Siêu Thần Yêu NghiệtChương 368
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 368

Chương 368: Đột phá! Kiếm Vũ Song Vương!

Tại Vạn Thế Đại Lục, võ đạo là võ đạo, kiếm đạo là kiếm đạo, cả hai tuy trăm sông đổ về một biển, những hai cảnh giới hoàn toàn khác biệt.

Võ giả tu luyện võ đạo lấy võ nhập đạo, cảnh giới dùng từ Vũ xưng hô, tỉ như Vũ Vương, Vũ Hoàng.

Kiếm đạo Võ giả lấy kiếm nhập đạo, cảnh giới lấy kiếm xưng danh, tỉ như Kiếm Vương, Kiếm Hoàng.

Dưới tình huống bình thường, Võ giả tu luyện võ đạo chỉ chuyên chú võ đạo, kiếm đạo cũng như thế, nhưng có một loại Võ giả có thể kiêm tu hai loại, một bên tu luyện võ đạo, một bên tu luyện kiếm đạo.

Loại người này gọi là kiếm võ song tu.

Có người cũng sẽ tu luyện kiếm và đao, lại hoặc tu đao và võ, được xưng đao kiếm song tu hay đao võ song tu.

Có thể nhất tâm nhị dụng, thiên tài tu võ lại tu kiếm quả thật rất hiếm thấy.

Đa số người đều chọn đơn tu, vì qua vô số tiền bối chứng minh, đơn tu dễ hơn nhiều khi so với song tu, chỉ cần đặt tinh lực trên một điểm.

Đương nhiên.

Không phải ai cũng nắm giữ tư chất võ đạo, hoặc tư chất về nhiều mặt.

Lấy Tứ Hải Kiếm Đế làm ví dụ đại biểu cho việc đơn tu, lấy kiếm xưng Vương, lấy kiếm Xưng Hoàng, lấy kiếm xưng Đế, tu vi võ đạo cũng chỉ đến Vũ Tông.

Song tu tốn thời gian mà phí sức, cũng vì thế mà thực lực mạnh hơn đơn tu, người song tu tại Vạn Thế Đại Lục cực ít, nhưng khi trưởng thành chắc chắn sẽ trở thành bá chủ một phương.

Bây giờ.

Vân Phi Dương lấy kiếm đạo xưng Vương, rồi lại đột phá Vũ Vương, đây cũng là Kiếm Vũ Song Vương!

Khó trách, Tứ Hải Kiếm Đế khiếp sợ.

Phải biết, hắn sống hơn một nghìn năm, thiên tài kiếm đạo và võ đạo đều đột phá Vương cấp, chỉ gặp qua ba người!

"Ha ha ha!"

Tứ Hải Kiếm Đế cười ha hả.

Đồ nhi này của mình lại là kiếm võ song tu, quả thực quá thoải mái.

Rất nhanh thôi, Vạn Thế Đại Lục sẽ sinh ra một Kiếm Vũ Song Vương, nếu chuyện này truyền đi, chắc chắn gây ra oanh động to lớn, mà sư tôn như mình bồi dưỡng được thiên tài dạng này, sẽ được hưởng ké vô tận quang huy!

– Tỉnh táo, tỉnh táo.

Tứ Hải Kiếm Đế dừng cười, ánh mắt nhìn chằm chằm Vân Phi Dương, tuy có dấu hiệu đột phá, nhưng có thể thành công hay không thì khó nói.

Kiếm võ song tu bình cảnh ở Tông Cấp, rất nhiều thiên tài song tu đều có thể kiếm võ song Tông, nhưng thực lực lại không có gì khác biệt với đơn tu, bước vào song Vương mới chân chính khác biệt với người.

Điều này rất khó!

Không thấy bao nhiêu thiên tài tư chất rất tốt khi đạt đến song Tông, rồi đột phá qua cửa ải này lại đành từ bỏ một môn, lựa chọn một loại để đơn tu sao!

Kiếm Vũ Song Vương, rất khó!

