Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 16 lượt Tác giả: Công Tử Văn Tranh Tran / Editor: Đảo PPP Beta: Đảo PPP Thể loại: Xuyên sách, Hiện đại, Hào môn thế gia, Công sở, Cưới trước yêu sau, HE, Hài hước, Sủng Ngọt, Sạch, Xuyên không, Showbiz, Ấm áp, Góc nhìn nữ chính, Nữ phụ, Nghiệp giới tinh anh, Chậm nhiệt Độ dài: 202 Giới thiệu: Làm một vai ác trà xanh vượt tiêu chuẩn trong tiểu thuyết, Tống Vãn Huỳnh mọi lúc mọi nơi đều muốn khó xử hãm hại nữ chính. Không những hủy sự nghiệp của nữ chính mà còn suýt hại chết đứa con đầu lòng của cô cùng nam chính, để rồi cuối cùng rơi vào kết cục bị bắt bỏ tù. Đột nhiên xuyên qua, cô trở thành tiểu trà xanh Tống Vãn Huỳnh mà mỗi người đều muốn đánh chửi kia. Mà người chồng trên danh nghĩa của cô – Văn Nghiên, chính là đại vai ác của truyện, vì muốn đoạt gia sản của Văn gia mà liên tiếp hãm hại anh trai ruột, thậm chí còn có ý định giết người. Nhớ tới kết cục ở tù mọt gông của mình trong tiểu thuyết, Tống Vãn Huỳnh quyết tâm phải ôm chặt cái đùi to nhất kia. “Thật hâm mộ anh cả có thể cưới được một người tốt như chị làm vợ, nếu em có thể cưới được chị, nhất định sẽ chăm sóc bảo vệ chị thật tốt, không để chị chịu một chút ủy khuất nào.” “Chị thấy tâm trạng em không tốt lắm cho nên tới ở cùng em, anh cả anh sẽ không tức giận chứ?” “Chị đừng nóng giận, đều là em sai, anh cả chỉ là nói em hai câu mà thôi, em không ủy khuất, một chút cũng không ủy khuất T^T” “Chị, ôm một cái [ đáng thương ]” — Thời gian gần đây Văn Nghiên phát hiện người vợ trên danh nghĩa của mình đã thay đổi. Ngày trước đối với anh liếc mắt đưa tình giả vờ tình thâm ý trọng, hiện tại đến giả vờ cũng không muốn nữa. Tống Vãn Huỳnh: “Tôi biết anh không thích tôi, tôi cũng mặc kệ anh ở bên ngoài làm gì, tôi chỉ muốn một điều, anh có thể không trở về nhà, nhưng không thể đột nhiên về nhà.” Cho đến một ngày, anh đột nhiên nảy ra ý định về nhà vào đêm khuya. Ngoài cửa phòng, anh nghe được Tống Vãn Huỳnh ủy khuất lên án. “Chị, chị cũng biết Văn Nghiên anh ấy ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ, lả lơi ong bướm, cả ngày không về nhà, em biết anh ấy không yêu em nhưng em cũng không có cách nào, dù em làm gì cũng không chiếm được trái tim của anh ấy…… Em thật sự rất đau khổ, chị đêm nay chị có thể đến ở cùng em không?”. Văn Nghiên: “?” Vừa quay đầu lại, đột nhiên không kịp phòng ngừa đối diện với ánh mắt u oán của anh cả. “Em có thể quản vợ của mình không, bảo em ấy cách xa vợ của anh một chút?” “……” Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tống Vãn Huỳnh, Văn Nghiên ┃ Vai phụ: Minh Vi, Văn Việt Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 28

Chương 28: Lần đầu giao đấu giữa trà xanh và trà xanh! (2)

“Mọi người có thấy Trương Chi Ngang vừa dùng ứng dụng gọi taxi không? Anh ta rất thành thạo. Tôi có lý do để nghi ngờ anh ta là một trong hai phú nhị đại.""

