương phi lau khô nước mắt, lo lắng nói: "Chẳng phải chính vì nàng không biết nặng nhẹ, ngây thơ không biết gì như vậy, ta mới lo lắng cho nàng sao. Yến gia bây giờ thì coi trọng nàng, nhưng lâu dần, mẹ chồng vẫn là mẹ chồng, làm sao có thể chịu đựng được nàng cứ sống một cách ngơ ngơ ngác ngác như vậy mãi. Hơn nữa, sau này làm mẫu thân rồi lại khác…"

Nói đến đây, Hi Vương phi đột nhiên nghẹn lời: "Không đúng, ta quên mất một chuyện quan trọng."

Hàn trắc phi dù sao cũng là người từng trải, nhìn sắc mặt của Hi Vương phi liền biết là chuyện gì.

Nghe thấy tiếng trống chiêng huyên náo bên ngoài, tiếng kèn đã ngày một gần, bà vội vàng nói: "Ôi chao, nhanh lên, nhanh lên, quyển cẩm nang ở đâu? Nếu người không tiện, để ta đi!"

Hi Vương phi vội vàng nhìn về phía Hách ma ma bên cạnh. Hách ma ma cũng đập mạnh vào đầu, đêm qua bận rộn cả đêm, nào là kiểm kê của hồi môn, đối chiếu danh sách khách mời, nào là chuẩn bị giá y cho Bùi Mộc San, ngược lại lại quên mất chuyện quan trọng như vậy. Bà vội vàng vào phòng trong lục tung cả hòm tủ, cuối cùng cũng tìm được quyển cẩm nang đã chuẩn bị sẵn.

Hi Vương phi do dự một chút, nhìn Hàn trắc phi: "Thôi, vẫn là ngươi đi đi."

Hàn trắc phi nhận lấy quyển cẩm nang, hắng giọng rồi vén rèm bước vào phòng trong.

Bùi Mộc San cuối cùng cũng chọn được một cây trâm cài tóc hình bướm điểm thúy, quả thực có tác dụng điểm xuyết, được Từ Vân Tê và Bùi Mộc Lan nhất trí tán thành.

Hàn trắc phi cầm quyển cẩm nang bước vào, ho vài tiếng: "Cái đó, Vân Tê và Lan nhi ra ngoài trước đi, ta có chuyện muốn nói với San San."

Từ Vân Tê quay đầu nhìn Hàn trắc phi, lại liếc nhìn quyển cẩm nang trong tay bà, lập tức hiểu ra, bèn đi ra ngoài trước. Bùi Mộc Lan còn chưa chịu đi, bị Từ Vân Tê kéo ra ngoài.

Bùi Mộc San đang ngồi trước bàn trang điểm ngó nghiêng, Hàn trắc phi ngồi xuống bên cạnh nàng: "San San à, hôm nay đại hôn, ban đêm sẽ phải động phòng, khụ, cái đó… có một số chuyện không thể không chú ý…"

Bùi Mộc San cũng không phải là thiếu nữ hoàn toàn ngây thơ, nghe thấy lời này thì không hề cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn nghiêm túc ghé sát vào xem quyển cẩm nang.

Hàn trắc phi mở trang đầu tiên… hai người cùng lúc nhìn xuống, chỉ một cái liếc mắt, Hàn trắc phi đã chau mày. Hi Vương phi này cũng quá cổ hủ rồi, quyển cẩm nang này sao mà được chứ.

Thế là Hàn trắc phi vội vàng khép quyển cẩm nang lại, quyết định đích thân ra trận. Bà ghé sát vào tai Bùi Mộc San, thì thầm vài câu.

Bùi Mộc San nghe mà mặt lộ vẻ kỳ quái, mấy lần định hỏi cho rõ ngọn ngành, nhưng nghĩ đến đây là dòm ngó chuyện riêng tư của phụ thân, cuối cùng đành thôi.

Hàn trắc phi cuối cùng cũng miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ rồi ra ngoài.

Đợi Hàn trắc phi đi rồi, Bùi Mộc San tự mình lật quyển cẩm nang ra xem xét một phen.

Lật được một nửa, đột nhiên một chùm pháo hoa khổng lồ bay lên trời. Bùi Mộc San nhớ lại giao ước với Yến Thiếu Lăng, liền biết người đã đến trước cửa, vội vàng giấu quyển cẩm nang đi, đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài: "Yến Thiếu Lăng mang theo những ai đến đón dâu vậy?"

Bùi Mộc Lan ra ngoài nghe ngóng xong, quay vào hào hứng báo cho nàng: "Thiếu Lăng công tử oai phong lắm, tập hợp một đội năm người, bao gồm cả tân khoa trạng nguyên năm nay, và cả trung lang tướng của Vũ Lâm vệ. Có cả văn thần lẫn võ tướng, rõ ràng là nhắm vào tam ca của chúng ta đấy!"

Bùi Mộc San nghe mà mặt mày rạng rỡ: "Tam ca về rồi sao?"