Đó là đối với phàm nhân thôi, thân là Thần tộc, từng là Thần như Vân Phi Dương thì không quá khó khăn.

Chỉ mới qua một lát, bàng bạc linh lực nội liễm rồi bình tĩnh lại, tu vi hắn chính thức đột phá Vũ Vương!

Hết thảy đều rất thuận lợi, đơn giản như thế!

– Má ơi…

Tứ Hải Kiếm Đế hô to, hai mắt trợn tròn, nội tâm nổi lên sóng to gió lớn, xém chút đặt mông ngồi xuống đất.

Chỉ một canh giờ, kiếm võ song tu Vương Cấp sinh ra trước mắt mình, tốc độ này quá nhanh, để hắn cảm giác không chân thực, tựa như đang nằm mơ!

Kiếm Đế mà còn chịu không nổi, nếu đổi lại người bình thường mà thấy Vân Phi Dương nhẹ nhàng đột phá như thế, chắc bị đả kích đến khí tuyệt thân vong luôn ấy.

"Hưu —— "

Đột nhiên, Vân Phi Dương mở mắt, đứng dậy phóng lên cao bay về phía không trung, ngửa đầu hét dài một tiếng, quanh thân bộc phát Vương giả khí tức khiến người kính sợ.

Vạn Thế Đại Lục, lại sinh ra một Vũ Vương.

Mà vị Vương này thân kiêm Vũ Vương, Kiếm Vương hai loại!

Bàng bạc thuần linh lực cùng sắc bén kiếm khí tràn ngập, bao phủ rừng núi, những ngũ phẩm hung thú đã từng khi dễ Vân Phi Dương lộ ánh mắt kiêng kị thật sâu.

– Tiểu tử này…

Tứ Hải Kiếm Đế ngạc nhiên.

– Mới mới đột phá Vương cấp mà đã thuần thục năng lực ngự không phi hành?

Vũ Vương cảnh giới này, để Võ giả nắm giữ năng lực ngự không phi hành, người bình thường đều cần thời gian thích ứng, Vân Phi Dương từng là Chiến Thần cao quý, khẳng định khác xa so với mọi người.

"Bang —— "

Hàn Thiên Kiếm ra khỏi vỏ.

Vân Phi Dương cầm kiếm chỉ hướng Hầu Tam, hào khí vạn trượng nói:

– Sư tôn, đến chiến một trận!

Đột phá đến song Vương cấp để hắn tràn ngập chiến ý.

– Tốt!

Tứ Hải Kiếm Đế lăng không mà lên.

"Bành bành bành —— "

Rất nhanh.

Vân Đại Tiện Thần nằm bẹp trên mặt đất, bị đánh mặt mũi bầm dập.

Bại.

Sư tôn không biết xấu hổ của hắn vận dụng thực lực Kiếm Đế!

Vân Phi Dương Vương Cấp kiếm võ song tu rất trâu, nhưng so với Kiếm Đế, còn kém một cái lạch trời Kiếm Hoàng, rõ ràng đánh không lại.

Một ngày bình tĩnh như bao ngày, rất nhiều Võ giả nên tu luyện thì tu luyện, nên bận rộn thì bận rộn, nhưng không ai nghĩ tới tại một sơn cốc không thấy ánh mặt trời lại lặng yên sinh ra một Kiếm Vũ Song Vương!

"Bành!"

Giữa rừng núi, truyền đến một tiếng bạo hưởng.

Vân Phi Dương tiêu sái mà đứng trên một đầu ngũ phẩm hung thú to lớn đã bị xuyên thủng lồng ngực.

Trước đây không lâu, hắn còn cần một phen ác chiến, nắm lấy thời cơ, mới có thể đánh giết. Bây giờ đột phá đến Vũ Vương, một chiêu đã miểu sát được đối phương!

Mà lực kình ẩn chứa trong một quyền của hắn đạt đến một trăm sáu mươi trọng.

Phổ thông Vũ Vương sơ kỳ bạo phát trên dưới một trăm trọng, mặc dù thi triển vũ kỹ cũng rất khó đạt đến một trăm sáu mươi trọng.

