Siêu Thần Yêu NghiệtChương 341
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 341

Chương 341: Long Hổ Thành đột kích!

Vân Phi Dương điều động Ngự Lôi Trận, đánh ngất tên Vũ Vương Lam gia, hắn đang chứng minh với Lâm Nhược Hiên, bên trong Thiết Cốt Thành, hắn chính là Thiên!

Quả nhiên.

Lâm Nhược Hiên bị chấn động.

Ánh lôi tinh chuẩn bổ xuống khẳng định do tiểu tử kia thao túng, mà trong tòa thành này ẩn chứa trận pháp Lôi hệ.

Vân Phi Dương ngạo nghễ ưỡn ngực, chí khí nói:

– Cha vợ, chỉ cần có tiểu tế, ai cũng đừng vọng tưởng đột phá Thiết Cốt Thành!

Lâm Nhược Hiên trầm mặc, bất đắc dĩ thở dài.

Sự việc phát triển đến tình trạng này, đã không đường để né, chỉ có thể theo hắn.

Bất quá.

Để hắn chấn kinh là.

Tên này đến cùng làm cái gì để cho tu vi mình hoàn toàn không cách nào sữ dụng, cảnh giới bị áp chế trở thành một người bình thường!

Chẳng lẽ, cũng chính vì vậy, mới bắt giữ hai tên Vũ Vương?

– Nhạc phụ đại nhân, mời theo ta tiến đến phủ Thành chủ.

Vân Phi Dương dẫn hai người Lâm Nhược Hiên rời đi.

Chuyện Phong Linh Trận, hắn không có ý định giấu diếm, cho nên vừa vào phủ Thành chủ đã nói ra.

Lâm Nhược Hiên nghe xong, cả kinh.

– Trận pháp phong ấn tu vi?

Lâm Chỉ Khê biểu hiện rất bình tĩnh. Bởi vì, nàng từng biết Trọng lực Tụ Linh Trận, biết tên này có nhiều trận pháp.

Bất quá.

Sáng tạo ra trận pháp áp chế cường giả Vũ Vương, cũng để nàng kinh hãi không thôi.

Vân Phi Dương cười nói:

– Nhạc phụ đại nhân, chỉ cần có trận pháp, nhiều Vũ Vương đến đâu, tiểu tế cũng không sợ.

Lâm Nhược Hiên trầm mặc.

Không sai.

Loại trận pháp này rất ngưu, mình cũng không thể làm gì được.

Thiết Cốt Thành có trận pháp này sẽ phi thường kh*ng b*. Chí ít, Vũ Vương không dám ở nơi này làm càn, khó trách tên này dám truyền tin tức Vũ Sư Đan ra!

– Ai.

Lâm Nhược Hiên thở dài một hơi.

– Ta đã già, Đông Lăng Quận về sau dựa vào những người tuổi trẻ các ngươi.

Vân Phi Dương đi đến trước mặt Lâm Chỉ Khê, nhẹ nhàng nắm tay nhỏ rét lạnh của nàng, chân thành nói:

– Nhạc phụ đại nhân yên tâm, tiểu tế chắc chắn xây dựng Thiết Cốt Thành thành một thành trì siêu cấp.

Lâm Chỉ Khê không giãy dụa, mặc cho hắn chiếm tiện nghi.

Vân Phi Dương vui vẻ.

Chẳng lẽ nữ nhân này, đã bị bá khí của mình chinh phục?

Khụ khụ.

Lâm Nhược Hiên ho nhẹ một tiếng, nói:

– Ta đi ra ngoài vài vòng, nhìn Thiết Cốt Thành gần đây phát triển thế nào.

Nói xong, một mình rời đi.

Hắn cho đôi tiểu nam nữ tranh thủ cơ hội đơn độc ở chung.

Cũng có thể thấy được.

Trong tâm lý Lâm Nhược Hiên hiện nay, vẫn rất thích Vân Phi Dương, hi vọng hắn có thể trở thành rể hiền của mình.

Trong phòng khách.

Bầu không khí hơi có vẻ băng lãnh.

Lâm Chỉ Khê lạnh lùng lên tiếng.

– Thả ra.

– Ây.

Vân Phi Dương cứng ngắc buông tay, lại cười nói:

– Thương thế tốt lên chưa?

Lâm Chỉ Khê đáp.

– Sớm khỏi rồi.

Tuy hoàn lãnh như trước nhưng không trầm mặc nữa.

Vân Phi Dương cười nói:

– Vậy đến Thiết Cốt Thành đi, một cái thành lớn như vậy, ta bận tối mặt tối mũi, cần một nữ nhân giúp ta nội trợ.

Lời nói này rất không biết xấu hổ.

Lâm Chỉ Khê nói:

– Có Tương Cần giúp ngươi quản lý sinh ý, có Từ Phàm giúp ngươi quản lý quân vụ, còn có hai Vương bài sát thủ vì ngươi huấn luyện sát thủ, còn cần dùng đến ta?

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Nữ nhân này vậy mà biết nhất cử nhất động mình, xem ra tai mắt không ít.

Hắn cười nói:

– Dọn mạng lưới tình báo của cô đến Thiết Cốt Thành đi, ta có thể giảm bớt rất nhiều thời gian.

Lâm Chỉ Khê nhìn hắn nói:

– Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Nàng thấy gia hỏa vô sỉ này từ khi tiến vào Thiết Cốt Thành, một mực chạy đông chạy tây, thật đúng muốn làm Thành chủ.