“Thôi đi, dùng cái phần mềm gọi xe chính là phú nhị đại? Không kiến thức, phú nhị đại thực sự sao có thể đi taxi khi đi du lịch nước ngoài? Không phải đều có xe chuyên dùng đưa đón sao? Gọi xe gì chứ, quá tốn công.”

“Lầu trên +1, tiếp tục loại trừ Trương Chi Ngang.”

“Lầu trên +2, tiếp tục ủng hộ Lý Đô Mật cùng Hứa Bạc Chu.”

“Ahhh, camera có thể chú ý đến người khác nhiều hơn không? Sao chị Minh Vi lại ít khi xuất hiện thế!"

“Xe tới xe tới!”

Trên màn hình phát sóng trực tiếp, một chiếc xe thương mại bảy chỗ dừng lại trước mặt mọi người.

Sau khi giao tiếp bằng tiếng Anh lưu loát với tài xế, Trương Chi Ngang cất vali của mình vào cốp xe rồi nhét vali của những người khác vào, động tác nhanh nhẹn, sức lực mười phần, sau khi lên xe còn nhiệt tình bắt chuyện với tài xế.

Tống Vãn Huỳnh buồn ngủ đến nỗi mí mắt sụp xuống, hận không thể cả người đều treo trên người Minh Vi, vừa lên xe liền chui vào ghế nhắm mắt lại, chỉ mong giây tiếp theo đã có thể nằm trên giường lớn ở khách sạn ngủ.

Chiếc xe taxi chạy trên đường lớn, hai bên đường có rất ít người qua lại. Ánh đèn ấm áp ở hai bên bổ sung cho nhau, chiếu sáng những tòa nhà mang phong cách châu Âu độc đáo.

“Oa, đẹp quá.” Tống Di suốt dọc đường hầu như không nói lời nào cũng không khỏi thốt lên kinh ngạc khi chứng kiến ​​cảnh tượng bên ngoài cửa sổ xe.

Lý Đô Mật ngồi bên cạnh gật đầu nói: "Đúng là rất đẹp, trước kia ba tôi từng dẫn tôi đến đây, vẫn y như trong trí nhớ của tôi, không có gì thay đổi."

“Cô khi còn nhỏ đã tới?”

“Đúng vậy, nhưng mà là lúc còn rất nhỏ.” Ánh mắt của Lý Đô Mật vô tình nhìn đến nhân viên đang cầm máy quay ở ghế phụ, cô ngạc nhiên hỏi như vừa phát hiện ra điều gì đó: "Bây giờ đã bắt đầu quay rồi sao?"

Nhiếp ảnh gia gật đầu.

“A! Sao không nói trước với tôi.” Cô ta quay đầu lại, cố gắng dùng chiếc áo khoác lớn của Hứa Bạc Chu che mặt mình. "Đừng quay nữa. Gần đây tôi ăn hơi nhiều nên tăng cân, lên hình không đẹp chút nào."

Lý Đô Mật cao 1m6, dáng người khá gầy, thoạt nhìn còn chưa đến 45 cân.

Tăng cân?

Nhậm Khả kinh ngạc, “Tăng cân? Không thể nào, cô gầy như vậy, chắc là còn chưa đến 45 kg đi?"

“Không đâu, tôi béo lắm," Lý Đô Mật chỉ vào khuôn mặt chỉ có một chút thịt của mình, "Nhìn này, mặt tôi đã tăng không ít thịt, eo và đùi cũng vậy. Đừng nhìn tôi gầy như bây giờ, tôi đang hóp bụng lại đấy. Khi đến khách sạn tôi phải tập thể dục rồi mới có thể đi ngủ."

Nhậm Khả lắc đầu, “Cô đúng là điên rồi, gầy như vậy mà còn muốn giảm cân."

Tống Di vốn mắc chứng sợ giao tiếp xã hội cũng không nhịn được nói: "Đúng vậy, bây giờ cô đã gầy lắm rồi, đừng giảm cân nữa".

