Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.8/10 từ 17 lượt Từ Vân Tê chỉ là tham gia yến tiệc trong cung, trời xui đất khiến lại bị hoàng đế trong lúc say rượu chỉ hôn cho đệ nhất công tử kinh thành Bùi Mộc Hành. Ai nấy đều nói Từ Vân Tê gặp vân may lớn mới có thể trèo cao được thế, ngay cả trên dưới Từ gia cũng cho là như vậy. Nhưng thành hôn rồi, nàng mới biết Bùi Mộc Hành có một vị thanh mai trúc mã môn đăng hộ đối, hắn vốn dĩ định cưới nàng ta làm thê tử. Đêm tân hôn, Bùi Mộc Hành lạnh nhạt xa cách, cùng nàng đặt ra ba quy ước, Từ Vân Tê im lặng đáp ứng toàn bộ. Sau hôn lễ, cả hai tương kính như tân, sống những ngày tháng êm đềm phẳng lặng. Từ Vân Tê luôn luôn tuân thủ bổn phận, không bao giờ vượt quá giới hạn dù chỉ một chút. … Bùi Mộc Hành là hoàng tôn được chú ý nhất đương triều, vốn dĩ danh môn khuê tú khắp kinh thành đều mặc hắn lựa chọn, cuối cùng lại bị hoàng tổ phụ vì say rượu nên tự ý ghép đôi, ban hôn hắn với một nữ nhi nhà quan lại bình thường. Cho dù trong lòng không vui, Bùi Mộc Hành cũng không thể không nhận chỉ. Ấn tượng của hắn về thê tử mới cưới chỉ có là, an tĩnh dịu dàng, an phận không quấn người. Sau đêm động phòng, hắn nhận ra nàng ngoài dung mạo xinh đẹp còn có tính cách đoan trang nhã nhặn, quản lý mọi chuyện trong nhà cẩn thận đâu vào đấy. Đã thế thì, dù xuất thân không cao thì hắn cũng bằng lòng nắm tay nàng đến cuối đời. Cho đến một lần yến tiệc xảy ra sự cố, hắn mới vô tình phát hiện, hoá ra trong lòng nàng còn có một “bạch nguyệt quang”… Bùi Mộc Hành tự nhận bản thân là người sát phạt quyết đoán, tình tình lạnh lùng xa các nên chưa từng đặt ai vào lòng. Thế nhưng lần này, hắn lại trằn trọc khó ngủ giữa đêm khuya, nếm trải đủ mùi vị “cầu mà không được”. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1

Chương 1

Ngày đại hôn của Từ Vân Tê, những cánh hoa quế cuối mùa đã rụng rải rác phủ đầy khắp kinh thành.

Đến buổi chiều tà, trong màn mưa gió mịt mùng, kiệu hoa đã được quan viên Lễ bộ nghênh đón tiến vào Hi Vương phủ.

Người mà Từ Vân Tê sắp gả đến chính là tam công tử Hi Vương phủ, người được mệnh danh là đệ nhất công tử kinh thành, Bùi Mộc Hành.

Theo từng bước chân ồn ào huyên náo của đoàn rước dâu là những lời chúc mừng xen lẫn cùng sự chế giễu.

"Tam công tử là cháu đích tôn mà bệ hạ yêu thương nhất, tuổi còn trẻ đã được tham gia chính sự ở Lục bộ. Trong số hơn mười vị hoàng tôn, ngoài hoàng trưởng tôn ở Đông Cung ra, cũng chỉ có tam công tử được vào Phụng Thiên điện nghe chính sự."

"Ai mà chẳng biết chuyện đó? Còn nhớ mười ba năm trước quốc khố trống rỗng, ba mươi vạn thiết kỵ Đại Ngột uy h**p dưới chân thành, sứ thần Đại Ngột đứng trên Kim Điện dương oai diễu võ. Chính là tam công tử khi ấy mới bảy tuổi nhưng không hề lùi bước, trích dẫn kinh điển mắng lui sứ thần ngạo mạn, khí phách ấy đến nay vẫn khiến người ta phải khen ngợi."

"Thế đã là gì, hai năm trước tam công tử tham gia khoa cử, lặng lẽ đoạt được ngôi vị Trạng nguyên, đó mới thực sự khiến người ta kinh ngạc."

"Văn võ song toàn thì thôi đi, đằng này tam công tử còn có phong thái như băng thanh ngọc khiết, cốt cách phi phàm, thật sự là nam tử độc nhất vô nhị trên thế gian này…"

Một nhân vật độc nhất vô nhị như vậy, lại bị buộc phải cưới một nữ tử nhà thường dân không chút danh tiếng.

