Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 77

Chương 77

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, tam công tử không vướng bụi trần, làm sao hiểu được chuyện phong hoa tuyết nguyệt…”

“Khụ khụ, cái đó, xin lỗi phải nhắc nhở các ngươi, tam công tử đã thành thân rồi…”

Sau một hồi im lặng kỳ quái, mọi người chán nản bỏ qua chủ đề này.

“Ủa, người đứng cạnh tam công tử có phải là Tuân các lão không?”

“Chứ còn ai nữa, Tuân các lão phụng mệnh ở lại trấn giữ kinh đô, vô cùng được tin trọng.”

“Tuân các lão địa vị cao trọng còn là thứ yếu, các ngươi có biết không, từ khi thành hôn với Tuân phu nhân đến nay, ông ấy chưa từng nạp thiếp, bao nhiêu năm nay một lòng một dạ với thê tử, đúng là tấm gương cho các quan lại quyền quý ở kinh thành. Vân Linh tỷ tỷ thật là tốt số, có được một người cha tốt như vậy…”

Ngân Hạnh nghe mọi người bàn tán về Bùi Mộc Hành, liền vén rèm lên cho Từ Vân Tê.

Từ Vân Tê ôm hộp phấn son, tùy ý liếc mắt nhìn một cái. Bùi Mộc Hành toàn thân mặc giáp, để lộ ra gương mặt tuấn tú không tì vết. Ánh đuốc soi sáng cả một vùng, ngũ quan của hắn góc cạnh rõ ràng, lông mi rậm như mực, giống như được bút vẽ tạo nên, nhiều một phần thì thừa, thiếu một phần thì ít, đẹp đến không giống người phàm.

Hắn tay cầm trường mâu, đứng sừng sững, thấp thoáng thấy một người mặc phi bào đứng bên cạnh, dáng vẻ bị trường mâu che khuất, nhưng nhìn khí độ cũng vô cùng bất phàm.

Từ Vân Tê thu hồi ánh mắt, chỉ cười cho qua.

Không lâu sau, các quan đại thần hành lễ, nghênh đón hoàng đế vào thành. Bùi Mộc Hành và Tuân Duẫn Hòa lên ngựa theo hầu hai bên.

Sau đó, xe ngựa của các quan quyến cũng lần lượt khởi hành.

Tuân Duẫn Hòa ghì cương ngựa, chậm rãi đi vào con đường nhỏ. Đúng lúc này, từ trong làn khói bụi mịt mù phía sau đột nhiên vang lên một tiếng gọi xa xăm mà trong trẻo,

“Vân Tê tỷ tỷ!”

Tuân Duẫn Hòa nghe thấy cái tên này, đột nhiên quay người lại, đôi mắt đen thẳm của hắn ta bỗng như đèn rọi, nhanh chóng tìm kiếm trong đám người nơi phát ra giọng nói. Tuy nhiên, tiếng gọi đó dường như chui ra từ giấc mộng xưa cũ, rồi lại lặng lẽ biến mất vào những tiếng nói chuyện ồn ào.

Bùi Mộc Hành ở bên cạnh đã đi được một đoạn, thấy Tuân Duẫn Hòa mãi không động đậy, cả người như bị đóng đinh tại chỗ, bèn cất tiếng gọi: “Lão sư!”

Tuân Duẫn Hòa cứng người lại, rồi từ từ hoàn hồn.

Bùi Mộc Hành thấy sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên vô cùng tái nhợt, vội hỏi: “Người không khỏe sao?”

Tuân Duẫn Hòa lau đi giọt mồ hôi trên trán, lắc đầu, trở lại vẻ mặt tươi cười như thường: “Không có gì, vừa rồi nghe nhầm.” Rồi hắn ta liền thúc ngựa tiến lên, theo kịp xe của hoàng đế.

Bên này Từ Vân Tê bị tiểu nữ của Tưởng phu nhân gọi lại, chỉ thấy từ trong xe ngựa của Tưởng phu nhân lộ ra một gương mặt xinh xắn đáng yêu, chính là muội muội của Tưởng Ngọc Hà, Tưởng Ngọc Trân. Tưởng Ngọc Trân cười toe toét vẫy tay với Từ Vân Tê, rồi lại chỉ về phía trước.

Trong màn mưa bụi mờ ảo, Từ Vân Tê nhìn thấy một bóng người như ngọc đang ngồi thẳng trên lưng ngựa, cách xa không nhìn rõ thần sắc của hắn. Hắn một thân áo trắng ngồi bất động, đợi dưới chân tường thành chờ xe ngựa của Tưởng gia.

Đã quá lâu không gặp, Từ Vân Tê dường như sắp quên mất dáng vẻ của hắn. Nàng quay đầu lại chào Tưởng Ngọc Trân, rồi lập tức hạ rèm xe xuống.

Khi tấm rèm buông xuống, Tưởng Ngọc Hà ở xa xa chậm rãi thúc ngựa lại, không liếc nhìn ngang dọc mà đi thẳng đến bên cạnh xe ngựa của Tưởng gia, hộ tống mẫu thân về phủ.

Vào thành đi được một đoạn, Từ Vân Tê nhớ ra phải đi mua một vò rượu thuốc tốt, giữa đường liền sai Trần ma ma đi theo xe đến báo với Vương phi:

“Phía trước cạnh chùa Bảo An có một tiệm thuốc, ta muốn mua mấy thang thuốc để làm dược thiện, sẽ không chậm trễ bao lâu, phiền Vương phi cho phép.”

Trần ma ma đồng ý. Mấy ngày trước Hi vương phi vô tình nghe Bùi Mộc Hành nhắc đến Từ Vân Tê biết làm bánh thuốc, nàng muốn mua vài thang thuốc cũng là chuyện hợp lý. Chỉ cần con dâu toàn tâm toàn ý hầu hạ nhi tử, Hi vương phi sẽ không gò bó nàng, liền cho phép Từ Vân Tê rời đi.

Bùi Mộc Hành để lại hai tên thị vệ hộ tống thê tử. Hai người này hộ tống xe ngựa từ đường chính rẽ vào con ngõ phía nam, đi khoảng một chén trà, đến con phố trước chùa Bảo An. Đúng lúc này, đầu ngõ phía trước đột nhiên có tiếng ồn ào, sau đó một đám dân lưu vong đuổi theo một số người dân chạy về phía này.

"Cứu mạng!"

"Cướp!"