Đơn thuần thực lực của Vân Phi Dương đã cao hơn Vũ Vương sơ kỳ bạo phát vũ kỹ!

Bất quá.

Sau khi đột phá Vũ Vương, Ta Trảm đã từng tu luyện mất hết tác dụng. Dù sao, lực tăng phúc chỉ có bốn năm trọng, có cũng được mà không có cũng không sao.

Tứ phẩm Thiên Tượng Quyết, tuy có thể tăng phúc hai ba mươi trọng, nhưng bắt đầu không đủ dùng.

Muốn mạnh hơn thì phải tu luyện ngũ phẩm trở lên vũ kỹ!

Vũ kỹ Vân Phi Dương không lo lắng, bởi vì có Tứ Hải Kiếm Đế ở đây, hắn có thể để võ đạo một bên, chuyên tu kiếm đạo.

Quả nhiên.

Lại tu luyện thêm mấy ngày.

Sau khi Vân Phi Dương vững chắc tu vi, Tứ Hải Kiếm Đế gọi hắn tới, nghiêm túc nói:

– Đồ nhi, ngươi bây giờ đã đột phá đến Kiếm Vương. Tiếp đó, vi sư sẽ chính thức truyền thụ cho ngươi kiếm pháp cao thâm.

– Cao thâm bao nhiêu?

– Kiếm pháp Ngũ phẩm trở lên tùy tiện chọn lựa!

Tứ Hải Kiếm Đế là một kho kiếm pháp di động, kiếm pháp trong đầu phải đến mấy chục, còn có rất nhiều chiêu thức do chính mình sáng tạo, xem như độc môn bí tịch, cũng chỉ khi làm truyền nhân của hắn mới có thể được truyền thụ.

Vân Phi Dương cười nói:

– Sư tôn, có Cửu phẩm kiếm pháp hay không?

Khóe miệng Tứ Hải Kiếm Đế giật một cái, đáp.

– Không có.

"Ai."

Vân Phi Dương lắc đầu.

– Cũng không có gì đặc biệt!

Tứ Hải Kiếm Đế sụp đổ nói:

– Tiểu tử, bát phẩm vũ kỹ đối ứng Vũ Thần, Cửu phẩm đã tiếp cận Thần kỹ, ngươi cho rằng Phàm Giới sẽ có à?

– Không có hả?

Vân Phi Dương có chút ngoài ý muốn.

Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:

– Có thì cũng chỉ tồn tại ở đảo Thần Cấm thôi.

– Đảo Thần Cấm?

Vân Phi Dương hỏi:

– Sư tôn, người đi qua chưa?

Con ngươi Tứ Hải Kiếm Đế lóe lên vẻ phức tạp, thở dài một tiếng nói:

– Ba trăm năm trước, từng đi qua một lần, suýt nữa vẫn lạc.

Vân Phi Dương hứng thú, nói:

– Sư tôn, ngài kể cho ta nghe một chút đi.

Đảo Thần Cấm có hậu duệ Thần tộc để hắn rất ngạc nhiên, sớm muộn có một ngày cũng sẽ đi, nếu hỏi thăm trước một chút, giảng giải một vài tình huống thì không còn gì bằng.

Tứ Hải Kiếm Đế trầm mặc.

Chuyện cũ ba trăm năm giống như một cơn ác mộng đối với hắn, không dám nhớ lại.

Hắn lắc đầu, nói:

– Đồ nhi, có một số việc không phải cảnh giới ngươi bây giờ có thể chạm đến, vẫn chờ tu vi cường đại rồi lại nghe chuyện đảo Thần Cấm cũng không muộn.

"Úc."

Vân Phi Dương nói:

– Sư tôn, người đi đến đó có thu hoạch được cấm thuật không?

– Tự nhiên có.

Tứ Hải Kiếm Đế cười đáp.

– Đồ đệ, từ hôm nay trở đi, vi sư không chỉ dạy ngươi kiếm pháp, mà còn muốn truyền thụ cho ngươi một loại Kiếm Cấm!