Siêu Thần Yêu NghiệtChương 827
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 827

Chương 827: Liễu sư muội!

– Mau nhìn, Lâm sư muội đến!  

 

 

"Xoát!"  

 

 

Rất nhiều đệ tử nhao nhao đưa mắt nhìn lại.  

 

 

Cách đó không xa, một nữ tử áo tuyệt mỹ trắng như tuyết đi tới, gương mặt trắng nõn như ngọc bộc lộ lãnh ý, phảng phất như tiên nữ không dính khói lửa trần gian.  

 

 

Nàng chính là Lâm sư muội trong miệng đệ tử vừa rồi, cũng là vị hôn thê mà Vân Phi Dương những năm nay nóng ruột nóng gan mong nhớ!  

 

 

Nó đó.  

 

 

 Nàng là Lâm Chỉ Khê.  

 

 

Năm năm trước.  

 

 

Lâm Chỉ Khê và bọn người Lương Âm bị Trầm Tiểu Vũ đưa đến Tiểu Thần Giới, sau cùng bái nhập vào Linh Tiêu Phái trở thành ngoại môn đệ tử.  

 

 

Mới đầu.  

 

 

Các nàng không được đệ tử Linh Tiêu Phái xem trọng, đơn giản cho rằng, cũng là tướng mạo không tệ, chung quy chỉ đến từ Phàm Giới.  

 

  

Nhưng.  

 

 

Năm năm ngắn ngủi.  

 

 

Lâm Chỉ Khê và Lương Âm dựa vào tư chất cùng thiên phú xuất sắc thuận lợi đột phá đến Vũ Thần, trở thành nội môn đệ tử, dùng hành động hung hăng đánh bọn hắn mặt.  

 

 

Trên ngọn núi.  

 

 

Lâm Chỉ Khê đứng đó, dung nhan tuyệt mỹ để tiên khí lượn lờ xung quanh ảm đạm phai mờ.  

 

 

– Năm năm.  

 

 

Nàng nhẹ nhàng nâng đầu nhìn cự đại màn sáng trên bầu trời, nỉ non:  

 

 

– Hắn còn nhớ ta không?  

 

 

Những năm nay, Lâm Chỉ Khê tuy một mực đang nỗ lực tu luyện nhưng cũng rất tưởng niệm Vân Phi Dương, thậm chí điều đó đã bắt đầu ảnh hưởng tâm cảnh của nàng.  

 

 

– Ừm?  

 

 

Đột nhiên, nàng nhẹ nhàng nhăn mũi, bởi vì trong không khí bay tới mùi rượu.  

 

 

– Lấy tính cách tên kia, chỉ sợ sớm đã quên chúng ta, không chừng còn tiêu dao khoái hoạt cùng nữ nhân khác đấy chứ.  

 

 

Một nữ tử mặc trang phục hỏa hồng ngồi trên đá lớn, đôi mắt nàng có chút mê ly, trong tay cầm một hồ lô rượu.  

 

 

Đây là Lương Âm.  

 

 

Năm năm qua, nàng biến hóa rất lớn, bím tóc đuôi ngựa bây giờ đã tùy ý tản ra, trên người bộc lộ ra một cỗ khí tức lười biếng.  

 

 

"Ừng ực."  

 

 

Lương Âm giơ hồ lô rượu, hớp một ngụm, khóe miệng hiện ra nụ cười khổ.  

 

 

Thời điểm còn ở Phàm Giới, sư tôn Hỏa Linh Thánh Quân từng nói qua, muốn quên đi một người, chỉ khi để tư duy mình hỗn loạn mới làm được.  

 

 

Ba năm trước.  

 

 

Nàng học cách uống rượu.  

 

 

Lần thứ nhất, không dựa vào Linh lực uống rượu cồn, uống say mèm, bị Lăng Sa La khiêng trở về.  

 

 

Về sau, có thể do sinh hoạt tu luyện buồn tẻ, để quên đi tưởng niệm đối với Vân Phi Dương, nàng và rượu bất ly thân.  

 

 

Nhưng.  

 

 

Lần lượt dùng rượu để tê liệt tư duy, Lương Âm mới phát hiện, phương pháp này căn bản không có hiệu quả, mà ngược lại, càng say sẽ càng nhớ tới hắn, nhớ tới một số chuyện.  

 

 

Lâm Chỉ Khê lắc đầu.  

 

 

Tưởng niệm của Lương Âm đối với Vân Phi Dương, tuyệt không yếu hơn mình.  

 

 

– Liễu sư muội!  

 

 

Nhưng vào lúc này, sau lưng truyền đến tiếng gọi, chỉ thấy một nam tử anh tuấn uy vũ bất phàm tiêu sái đi tới.  

 

 

Lâm Chỉ Khê cau mày.  

 

 

"A?"  

 

 

Nam tử kia nhìn thấy Lương Âm, lúc này rất có phong độ chắp tay chào:  

 

 

– Lương sư muội cũng ở đây.  

 

 

Lương Âm cười đáp:  

 

 

– Triệu sư huynh, hảo.