Siêu Thần Yêu NghiệtChương 963
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 963

Chương 963: Cuồng thì cuồng.

Tám tên thị vệ lúc này chạy trối chết.  

 

 

Thị vệ trưởng Tố Thể Kỳ cũng bị một chiêu giải quyết, bọn họ không có can đảm xông lên.  

 

 

– Không phải chứ?  

 

 

Nhìn tất cả chạy mất dép, vẻ mặt La Mục cầu xin, nói:  

 

 

– Kết thúc như vậy?  

 

 

Nói cùng đi ăn cướp mà.  

 

 

Tất cả mọi người còn chưa không xuất thủ đã bị tên này giải quyết.  

 

 

 Vân Phi Dương đi đến trước xe, trong lúc muốn nâng đại linh thạch lên thì hơi dừng lại, quay lại nhìn về phía thành trì, nói:  

 

 

– Cơ hội ra tay của các ngươi tới rồi.  

 

 

– Hả?  

 

 

La Mục và Vân Lịch nhao nhao quay người, thấy bụi đất đang bay loạn trên đường phía trước.  

 

 

Mất một lúc.  

 

 

Cường giả Tần gia chạy nhanh đến đây, số lượng hơn ba mươi người, trong nháy mắt vây quanh bọn người Vân Phi Dương.  

 

  

Má ơi.  

 

 

Người hơi nhiều đó!  

 

 

Mà.  

 

 

Bên trong ba mươi người, chí ít có một nửa đạt tới Vũ Thần đại viên mãn, có năm người Tố Thể Kỳ!  

 

 

Khóe miệng La Mục và Vân Lịch co giật.  

 

 

– Dám cướp linh thạch Tần gia ta, bọn giặc cướp các ngươi thật to gan lớn mật!  

 

 

Một tên Trưởng lão Tần gia lạnh giọng quát.  

 

 

"Xoát xoát!"  

 

 

Ba mươi võ giả lập tức bạo phát khí tức.  

 

 

Năm người lúc này xúm lại gần Vân Phi Dương, La Mục thấp giọng hỏi:  

 

 

– Phi Dương ca, thực lực những người này có chút mạnh, chúng ta làm sao bây giờ?  

 

 

– Còn có thể làm sao nữa?  

 

 

Vân Phi Dương lắc lắc vai, trên mặt hiện ra mỉm cười.  

 

 

La Mục và đám người Vân Lịch ngầm hiểu, bộc phát tu vi, làm ra chuẩn bị đại chiến.  

 

 

"Xoát!"  

 

 

Đột nhiên, Vân Phi Dương nâng linh thạch nặng ngàn cân lên rồi co cẳng phóng đến sơn lâm bên cạnh, chạy rồi vẫn không quên hô to.  

 

 

– Tốc biến!  

 

 

Bọn người La Mục nghe vậy xém chút ngã quỵ.  

 

 

Đại ca.  

 

 

Không phải đánh à.  

 

 

Sao ngươi lại chạy!

 

Trong núi rừng rậm rạp, Vân Phi Dương giơ linh thạch nặng ngàn cân lên cao, một đường phi nước đại.  

 

Nếu như không phải sợ bại lộ Phi Dương đại lục, hắn đã sớm thu vào.  

 

 

Đằng sau.  

 

 

Năm người La Mục và Vân Lịch mất mạng chạy trốn.  

 

 

Khoan hãy nói, tốc độ họ rất nhanh.  

 

 

Đến mức mà 30 võ giả Tần gia đuổi theo rất khó khăn.  

 

 

Nói đùa.  

 

 

Trong khoảng thời gian này, cảnh giới mấy ca mặc dù chỉ cao thêm một tầng, nhưng được Cuồng Ngạo Thiên huấn luyện, tốc độ đều đạt đến tiêu chuẩn.  

 

 

– Đáng giận!  

 

 

– Bọn cường đạo này chạy còn nhanh hơn thỏ!  

 

 

Võ giả Tần gia đang điên cuồng đuổi theo tức giận không thôi, nhưng không thể trơ mắt nhìn đại linh thạch bị cướp đi được, chỉ có thể cắn răng truy sát.  

 

 

Sau nửa canh giờ.  

 

 

Vân Phi Dương đi qua từng mảnh từng mảnh sơn lâm, cuối cùng đứng tại một khu vực tương đối trống trải, cũng để linh thạch dưới đất.  

 

 

"Vù vù!"  

 

 

Bọn người La Mục xông lại, nhìn thấy một màn này, trong con ngươi lộ vẻ mờ mịt.  

 

 

– Đừng chạy nữa.  

 

 

Vân Phi Dương nói:  

 

 

– Đánh đi.  

 

 

Nguyên lai, tên này không phải chạy trốn, mà cố ý dẫn Tần gia võ giả vào đây. Dù sao, có trời mới biết, nội thành còn viện binh hay không.  

 

 

Cuồng thì cuồng.  

 

 

Những phải nắm rõ tình thế.  

Vân Phi Dương có đầu não, mà còn rất ngông cuồng, rất tìm đường chết mới làm cho người sụp đổ.