Siêu Thần Yêu NghiệtChương 1163
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1163

Chương 1163: Đừng nói nhảm.

Phương gia võ giả đoán sai, nghĩ Vân Phi Dương là cường giả Hư Không cảnh.  

 

 

Có thể hiểu được.  

 

 

Dưới tình huống bình thường, không phải Hư Không cảnh cường giả thì có ai có thể chỉ dựa vào song quyền đã hóa giải một vạn hai ngàn trọng thuần nguyên lực.  

 

 

Phương Tuấn Kiệt sợ hãi.  

 

 

Phương gia chỉ là gia tộc nhị lưu, người mạnh nhất cũng mới có tu vi Hư Không cảnh Chân Long kỳ tầng hai, lần này xem như gặp phải cao thủ!  

 

 

"Răng rắc."  

 

 

Đột nhiên, Vân Đại Tiện Thần dùng lực một chút, quyền đầu của hai tên Phương gia võ giả bị trói buộc nhất thời bị bóp nát.  

 

 

"A!"  

 

 

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra.  

 

 

Yến Sơn Tuyết trong tối âm thầm lắc đầu.  

 

 

Trên thế giới này, chỉ sợ cũng chỉ có tên yêu nghiệt này mới có thể lấy tu vi Thối Cốt Kỳ cảnh chà đạp Phá Toái cảnh đại viên mãn dễ như trở bàn tay.  

 

  

"Xoát!"  

 

 

Vân Đại Tiện Thần tiện tay ném hai tên Phương gia võ giả đang kêu thảm ra bên ngoài, hắn đi về hướng Phương Tuấn Kiệt, âm u nói:  

 

 

– Tiểu tử, đến phiên ngươi.  

 

 

Phương Tuấn Kiệt lui lại một bước, sợ hãi nói:  

 

 

– Tiền bối, ta chính là dòng chính của Phương gia Vô Song thành!  

 

 

Lúc này, chỉ có thể nói ra thân phận, hi vọng đối phương nghe nói qua, sau đó kiêng kỵ một hai.  

 

 

– Vô Song thành, Phương gia?  

 

 

 Vân Đại Tiện Thần cười nói:  

 

 

– Hình như có nghe nói qua.  

 

 

Phương Tuấn Kiệt đại hỉ.  

 

 

Chỉ cần nghe nói qua, nhất định cũng biết danh hào phụ thân mình!  

 

 

Hắn chắp tay nói:  

 

 

– Gia phụ tên Phương Văn Hầu, đương đại Gia chủ Phương gia.  

 

 

– Phương Văn Hầu?  

 

 

Vân Đại Tiện Thần giả bộ suy nghĩ, chợt vỗ trán.  

 

 

– Ta nhớ ra, cha ngươi thiếu ta không ít tiền đây.  

 

 

Thiếu tiền hắn?  

 

 

Phương Tuấn Kiệt giật mình.  

 

 

Vân Đại Tiện Thần nói:  

 

 

– Tiểu tử, hôm nay đụng phải ngươi thật trùng hợp, mang ta đi Phương gia các ngươi nào, ta muốn tính nợ.  

 

 

– Tốt! Tốt!  

 

 

Phương Tuấn Kiệt nói:  

 

 

– Ta mang tiền bối đi.  

 

 

Chỉ cần có thể về đến Vô Song thành, mình sẽ an toàn.  

 

 

Vân Đại Tiện Thần lạnh lùng nói:  

 

 

– Trước nghỉ ngơi một hồi rồi lên đường.  

 

 

Nói rồi đi đến trước mặt thanh niên đang bị thương nằm tại ven đường, hỏi.  

 

 

– Uy, ngươi không sao chứ?  

 

 

– Không có…không có việc gì.  

 

 

Vân Phi Dương gian nan đứng dậy, xóa đi vết máu trên khóe miệng, trong con ngươi lộ vẻ cảm kích.  

 

 

Nếu như không phải đối phương xuất hiện, chỉ sợ mình đã chết.  

 

 

Vân Đại Tiện Thần quăng ra một viên thuốc, nói:  

 

 

– Đây là Liệu Thương Đan.  

 

 

Vân Phi Dương nhận thuốc, hơi chút cân nhắc rồi không chút do dự nuốt vào.  

 

 

Một cường giả Hư Không cảnh hẳn sẽ không độc chết gà mờ như mình đâu.  

 

 

Đan dược vào miệng lập tức tan ra, kinh mạch bị hao tổn của Vân Phi Dương nhất thời được khôi phục, thống khổ trước ngực cũng giảm bớt không ít.  

 

 

Hắn cảm kích nói:  

 

 

– Đa tạ tiền bối!  

 

 

Vân Đại Tiện Thần nói:  

 

 

– Mang theo nữ nhân ngươi đi đi.  

 

 

Trên đời này, chuyện bất bình khắp nơi đều có thể thấy, không thể giúp hết, nhưng đã gặp được thì phải thành toàn đôi tiểu nam nữ này.  

 

 

Mẹ.  

 

 

Lão tử thật sự là người tốt.  

 

 

Vân Phi Dương nhìn về phía Hạ Mộng Thần kiệu trước hoa, nói:  

 

 

– Mộng Thần, theo ta rời khỏi nơi này, đi đến một địa phương không ai có thể tìm không thấy chúng ta.  

 

 

– Phi Dương ca.  

 

 

Hạ Mộng Thần nước mắt chảy dài, nàng nắm đôi bàn tay trắng như phấn, quả quyết từ chối.  

 

 

– Ta không thể đi.  

 

 

Vân Phi Dương thống khổ hỏi:  

 

 

– Vì cái gì?  

 

 

Hạ Mộng Thần cắn môi mỏng, đáp:  

 

 

– Ta đi, Hạ gia làm sao bây giờ.  

 

 

Vân Phi Dương sững sờ.  

 

 

Đột nhiên, hắn cười rộ lên, cười bi thương, cười như điên.  

 

 

Vân Đại Tiện Thần âm thầm lắc đầu.  

 

 

Hoa Lạc cũng từng cự tuyệt Diệp Khai như thế, khi đó, hắn thân ở mộng cảnh nên bất lực, hôm nay gặp được trong hiện thực, tự nhiên muốn giúp một tay.  

 

 

"Xoát!"  

 

 

Vân Đại Tiện Thần bắt lấy Vân Phi Dương, đưa hắn đến trước người Hạ Mộng Thần, nói:  

 

 

– Ngồi vào đi.  

 

 

– Cái này  

 

 

– Đừng nói nhảm.  

 

 

Vân Phi Dương chỉ có thể chui vào kiệu hoa, Vân Đại Tiện Thần còn nhìn về phía Hạ Mộng Thần, nói:  

 

 

– Cô cũng đi vào.  

 

 

Phương Tuấn Kiệt nghe vậy, nhất thời tức điên.