“Thật sao? Tôi gầy á? Tôi luôn nghĩ mình béo, buổi tối mỗi ngày tôi đều phải tập thể dục một tiếng, đây là thói quen tôi đã duy trì trong nhiều năm, nếu không tập thể dục thì hôm sau có thể sẽ tăng vài cân." Cô thở dài, "Thật ra tôi rất ghen tị với mọi người không cần phải cố ý vận động để giảm cân mà dáng người đã rất đẹp rồi. Không giống tôi…"

Nhậm Khả và Tống Di đồng thời cúi đầu nhìn eo mình, biểu cảm khó coi, cảm thấy không thoải mái như ăn phải ruồi.

Ríu rít, ríu rít.

Tống Vãn Huỳnh mở mắt ra, nhìn Lý Đô Mật vẫn đang cố tình nhắc đến chủ đề giảm cân trước mặt mình thì mạnh mẽ gia nhập cuộc nói chuyện, “Mọi người đang nói chuyện gì vậy?”

Nhậm Khả quay đầu lại, “Chúng tôi đang nói chuyện giảm béo, Lý Đô Mật nói cô ấy béo, cô nói xem, cô ấy béo sao?”

Lý Đô Mật buồn rầu thở dài, “Tôi nói tôi tăng cân nhiều lắm nhưng chị Khả Khả và chị Tống Di đều nói tôi không béo, ai, tôi cũng không biết……”

Tống Vãn Huỳnh gật đầu phụ họa nói: “Cô nói không sai, cô thật sự rất béo!”

Bên trong xe nháy mắt lặng ngắt như tờ.

Lý Đô Mật sửng sốt một lát, quay đầu lại nhìn về phía Tống Vãn Huỳnh, “Có phải do đèn trong xe quá tối không? Vừa rồi cô không chú ý đến tôi ở sảnh sân bay sao? Tôi rất béo sao?”

“Tôi để ý rồi, đúng là rất béo!” Tống Vãn Huỳnh chém đinh chặt sắt gật đầu, “Lúc trước ngại ngùng nên không nói, không nghĩ tới cô tự hiểu lấy mình như vậy, cô xem trên mặt, còn có eo cùng trên đùi, nhiều thịt như vậy, thật sự nên giảm béo đi.”

Tống Di cúi đầu cố gắng nhịn cười.

Nhậm Khả lại không nhịn xuống, lập tức cười ầm lên ra tiếng, nhưng cũng chỉ một chút rồi nhanh chóng thu lại, quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ xe, nghẹn đến mức cả người run rẩy.

Cô lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với Tống Vãn Huỳnh.

Đỉnh.

Thật là dám nói a.

Tống Vãn Huỳnh tiếp tục nói: “Cô nói cô mỗi ngày chỉ vận động một giờ? Lấy dáng người của cô thì một giờ đủ sao? Tôi cảm thấy nếu cô muốn giảm cân nhanh chóng thì phải tăng thêm ít nhất một giờ nữa. Kiên trì trong hai hoặc ba năm, nói không chừng một ngày nào đó sẽ có hiệu quả.”

“Không phải……” Lý Đô Mật sốt ruột, cường điệu nói: “Tôi nặng 44 kg!”

“44 kg?” Tống Vãn Huỳnh nhíu mày, “Mập như vậy, lát nữa đến khách sạn cô nhất định phải vận động nhiều hơn, đừng lười biếng, nếu không sẽ càng ngày càng béo, lên hình sẽ không đẹp."

“Cô…cô nặng bao nhiêu?"

“Tôi? Tôi nặng hơn 45 cân a.”

“Cô nặng 45 cân chẳng phải béo hơn tôi 44 cân sao?”

