Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 416

Chương 416

Mồng mười tháng Chạp, Thái tử và Thái tử phi đại hôn.

Quốc tang vừa mới qua, các tửu lầu trong thành đã náo nhiệt trở lại. Trên đường phố bày bán đủ các loại hàng quán, bán đủ thứ đồ chơi muôn hình vạn trạng, cả hoàng thành đông như biển người.

Về câu chuyện của Bùi Mộc Hành và Từ Vân Tê, các trà lâu đã biên soạn thành sách thoại bản. Có người nói hai người quen biết từ thuở thiếu thời, là một đôi trời sinh một cặp. Có người nói họ là một đôi tương ái tương sát, gương vỡ lại lành. Đủ loại chuyện ngắn xuất hiện không ngừng.

Tóm lại, hôm nay các con đường, ngõ hẻm đều bàn tán về cuộc đại hôn thịnh thế này.

Lễ Bộ đã sớm chuẩn bị đội nghi trượng đợi ở cửa Ngọ. Người đi đón dâu chính là những tinh anh trong cấm quân, những tướng sĩ của Vũ Lâm Vệ, đứng đầu mười hai vệ. Thái tử Bùi Mộc Hành mặc hôn phục trữ quân màu đỏ thẫm có hoa văn mãng long, từ biệt đế hậu, bái Thái Miếu xong, liền dẫn theo đội đón dâu của hắn đến Tuân phủ.

Đứng trước đội đón dâu có ba người, ai nấy đều anh tư bừng bừng, khí độ hiên ngang. Đứng đầu là Vũ Đô Vệ đại tướng quân Yến Thiếu Lăng, bên phải là ngọc diện lang quân Tiêu Băng, bên trái là tân khoa trạng nguyên Thôi Tịch. Ba người này được coi là thiên đoàn của đội đón dâu Đại Tấn. Người không biết còn tưởng đây là Thái tử dẫn theo đội hùng sư tinh nhuệ nhất của Đại Tấn xuất chinh.

Dọc đường có thể nói là vô cùng tráng lệ.

Nửa đường, Yến Thiếu Lăng liếc nhìn đội nghi trượng khí thế hùng vĩ sau lưng, chép miệng nói:

“Điện hạ, không phải ta nói, nhưng người bày trận thế này cũng quá lớn rồi. Người phải biết, Tuân phủ không có người nào dám đến chặn kiệu đâu. Người làm vậy, cẩn thận Tuân Các lão không xuống đài được đấy.”

Không đợi Yến Thiếu Lăng nói xong, Tiêu Băng đã liếc mắt một cái.

"Ngươi rốt cuộc là phe nào, Tuân các lão là thân phận gì, chỉ bằng một câu nói của ông ta là có thể khiến chúng ta quỳ xuống bái Phật. Điện hạ làm như vậy, cũng đã nể mặt các lão lắm rồi, chẳng lẽ ngươi là gian tế do San San phái đến sao?"

Thôi Tịch cũng lạnh lùng liếc hắn: "Thành thật khai báo, San San đã hứa cho ngươi lợi ích gì?"

Hai người bắt đầu tấn công Yến Thiếu Lăng, hắn mồ hôi lạnh đầm đìa: "Ấy ấy ấy, ta là cảm thấy các ngươi hơi phí tài năng, hôm nay chỉ cần ta đi là được rồi, ta đảm bảo giúp điện hạ uy phong lẫm liệt đón người ra cửa."

Thôi Tịch và Tiêu Băng liếc nhau: "Tên này tuyệt đối là đến để phá đám."

Mọi người vừa đùa vừa cãi nhau suốt quãng đường đến cổng Tuân phủ. Theo quy định, Lễ bộ Thượng thư trước tiên lên đọc thánh chỉ sắc lập Thái tử phi, ban kim sách bảo ấn, sau đó cũng học theo dân gian làm vài trò chặn cửa đón dâu.

Tuân Duẫn Hòa cho người chuẩn bị một bàn cờ, một bức tranh sơn thủy ẩn chứa câu đố. Đệ nhất tài tử Kinh Sở năm nào quả không hổ danh, hai chiếc bàn nhỏ được bày ra một đông một tây, các quan viên, con cháu quý tộc có mặt đều không hiểu gì.

Tiêu Băng ba người vây quanh Bùi Mộc Hành, ai nấy đều lè lưỡi.

Tiêu Băng mặt mày ngơ ngác: "Tuân các lão đang làm trò gì vậy?"

Thôi Tịch nhìn Bùi Mộc Hành: "Điện hạ, tình hình này không ổn rồi."

Sau đó ánh mắt hai người cùng đổ dồn vào Yến Thiếu Lăng: "Vừa rồi ai nói một mình là có thể thuận lợi đón được Thái tử phi, này, bây giờ đến lượt ngươi ra sân rồi."

Yến Thiếu Lăng nào có thể so với phụ thân hắn, Yến Bình. Phụ thân hắn là Trạng nguyên, còn hắn biết được vài chữ đã là tốt lắm rồi. Hắn nhanh nhẹn đẩy Tiêu Băng và Thôi Tịch mỗi người một cái về phía trước.

"Này này này, ngọc diện lang quân Tiêu công tử đến giải bàn cờ, Trạng nguyên lang Thôi công tử đến giải câu đố thơ." Yến Thiếu Lăng đứng bên cạnh Bùi Mộc Hành, thay hắn dạy dỗ: "Hai ngươi nếu làm phiền đến Thái tử điện hạ ra tay, hôm nay đừng hòng ra khỏi cửa."

"Điện hạ, người nói có phải không?"

Bùi Mộc Hành cười: "Phải."