Siêu Thần Yêu NghiệtChương 527
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.7/10 từ 201 lượt Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần – Vạn Yên Chi Sào Nhắc nhở: truyện cực hài, main cực bựa, mặc dù hay yy nhưng không não tàn… Hoan nghênh nhảy hố Ban đầu hắn không hề có ý nghĩ sẽ cực khổ đi tu luyện gì đó. Lý tưởng của hắn rất đơn giản: tán gái, cưới vợ, hưởng thụ cuộc sống. Thế mà hôm nay hắn lại bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, hắn mới hiểu, tình cảnh hiện tại của hắn bây giờ gian nan biết chừng nào a, làm sao có thể hưởng thụ nhân sinh được khi mà bị chó cắn thế này… Không được hắn nhất định phải hùng lên,…à không, là vươn lên, mạnh lên…. “Ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể đưa trách nhiệm cứu vớt thế giới giao cho người khác hay không a…” Thầm than một tiếng, Vân Phi Dương chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng giật đai lưng, bàn tay tiến vào đũng quần, lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.  “Nếu như trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một đời anh danh chẳng phải bị hủy. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm đi trong rừng cây, bàn luận chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không còn điều nào tốt hơn nữa a.” Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1298: Giống như là con đường này. Chương 1297: Vân Phi Dương lo lắng, không phải không có lý. Chương 1296: Chàng chưa nghe nói qua? Chương 1295: Vật này có tính duy nhất. Chương 1294: Trí Tuệ Chi Thần.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 527

Chương 527: Truyền sai vi diện

"Ông!"

Một vùng thung lũng ẩn thấp đột nhiên hiện ra lưu quang, sau đó thấy Vân Phi Dương xuất hiện.

Trong nháy mắt mảnh đất thí luyện vỡ nát, truyền tống trận khởi động, tên này hữu kinh vô hiểm được truyền tống ra ngoài.

– Rốt cục trở về!

Vân Phi Dương theo trận pháp đi ra nhìn ánh sáng mặt trời long lanh cùng hoàn cảnh non xanh nước biếc, trên mặt hiện ra một vòng mỉm cười.

"Ào ào —— "

Nơi xa có thác nước, tiếng nước rất lớn.

Vân Phi Dương nghe tiếng đi đến, chuẩn bị tắm rửa kỹ càng sau đó phân biệt phương vị tiến về Đông Lăng Quận.

Bất quá.

Khi tới đây thấy trên tảng đá lớn ven hồ để bộ khải giáp thì không khỏi hoang mang.

A?

Vân Phi Dương có chút hoảng hốt.

Hình dáng khải giáp này rất kỳ quái, không phải phong cách Vạn Thế Đại Lục, giáp ngực phía trên lồi ra, hiển nhiên là khải giáp cho nữ.

Chẳng lẽ, có nữ nhân tắm rửa?

Vừa trở về đã có phúc lợi tốt như vậy?

Vân Phi Dương lúc này phóng thích Linh Niệm bao phủ tới xem xét. Quả nhiên, trong hồ nước, một cái cô gái tóc vàng ngâm bên trong!

Bởi vì hồ nước vô cùng thanh tịnh, nhìn một cái là không sót gì dáng người uyển chuyển của nữ tử, chỗ cần lớn thì lớn, chỗ nên vểnh thì vểnh, tuyệt đối là cực phẩm.

Nữ nhân tóc vàng tán loạn, tròng mắt cũng là kim sắc, sống mũi cao thẳng, rất có phong tình dị vực.

– Không phải chứ?

Trong thức hải Vân Phi Dương hiện ra một ý nghĩ, nơi này không phải Vạn Thế Đại Lục!

– Ừm?

Cô gái tóc vàng đang tắm như ý thức được cái gì, nàng đột nhiên xoay người lại, vừa vặn đối mắt với Vân Phi Dương.

Hình ảnh ngưng kết.

Một lúc sau.

Tiếng kêu sợ hãi vang vọng không gian!

"Xoát xoát!"

Vào lúc này, trong bụi cỏ thoát ra hai nam nhân, một người toàn thân giáp vàng, quanh thân bộc phát ra khí tức Vương giả, một người khác cũng mặc khải giáp, tóc dài buộc xõa sau đầu.