Len lỏi trong tiệc cưới là những tiếng thở dài tiếc nuối không nói được thành lời.

"Vị Từ cô nương này thật là tốt số." Có người than thở.

"Tốt số cái gì chứ." Một phụ nhân bĩu môi, khẽ hừ lạnh: "Hôm thọ yến trong cung, dưới khung cảnh pháo hoa lộng lẫy trên Ngân Tước đài, dưới đài biết bao nhiêu nữ tử nhà quan lại, sao lại cứ nhằm đúng lúc nàng bị chen đến đứng cạnh tam công tử chứ, ta thấy nàng chính là cố ý thì có."

Lời này vừa thốt ra, ai cũng gật gù đồng tình.

Một tháng trước, trong tiệc mừng thọ của hoàng hậu, nữ quyến của quan lại từ ngũ phẩm trở lên đều vào cung chúc thọ. Khi ấy, vòm trời trong như vừa được gột rửa, sao đêm lấp lánh tựa đom đóm, hoàng đế dẫn đầu bá quan văn võ cùng nữ quyến tụ hội tại Ngân Tước đài. Trên đài đèn đuốc huy hoàng, pháo hoa ngũ sắc như dải ngân hà trút xuống, khiến người xem không ngớt lời kinh ngạc.

Một chùm pháo hoa bung nở trên không trung phía trên cầu ngọc, vừa vặn chiếu rọi gương mặt đẹp như ngọc của Bùi Mộc Hành. Đúng lúc này, một nữ tử mặc váy dài uyển chuyển bước vào tựa như một bức tranh. Một người tuấn mỹ tuyệt trần, một người tiên tử rạng ngời. Trời đen như mực, hoa lửa tựa tuyết rơi, đọng trên vai cả hai tựa một lớp sương trong, càng tôn lên dáng vẻ tựa như thần tiên giáng thế của hai người.

Lúc này hoàng thượng đã ngà ngà say nhìn đôi trai tài gái sắc có phong thái thanh tao ấy, trong lúc vui vẻ đã vung tay chỉ một cái, liền ban hôn cho hai người.

Khi tỉnh lại hỏi về gia thế của nữ tử, biết được Từ thị Vân Tê là nữ nhi của một vị công bộ lang trung ngũ phẩm, thuở nhỏ được nuôi dưỡng ở thôn quê, mấy năm gần đây mới được đón về kinh thành. Phẩm hạnh ra sao không rõ, tài năng thế nào cũng chưa từng nghe qua, không hề môn đăng hộ đối với hoàng tôn của mình tí nào, hoàng đế sững sờ tại chỗ.

Quân vô hí ngôn (*), hôn sự cứ thế được định đoạt.

(*) Quân vô hí ngôn: Vua không nói hai lời.

Khi thánh chỉ truyền khắp kinh thành, ai cũng phải nói một câu Từ Vân Tê thật lắm tâm cơ.

Từ Vân Tê quả thật đã chủ động bước lên cây cầu ngọc đó, chỉ là nàng làm vậy không phải vì Bùi Mộc Hành…

Mưa phùn như khói mang theo hương quế ẩm ướt len vào phòng, cái lạnh mùa thu ập đến, khiến chóp mũi Từ Vân Tê đỏ ửng. Nàng một mình ngồi trên giường tân hôn rộng lớn, đợi đến hai chân tê rần, mắt đã khô cay. Ngồi im một lát, nàng nhẹ nhàng vén tấm khăn che mặt ra, đặt sang một bên.

Trước mắt nàng là khung cảnh ánh nến đỏ lay động khắp cả căn phòng xa hoa.

Từ Vân Tê chưa kịp nhìn kỹ, bên tai đã truyền đến giọng nói nức nở của nha hoàn Ngân Hạnh: "Lúc nãy nô tỳ đến phòng trà xin nước, nghe được mấy bà tử kia lẩm bẩm, nói là Vương phi đã để mắt đến đại tiểu thư của phủ Tuân các lão bên cạnh. Vốn dĩ định đợi sau thọ yến của hoàng hậu nương nương sẽ đến Tuân phủ hỏi cưới, rước vị Tuân nhị cô nương xinh đẹp về làm thê tử cho tam công tử. Bây giờ bệ hạ ban hôn sự này, bao nhiêu tính toán của Vương phi coi như đổ bể."