Siêu Thần Yêu NghiệtChương 770
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 770

Chương 770: Nhân loại, ngươi lại trái với quy định!

Tri Chu Vương đạt tới Thất phẩm cao cấp đã thông linh, vô số ánh mắt tản mát ra nộ khí âm u, tiếp đó phun Độc Võng tới.  

 

Vân Phi Dương cũng không né tránh, hắn giơ trường mâu trực tiếp xuyên thủng Độc Võng.  

 

 

Bất quá.  

 

 

Tia lưới bị cắt ra rơi xuống dính trên người hắn, y phục nhất thời bị ăn mòn, hiện ra từng làn khói xanh.  

 

 

– Tiểu tử này!  

 

 

Chém giết một con chi tru, Tứ Hải Kiếm Đế nhìn thấy đồ nhi mình bị Độc Võng dính vào, nhất thời sợ hãi.  

 

 

 Sắc mặt của những người khác cũng biến hóa.  

 

 

Độc tố mạnh như thế, tên này không có vấn đề gì chứ?  

 

 

Không có vấn đề!  

 

 

Hắn vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, sao lại sợ độc tố ăn mòn.  

 

 

– Xoát!  

 

 

 Vân Phi Dương không nhìn độc tố ăn mòn, hai tay nắm trường mâu, phá vỡ Độc Võng xông ra, ngưng tụ 30 ngàn trọng thuần linh lực hung hăng đâm về phía đầu Tri Chu Vương.  

 

 

– Phốc!  

 

 

Trường mâu tinh chuẩn đâm vào đỉnh đầu Tri Chu Vương.  

 

 

Vân Phi Dương gác trường mâu trên vai nhấc về phía trước, Tri Chu Vương như ngọn núi nhất thời bay lên, sau đó ầm một tiếng ngã trên mặt đất.  

 

 

– Xoát!  

 

 

Máu tươi cùng óc phun trào.  

 

 

Chịu đựng mùi vị khiến người ta buồn nôn, Vân Phi Dương đâm trường mâu vào trước ngực Tri Chu Vương, một khỏa tinh hạch bay ra.  

 

 

– Hưu!  

 

 

Thu tinh hạch vào Phi Dương đại lục, Vân Phi Dương đứng tại chỗ, khóe môi nhếch lên nụ cười, còn về tia lưới dính trên người, chỉ ăn mòn y phục của hắn.

 

Tri Chu Vương bị giết, đám nhện con đang giãy giụa nhất thời đánh mất năng lực chiến đấu, tan tác như chim muông.  

 

Mấy người Tứ Hải Kiếm Đế cũng lười đi truy đuổi, nhao nhao chạy tới, hỏi thăm Vân Phi Dương có trúng độc hay không.  

 

 

– Không có việc gì.  

 

 

Vân Phi Dương bị ăn mòn ống tay áo, trên thân chỉ để lại dấu vết nhàn nhạt, còn độc tố sớm đã bị Nghịch Thiên Quyết hóa giải.  

 

 

– Đồ nhi, thật đúng là vạn độc bất xâm.  

 

 

Tứ Hải Kiếm Đế cười nói.  

 

 

Tái Mẫu Đơn và Hỏa Linh Thánh Quân kinh ngạc nhìn Vân Phi Dương.  

 

 

Tiểu gia hỏa này quá yêu nghiệt.  

 

 

Tu vi đề bạt nhanh không nói, còn nắm giữ thế giới đặc thù, bây giờ độc cũng không sợ!  

 

 

Giải quyết Tri Chu Vương cùng bầy nhện, đám người Vân Phi Dương cũng không vội vã lên đường mà nghỉ ngơi tại chỗ.  

 

 

Bất quá.  

 

 

Không bao lâu.  

 

 

Dực Nhân Thần Vệ lần nữa bay tới.  

 

 

Hắn rơi xuống trước mặt Vân Phi Dương, lạnh lùng nói:  

 

 

– Nhân loại, ngươi lại trái với quy định!  

 

 

– Không phải chứ?  

 

 

Vân Phi Dương sụp đổ nói:  

 

 

– Ta thu thập tinh hạch cũng trái với quy định?  

 

 

– Tinh hạch?  

 

 

Dực Nhân lạnh lùng nói:  

 

 

Trên cầu, ngươi lấy đi ba quyển Kim Giản, ngươi tưởng bản Thần vệ không phát hiện à.  

 

 

Dát.  

 

 

Vân Phi Dương yên lặng.  

 

 

Vừa rồi hắn đạt được một bản Kim Giản, thuận tay cầm thêm hai quyển, dùng nách kẹp lấy, gặp bầy nhện cũng thuận tay ném vào Phi Dương đại lục.  

 

 

Mẹ nó.  

 

 

Cái này cũng có thể phát hiện, chẳng lẽ hắn vẫn đang ngó chừng chính mình?  

 

 

Khoan hãy nói.  

Dực Nhân Thần Vệ một mực lưu ý Vân Phi Dương, hắn rất ngạc nhiên, nhân loại này đến cùng làm sao chứa đựng nhiều cấm thuật như vậy, đáng tiếc, quan sát đã lâu cũng không có phát hiện gì.