– Lux!

Hai người nghiêm túc hỏi:

– Sao thế?!

Nữ nhân được gọi là Lux nghe thế, ánh mắt đang kinh hoảng bỗng trở nên lạnh lùng, hỏi:

– Sao các ngươi lại ở chỗ này?!

"Ách"

Nam tử có khí tức Vương giả nhìn trời, đáp:

– Bản Hoàng trong lúc vô tình đi ngang qua, XinZhao tổng quản, ngươi nói đúng không?

– Đúng đúng!

Người gọi là XinZhao tổng quản vội vàng giảng hòa nói:

– Hoàng tử điện hạ và ta đi ngang qua đây, không phải cố ý nhìn lén cô tắm!

""

Lux cắn răng, trừng mắt nhìn hai người.

Nàng biết hai người này và tên gia hỏa cổ quái kia cùng một dạng, núp trong bóng tối nhìn trộm mình tắm rửa!

– Ca!

Lux quát lên.

"Vù vù —— "

Vào lúc này, phương xa truyền đến tiếng gió gào thét, chợt thấy một thân ảnh ầm vang rơi xuống, kiếm trong tay cắm trong bùn đất, quanh thân bộc phát ra khí tức cường đại.

– Muội muội.

Dáng người người kia khôi ngô, giơ kiếm nghiêm túc hỏi:

– Làm sao?

"Xoát!"

Lux chỉ Vân Phi Dương sau đó chỉ hai người kia, khóc nói:

– Bọn họ nhìn lén ta tắm rửa!

Nam tử nghe vậy, trong con ngươi lóe ra vẻ phẫn nộ, trừng mắt về phía hai người kia, nói:

– Jarvan, XinZhao! Hai gia hỏa không biết xấu hổ các ngươi muốn chết!

Tên gọi Jarvan và XinZhao vội vàng khua tay phản bác.

– Garen, không phải chúng ta!

Sau đó cùng nhau chỉ hướng Vân Phi Dương, nói:

– Là hắn!

– Tiểu tử!

Garen bỗng nhiên huy kiếm xông lại, phẫn nộ quát:

– Muốn chết!

Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.

Mẹ nó.

Đám người này ăn mặc quái dị.

Mình bị truyền tống sai chỗ đi vào một vị diện khác cmnr.

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, Garen đã oanh tới.

Vân Phi Dương lúc này giẫm thân pháp né tránh, giải thích:

– Bằng hữu, hiểu lầm, tuyệt đối là hiểu lầm, ta không biết muội muội của ngươi tắm ở chỗ này!

– Hửm?

Garen kinh ngạc nói:

– Vậy mà có thể né tránh một kiếm của ta, thực lực không tệ.

Dứt lời, hắn chỉa thanh kiếm về phía trước, bỗng nhiên gia tốc xoay vòng cuốn tới phía trước, quát lớn:

– Phán quyết!

"Vù vù —— "

Đại kiếm được xoay với tốc độ cực nhanh hình thành kiếm khí cuồng bạo, cuốn lên cây cỏ xung quanh.

Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái, mẹ nó, vũ kỹ gì mà lạ thế?

Nghĩ thì nghĩ nhưng vẫn né tránh, hắn bỗng nhiên nhảy lên, một tay vung xuống, cuồng bạo linh lực hóa thành một đại thủ trực tiếp vỗ xuống.

"Oanh!"

Garen nằm trên mặt đất, mắt nổi đom đóm, bị đánh đến choáng váng!

Đám người quan chiến nhất thời ngốc trệ.

Demacia lực đó a, người nắm giữ chiến lực mạnh nhất bên mình lại bị một gia hỏa suy nhược giải quyết?

"Xoát!"

Jarvan đi tới, trường kích xuất hiện nơi tay, lạnh mặt nói:

– Tên này là người Noxus!

"Hắc hắc."

XinZhao tổng quản vung tay lên, trường thương xuất hiện, nói:

– Thú vị.

Vân Phi Dương ý thức được mình bị hiểu lầm, đang muốn giải thích một phen thì vào lúc này, sau lưng xuất hiện một lá cờ lấp lóe tia sáng chói mắt.

