Siêu Thần Yêu NghiệtChương 631
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 631

Chương 631: Một sơn động nào đó.

Bản tôn sẽ không quên, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ giết đến tận Thần Giới, dùng thực lực giẫm ngươi dưới chân!  

 

Nhưng Ma Tôn nằm mơ cũng không ngờ hôm nay, trong động phủ Vũ Thần của Phàm giới này lại gặp được cừu nhân không đội trời chung của mình!  

 

 

Mẹ nó.  

 

 

Không phải muốn hố chết ta à!  

 

 

Trong ánh mắt Ma Tôn đột nhiên hiện ra vẻ kiêng kị, dù sao, thực lực mình bây giờ, nếu không có chí bảo, cũng mới đến Vũ Thánh sơ kỳ.  

 

 

Nhưng đối phương là Chiến Thần đứng đầu Thần Giới!  

 

 

Năm đó, mình ở trước mặt hắn không chịu nổi một kích, bây giờ gặp nhau, chỉ sợ một ánh mắt đã bị hắn cạo chết.  

 

  

Ma Tôn vạn phần hối hận.  

 

 

Nếu như biết khí tức Thần tộc phiêu đãng trên không trung là của tên này, hắn tuyệt sẽ không đuổi theo!  

 

 

Làm sao bây giờ?  

 

 

Ta còn cơ hội chạy trốn không?  

 

 

 Ma Tôn đang miên man suy nghĩ, hoàn toàn không biết, giờ phút này Vân Phi Dương cũng phi thường sụp đổ.  

 

 

– Đ*t mẹ nó.  

 

 

– Ma khí tên này vô cùng nặng, chẳng lẽ là gia hỏa tự xưng Ma Tôn kia?  

 

 

– Bằng vào thực lực ta bây giờ, chỉ sợ không phải đối thủ của hắn.  

 

 

Vân Phi Dương sở dĩ cho rằng như vậy vì Huyết Ngọc tiểu cầu đang lơ lững trước người Ma Tôn.  

 

 

Trực giác nói cho hắn biết vật này là chí bảo cường đại, có tác dụng áp chế cảnh giới!  

 

 

Cuối cùng.  

 

 

Hắn nhẹ nhàng kéo Mục Oanh sát vào người mình.  

 

 

Động tác này rất bí mật nhưng vẫn bị Ma Tôn phát hiện, tuy mặt hắn không đổi sắc, nhưng trong lòng lại càng sụp đổ:  

 

 

– Tên này muốn xuất thủ cmnr!  

 

 

Hai người cứ nhìn nhau như vậy, mỗi người ý nghĩ, bầu không khí vô cùng quỷ dị.  

 

 

"Xoát."  

 

 

Đột nhiên, Vân Phi Dương ôm lấy Mục Oanh.  

 

 

Ma Tôn gắt gao nhìn chằm chằm hắn, thấy hắn đột nhiên có cử động, sau một khắc, dùng hết sức từ khi bú sữa mẹ tới giờ chạy mất dép.  

 

 

Hắn thấy mình rất khó đào thoát từ trong tay Chiến Thần, nhưng do ý nghĩ muốn sống mãnh liệt, cho nên mặc dù không có khả năng, cũng phải thử!  

 

 

Dát.  

 

 

Ma Tôn đột nhiên chuồn đi để cho Vân Phi Dương đang chuẩn bị chạy trốn nhất thời ngây người.  

 

 

Đệch!  

 

 

Tình huống như thế nào đây?  

 

 

Tại sao tên này lại chạy đi?  

 

 

Hắn không suy nghĩ nhiều, lúc này ôm Mục Oanh đi về hướng ngược lại, tốc độ cũng cực nhanh.  

 

 

Cứ như vậy.  

 

 

Một tên Thần tộc và một tên Ma tộc, sau khi gặp nhau lại phát sinh ra một chuyện buồn cười như thế, cả hai đều kiêng kị đối phương.  

 

 

Vân Phi Dương kiêng kị vì thực lực hắn không bằng tên kia, nhưng Ma Tôn kiêng kị, vậy thì có điểm bi kịch.  

 

 

Một sơn động nào đó.  

 

 

Ma Tôn cuối cùng dừng lại.  

 

 

Khi hắn ý thức được Vân Phi Dương không đuổi theo mới dừng lại xóa đi mồ hôi trên trán, âm thầm may mắn nói:  

 

 

– Ta còn có thể trốn được, thực khó tin.  

 

 

Tên này thật đáng thương.  

 

 

Hoàn toàn không biết Vân Phi Dương bị trấn áp vạn năm, Thần Cách vỡ vụn, thực lực mới chưa đến Hoàng Cấp, đã sớm không còn là Thần Giới Chiến Thần uy phong hiển hách như trước kia.  

 

 

Ma Tôn tỉnh táo lại, nói:  

 

 

– Ta nhất định phải nhanh tìm được Xích Dương Châu, nếu không bị hắn đoạt đi thì không hay!  

 

 

Cuối cùng.  

 

 

Hắn dung nhập ma niệm vào huyết sắc tiểu cầu.  

 

 

"Ông."  

 

 

Tiểu cầu nhẹ nhàng lơ lửng, sau đó bay về một hướng, Ma Tôn thấy thế xém chút sụp đổ, bởi vì phương hướng chỉ dẫn đúng là địa phương mình vừa rồi mới chạy thoát.  

"Hư."