Siêu Thần Yêu NghiệtChương 1151
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1151

Chương 1151: Cung trưởng lão đúng không?

Lúc này.  

 

 

Coi như lấy hết linh thạch trong nhà ra cho Vân Phi Dương hắn cũng không đau lòng vì, dù sao, cái này tính là gì so với sinh tử của gia tộc chứ!  

 

 

– Muộn.  

 

 

Vân Phi Dương nói:  

 

 

– Ta đã cho các ngươi một cơ hội, sẽ không cho lần thứ hai.  

 

 

Hắn đi đến trước mặt Sài Cẩu, một chân đá hắn lên, nắm chặt cổ áo, cười nói:  

 

 

– Tiểu tử, dám đánh chủ ý đến nữ nhân của ta, trên trời dưới đất, không ai có thể cứu ngươi.  

 

 

Sài gia cao tầng nghe vậy, nhất thời hiểu rõ, nguyên lai là do tên hỗn đản này chọc Cuồng Tông đệ tử!  

 

 

Sài Phấn Tiến tức muốn nổ phổi.  

 

 

 Hắn phẫn nộ quát:  

 

 

– Đồ hỗn trướng ngươi hôm nay xem như hố chết cha ngươi, đẩy cả gia tộc vào vực sâu vạn trượng rồi!  

 

 

Một tên cao tầng phẫn nộ nói:  

 

 

– Ta cũng đã nói rồi, tên hoàn khố này cả ngày gây chuyện thị phi, sớm muộn gì cũng sẽ chọc đến đại phiền toái!  

 

 

Nói vậy.  

 

 

Vậy một khi không chọc tới đại phiền toái thì không phải mở một con mắt, nhắm một con mắt cho qua à.  

 

 

– Vân…Vân thiếu hiệp…  

 

  

Sài Cẩu khóc nói:  

 

 

– Ta có mắt không tròng, ngươi đại nhân có đại lượng….  

 

 

"Răng rắc."  

 

 

Vân Phi Dương trực tiếp tháo bỏ cánh tay phải của hắn xuống.  

 

 

"A —— "  

 

 

Sài Cẩu hét thảm.  

 

 

Cao tầng Sài gia từng người lặng yên không lên tiếng, bọn họ cầu nguyện trong lòng, nếu tên đầu sỏ này chết mà để cho lửa giận Cuồng Tông đệ tử tiêu trừ, vậy thì chết đi.  

 

 

"Răng rắc."  

 

 

Vân Phi Dương lại tháo bỏ cánh tay trái Sài Cẩu, trên mặt mang theo mỉm cười của ác ma.  

 

 

Mẹ kiếp.  

 

 

Ngày hôm nay may mà đụng phải lão tử, nếu như đổi lại phổ thông dân chúng, hắn chắc chắn sẽ đắc thủ, trên đời lại thêm một oan hồn.  

 

 

"A!"  

 

 

Sài Cẩu kêu thảm, cũng hô to:  

 

 

– Cha cứu con, con…con..con sắp chết rồi!  

 

 

Sài Phấn Tiến nhìn thấy nhi tử chịu thống khổ sống không bằng chết, nắm tay lên tiếng.  

 

 

– Vân thiếu hiệp, chỉ cần ngươi thả con ta, điều kiện gì Sài mỗ cũng đáp ứng!  

 

 

Vân Phi Dương nói:  

 

 

– Con của ngươi hôm nay phải chết.  

 

 

Nói rồi tung một quyền đánh vào trước ngực Sài Cẩu, đánh thổ huyết liên tục, hắn muốn tên này thống khổ mà chết.  

 

 

"Oa!"  

 

 

Sài Cẩu phun ra một ngụm máu.  

 

 

Hiện tại hắn đã không còn bất kỳ ý tưởng gì đối với Yến Sơn Tuyết, mà đang hối hận, vì cái gì hôm nay muốn ra đường, hảo hảo ở nhà bồi tiếp tiểu thiếp vừa cưới vào cửa không tốt à!  

 

 

Lục Nhi!  

 

 

Là do tên hỗn đản này.  

 

 

Nếu như không phải hắn giật dây, nếu như không phải hắn dự cảm, mình há sẽ rời khỏi Sài phủ, làm thế nào gặp được Cuồng Tông đệ tử này.  

 

 

Lục Nhi núp phía xa mặt xám như tro, nếu như thiếu gia có cái gì ngoài ý muốn, mình khẳng định cũng không sống nổi!  

 

 

– Phu quân.  

 

 

Yến Sơn Tuyết đi tới, nói:  

 

 

– Để cho ta tới giết tên ác tặc này đi.  

 

 

Trên đường đi đến Sài phủ, ánh mắt Sài Cẩu nhìn nàng đều phi thường d*m đ*ng hạ lưu.  

 

 

Nếu không theo Vân Phi Dương diễn kịch, chỉ sợ nàng sớm đã nhịn không nổi mà động thủ chém giết hắn.  

 

 

– Nương tử.  

 

 

Vân Phi Dương nói:  

 

 

– Máu tên này rất bẩn, để ta tới giết đi.  

 

 

Nói rồi bẻ gãy cổ Sài Cẩu, để hắn đi Hoàng Tuyền uống trà.  

 

 

Tiễn thằng nhỏ.  

 

 

Tự nhiên không thiếu thằng lớn.  

 

 

Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Sài Phấn Tiến, nhẹ nhàng giơ tay lên, nói:  

 

 

– Con của ngươi những năm nay gây tai họa cho không ít phụ nữ đàng hoàng, thân làm cha, dung túng mặc kệ, đồng dạng có tội.  

 

 

"Bành!"  

 

 

Sài gia chủ bị đánh bay ra ngoài, mất mạng tại chỗ.  

 

 

Sau khi g**t ch*t Sài Phấn Tiến, thân hình Vân Phi Dương lóe lên đi vào phủ khổ của Sài gia, quét sạch sành sanh linh thạch bên trong.  

 

 

Quả nhiên không ít.  

 

 

Khoảng chừng hơn mười vạn.  

 

 

Thu linh thạch, Vân Phi Dương lại đi kho vũ khí và kho vũ kỹ, phàm là thứ có chút giá trị đều bị lấy đi.  

 

 

– Cung trưởng lão đúng không?  

 

 

Vân Phi Dương quét sạch quay ra nhìn trưởng lão Cung gia, nói:  

 

 

– Đến đến, giao không gian giới chỉ của ngươi ra.