Siêu Thần Yêu NghiệtChương 750
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 750

Chương 750: Triệu chó thuật là thứ đồ chơi gì?

Vân Phi Dương rất nghiêm túc nói:  

 

– Chúng ta mười người, chẳng lẽ không giải quyết được một đầu Bsát phẩm sơ cấp hung thú?  

 

 

Tứ Hải Kiếm Đế trầm mặc.  

 

 

Mười người họ đều có tu vi Thánh cấp, thậm chí có mình và Tái Mẫu Đơn – Thánh cấp hậu kỳ, cùng một chỗ nhằm vào Bát phẩm hung thú, vẫn có thể giết được.  

 

 

Có điều!  

 

 

Tứ Hải Kiếm Đế nói:  

 

 

– Đồ nhi, Đảo Thần Cấm vừa mới mở, cấm thuật có thể thấy gần như khắp nơi, lúc này giết nó sẽ chậm trễ thời gian.  

 

 

 Vân Phi Dương giật mình.  

 

 

Hắn muốn giết đầu bát phẩm hung thú này để lấy tinh hạch, nhưng so với cấm thuật, hiển nhiên cái sau quan trọng hơn.  

 

 

Khó trách.  

 

 

Đám cường giả có kinh nghiệm chạy nhanh như vậy, khẳng định không phải kiêng kị hung thú mà hi vọng nhanh tìm được cấm thuật!  

 

 

Vân Phi Dương nói:  

 

 

– Đi thôi!  

 

  

"Xoát!"  

 

 

Hắn lách qua hung thú, xông vào bên trong.  

 

 

Mọi người đuổi theo, trong lòng cũng buông lỏng một hơi, nếu quả thật muốn giết Bát phẩm hung thú, sợ rằng sẽ bỏ ra đại giới rất cao.  

 

 

Bát phẩm Sư Hổ Ngưu Thú rất lợi hại.  

 

 

Bất quá, nhân loại rất nhiều, chỉ giết ba trăm người, những người khác sớm đã tiến vào bên trong.  

 

 

"Hô."  

 

 

Sư Hổ Ngưu Thú ngồi xổm bên bờ biển.  

 

 

Nó cũng không truy đuổi mà lẩm bẩm:  

 

 

– Nhân loại võ giả tới lần này mạnh hơn lần trước một chút, hẳn sẽ rất thú vị.  

 

 

Hung thú có thể so với Vũ Thần cấp mở miệng nói chuyện hoàn toàn phù hợp lẽ thường.  

 

 

Ngoài rìa Đảo Thần Cấm là bãi biển, vào trong là một mảnh núi rừng nguyên thủy liên miên quây trung tâm đảo lại.  

 

 

Đám người tránh thoát khỏi Sư Hổ Ngưu Thú còn chưa đến năm ngàn nhao nhao chui vào.  

 

 

Đám Vân Phi Dương cũng không phân tán, Tứ Hải Kiếm Đế đi phía trước, cẩn thận từng li từng tí dò xét xung quanh.  

 

 

"Đông."  

 

 

Đột nhiên, La Mục đá một vật, cúi đầu nhìn lại thì thấy một nửa một thẻ tre cắm trong đất bùn hiển lộ ra ngoài.  

 

 

– Đây chính là cấm thuật.  

 

 

Tứ Hải Kiếm Đế nói.  

 

 

Mọi người nhất thời sụp đổ.  

 

 

Cấm thuật từ trước đến nay được xem là chí bảo của gia tộc không được truyền ra ngoài tại Vạn Thế Đại Lục, bây giờ lại chôn giữa rừng núi, chẳng lẽ giống như thực vật, khắp nơi đều có thể thấy được?  

 

 

Quả nhiên.  

 

 

Khi bọn hắn nhìn kỹ lại thì phát hiện trong phạm vi tầm mắt nhìn thấy, chí ít cắm hơn mười ngọc giản.  

 

 

– Không phải chứ.  

 

 

– Rau cải trắng à?  

 

 

Vân Phi Dương cạn lời.  

 

 

Vật hiếm thì quý.  

 

 

Hiện tại ngược lại, cấm thuật có thể tìm thấy khắp nơi để bọn hắn mất đi cảm giác k*ch th*ch khi đi tầm bảo a.  

 

 

– Tại Đảo Thần Cấm là rau cải trắng, nhưng ở Vạn Thế Đại Lục thì là bảo vật vô giá.  

 

 

Tứ Hải Kiếm Đế nói:  

 

 

– Bởi vì chỉ có còn sống mang đi ra ngoài mới tính.  

 

 

– Đúng thế.  

 

 

Vân Phi Dương đồng ý.  

 

 

Coi như thu hoạch được 1000 loại cấm thuật, chỉ cần ra không được, chết ở chỗ này, cũng không dùng được.  

 

 

– Mà…  

 

 

Tứ Hải Kiếm Đế nói tiếp:  

 

 

– Đây chỉ là bên ngoài, cấm thuật thuộc về cấp thấp nhất, muốn đạt được cao cấp hơn thì phải không ngừng xâm nhập vào trong.  

 

 

"Xoát."  

 

 

Vào lúc này, La Mục rút thẻ tre dưới chân lên, mở ra xem, nhất thời choáng váng, bởi vì trên đó viết – Cấm Thuật Triệu Chó.  

 

 

Con mẹ nó.  

 

 

Triệu chó thuật là thứ đồ chơi gì?  

Chẳng lẽ triệu hoán một đàn chó ra để chiến đấu, nếu như thế, có thằng nào nhàm chán đi tu luyện hạ cấp cấm thuật này chứ!