– Giáng Long Kích!

Đột nhiên, Jarvan vung trường kích lên, cả người xông lại, cùng lúc đó còn hô lớn:

– Đại Địa Chấn!

"Vù vù ——"

Trong khoảnh khắc, mặt đất xung quanh Vân Phi Dương vỡ nát, từng đạo cự thạch xuất hiện, phong tỏa tất cả đường đi.

– Hoàng Kim Giáp!

XinZhao nhảy lên, vung trường thương xông tới.

Trong sơn cốc.

Vân Phi Dương một đường phi nước đại.

Tên gọi Jarvan, XinZhao, còn có Garen cầm cự kiếm đang điên cuồng đuổi sau mông, bọn họ giờ phút này mặt mũi bầm dập nhưng không ngã xuống, vẫn đuổi giết.

– Demacia!

– Phạm người Demacia ta, xa đâu cũng giết!

– Chắc chắn phải chết!

Ba người kêu loạn.

Vân Phi Dương quay lại mắng:

– Móa, một đám điên!

Nhưng vào lúc này, lòng Vân Phi Dương sinh ra cảm giác không ổn, vừa nhìn lại thấy cô gái tóc vàng kia đã mặc khải giáp vào đang treo giữa không trung, nhắm chặt hai mắt, bờ môi khẽ nhúc nhích, giống như đang đọc chú ngữ gì đó.

– Không tốt!

Sắc mặt ba người Garen đại biến.

– Cầu Vồng Tối Thượng!

Cô gái tóc vàng đột nhiên hô to, trong nháy mắt một đạo quang trụ hình thành thẳng tắp đánh tới Vân Phi Dương, tốc độ kia cực nhanh, ba người Garen không thể né tránh, trực tiếp bị đánh trúng, uể oải ngã trên mặt đất.

– Lại bị ngộ thương!

Bọn họ rơi lệ trong lòng.

Nhưng.

Chùm sáng oanh kích vào bụi cỏ, một gia hỏa bỉ ổi ngã trên mặt đất, yếu ớt thiều thào.

– Con mẹ nó, thế mà cũng đánh trúng mình!

Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái.

Nguyên lai, còn có một người xem trộm mỹ nhân tắm rửa, ẩn giấu thật sâu nha!

"Xoát!"

Ba người không né kịp, nhưng Vân Phi Dương tránh được chùm sáng kia, thầm nghĩ:

– Đây cũng không phải vũ kỹ do linh lực hình thành, rốt cuộc là thế giới nào thế?!

Không thể ở chỗ này, nhất định phải mau rời đi!

Truyền tống trận vẫn còn đó!

Chắc có thể đưa mình rời đi!

Vân Phi Dương lúc này chạy về khu vực mình vừa xuất hiện lúc trước, khi hắn đi vào truyền tống trận, Linh Niệm vừa câu thông đã nghe tiếng hét giận dữ của Garen.

– Công Lí Demacia!

"Vù vù!"

Một thanh cự kiếm từ trên trời giáng xuống mang theo lực lượng cuồng bạo.

Má ơi!

Vân Phi Dương trợn tròn mắt.

Hắn cũng không phải bị lực lượng chấn kinh mà nếu như thanh kiếm này nện xuống phá hư trận pháp thì làm sao bây giờ?

Cũng may, tình huống này không xuất hiện.

Bời vì lúc cự kiếm rơi xuống, bóng người Vân Phi Dương đã biến mất.

"Ầm ầm!"

Cự kiếm rớt xuống, mặt đất xung quanh vỡ nát, truyền tống trận triệt để bị phá hư.

– Ủa?

Bọn người Garen xông tới, kinh ngạc nói:

– Tiểu tử kia giống như biến mất?

Vân Phi Dương rời đi.

Hắn đi vào thế giới tên là Demacia đại lục.

Những người như Garen được xưng là anh hùng, bọn họ gánh vác số mệnh chờ đợi triệu hoán sư triệu hoán, tiến nhập cung điện tối cao, dùng sức mạnh chứng minh mình mới là anh hùng mạnh nhất!