Chuyện này có chút kỳ quái.

– Muốn biết sao?

Vân Phi Dương kéo nàng, nói:

– Đi theo ta.

Lâm Chỉ Khê tùy ý hắn nắm, sau cùng được đưa đến sảnh quân sự, đứng trước địa đồ.

Vân Phi Dương giơ cán gỗ, họa một vòng khu vực xung quanh Thiên Vũ Thành, cười nói:

– Có muốn chiếm đoạt những Quận này để mở rộng lãnh thổ Đông Lăng Quận ta không?

Lâm Chỉ Khê ngạc nhiên, nói:

– Ngươi muốn công thành?

– Không sai.

Vân Phi Dương mặt lạnh nói:

– Ba quận tiếp cận, để cô thụ thương hôn mê, thù này lão tử phải báo!

Ánh mắt Lâm Chỉ Khê xẹt qua một tia dị dạng.

Nàng nói:

– Cho nên ngươi đối ngoại đấu giá Vũ Sư Đan, vì muốn tụ tập đại lượng tiền tài, muốn nhanh chóng phát triển quân sự, chuẩn bị phát động chiến tranh?

Vân Phi Dương cười nói:

– Ta tin tưởng không cần bao lâu, sẽ chế tạo ra một quân đoàn đánh đâu thắng đó.

– Ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi.

Lâm Chỉ Khê lắc đầu, nói:

– Những Quận này đã liên minh từ lâu rồi, binh lực cũng không chỉ 30 vạn.

– Không quan trọng.

Vân Phi Dương không có để trong lòng.

Hắn thấy, binh lực không cần nhiều, chỉ cần tinh nhuệ.

Mình chế tạo ra quân đoàn Vũ Đồ, phối hợp với Bạo Liệt Nỗ cùng Cáp Mô Pháo có thể diệt bọn họ kêu cha gọi mẹ.

Lâm Chỉ Khê chỉ địa đồ, nói:

– Đông Lăng Quận ở vào khu vực Đông Nam, xung quanh hơn ba mươi Quận Quốc, có chín quận là liên minh, Thiên Vũ Thành cũng nằm trong liên minh, nếu như ngươi tiến công chẳng khác nào đánh chín quận.

– Nhiều như vậy?

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Hắn cho rằng Thiên Vũ Quận chỉ có quan hệ liên minh với ba quận, không nghĩ tới lại là chín quận!

Chuyện này có chút khó giải quyết.

Binh cần tinh nhuệ không sai, nhưng địch quân quá nhiều người, nếu như mỗi quận phái ra 10 vạn, chỉ dựa vào chiến thuật biển người, cũng có thể mài chết mình.

Phát động chiến tranh, quả nhiên mình có chút ngây thơ.

Vân Phi Dương cười nói:

– Vậy chậm mấy năm, chờ có đầy đủ thực lực rồi động thủ một lần.

Lâm Chỉ Khê lắc đầu.

Dưới cái nhìn của nàng, có thể thu hồi lãnh địa đã mất thì rất không tệ, tên này còn muốn đi chủ động tiến đánh quận người ta.

Tin tức Thiết Cốt Thành đấu giá Vũ Sư Đan, bắt đầu lưu truyền.

Chỉ trong thời gian ngắn.

Quận Quốc xung quanh đều chiếm được tin này.

Một khắc này.

Gây nên oanh động to lớn.

Võ giả mỗi thành trì Đại Quận quốc đều đang nghị luận tin tức Thiết Cốt Thành sắp đấu giá Vũ Sư Đan.

– Thật giả?

– Đan dược đề bạt Vũ Sư, không có tác dụng phụ, mẹ nó… ai mà tin!

Võ giả các quận khu vực Đông Nam đều đang chất vấn.

– Tin tức này đã truyền tới đây thì chưa chắc là giả, không có lửa thì sao có khói, xem ra cần phải đi Thiết Cốt Thành một chuyến.

– Không sai, thà rằng tin có, không thể không tin!

Rất nhiều Võ giả chuẩn bị thử một chút, tiến về Thiết Cốt Thành.

Nhưng.

Ngay thời khắc bọn hắn chuẩn bị xuất phát, lại nghe được một tin tức nặng ký khác, chính là thành chủ Thiết Cốt Thành giam cầm dòng chính cùng Vũ Vương Lam gia ngũ tinh thành trì.

– Chậc chậc.

Có người cười nói:

– Lá gan thiếu niên thành chủ này thật lớn.

– Lam gia Long Hổ Thành khẳng định sẽ giết qua, Thiết Cốt Thành sẽ trở thành nơi thị phi, chúng ta đừng đi qua đó thì hơn.

Rất nhiều Võ giả bỏ đi suy nghĩ tiến về Thiết Cốt Thành.

Quả nhiên.

Như bọn họ đoán.

Gia chủ Lam gia nghe tin nhi tử bị giam, giận tím mặt, lúc này tự mình mang cao thủ tiến về Thiết Cốt Thành hưng sư vấn tội.

Xuất động không chỉ có Lam gia hắn.

Gia tộc khác trong Long Hổ Thành cũng phái ra cao thủ tương trợ, riêng cường giả Vũ Vương đã đạt tới sáu người!

Bọn họ cũng không phải vì trợ giúp Lam gia, mà muốn thừa dịp này đi Thiết Cốt Thành xác định Vũ Sư Đan có thật tồn tại hay không.

Nếu quả thật có thì trực tiếp cướp đoạt.