“Đúng là tôi 45 cân béo hơn 44 cân của cô, nhưng tôi cao hơn cô, chân tôi cũng dài hơn chân cô. Có thêm vài kg mỡ không phải rất bình thường sao? Với lại trời ạ, cô thật sự nên trang điểm đẹp một chút, cô béo như vậy mà không trang đẹp kỹ càng thì khi lên hình sẽ rất khó coi,” Thấy Lý Đô Mật nghiến răng nghiến lợi, Tống Vãn Huỳnh vẻ mặt vô tội nói, “A… Chị ơi, chị sẽ không tức giận chứ? Em nói vậy là vì muốn tốt cho chị thôi. Chị béo thì phải cố gắng hơn nữa. Giảm cân đi thì cũng có thể gầy như chúng em."

“Cô……” Lý Đô Mật tức muốn hộc máu, “Cô bao nhiêu tuổi mà gọi tôi là chị!"

“Tôi 23 a.”

“Tôi mới 22 tuổi!”

“Cái gì? Chị mới 22 tuổi? Còn nhỏ tuổi hơn em?” Tống Vãn Huỳnh biểu tình cực kỳ khoa trương như là nghe được cái gì đó khó có thể tin, lắc đầu tấm tắc, “Thật sự là không nhìn ra”

“Cô……” Lý Đô Mật hiển nhiên tức giận nghẹn ở trong lòng muốn phát tiết, nhưng vì đang ở trước ống kính máy quay nên đành phải nhịn xuống, nhất thời bị tức giận đến nói không ra lời, “Quên đi! Tôi không nói chuyện với cô nữa!"

“Ai nha, tôi thật sự muốn tốt cho cô thôi, nếu cô không muốn nghe thì tôi không nói nữa.” Tống Vãn Huỳnh dựa vào vai Minh Vi, thấp giọng nói: “Chị Minh Vi, vóc dáng của chị bây giờ rất đẹp, đừng cố ý giảm cân, chỉ cần giữ vóc dáng như bây giờ là được. Đừng giống như một số người mất não vì muốn giảm cân."

Minh Vi dở khóc dở cười, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô đừng nói nữa.

Tống Vãn Huỳnh ngoan ngoãn câm miệng, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.

Có lẽ mọi người đều bị lời nói của Tống Vãn Huỳnh chấn trụ, dọc theo đường đi thẳng đến cửa khách sạn, trong xe không còn ai nói chuyện nữa.

Cùng lúc đó, sau khi video trực tiếp được phát, vô số bình luận và phản ứng dữ dội nổ ra.

“??? Ha ha ha trời ơi, người này là ai mà nói chuyện giỏi thế, nhìn mặt Lý Đô Mật là tôi cười muốn chết! Lần sau mà con nhỏ trà xanh chết tiệt trong công ty tôi lại nói mình béo, tôi sẽ nói lại y như vậy!”

“Không ngờ Lý Đô Mật lại là trà xanh a, lúc trước còn thắc mắc sao cô ta lại nói năng kỳ lạ thế, giờ thì gặp được đối thủ rồi!”

“Em gái xinh đẹp này nói chuyện rất đỉnh, tên là gì thế, giống y như cái miệng của tôi hahaha!”

“Nhậm Khả cùng Tống Di tỏ vẻ tôi chỉ là khách sáo một chút, không nghĩ tới Lý Đô Mật lại lên mặt……”

“Ha ha ha ha ha Tống Vãn Huỳnh lời nói quá xuất sắc! Đối mặt với trà xanh thì phải dỗi lại như vậy!!!!”

“Cứu mạng! Không nghĩ tới Lý Đô Mật thế nhưng là cái trà xanh, trước đó tôi còn gặm đường của CP Hứa Bạc Chu Lý Đô Mật, giờ thì còn đu CP gì nữa a!”

“Đường của đại tiểu thư trà xanh khóc lóc X tổng tài trầm ổn không ngon sao?”

“Không ngon, không ngon, không ngon chút nào, đại tiểu thư nhà ai mà béo như vậy a, giảm béo đi Lý Đô Mật!”

“Lý Đô Mật, đừng ngồi không nữa, mau vận động đi, nhìn xem cô béo thế nào kìa!”

“Nhìn bình luận mà trong lòng tôi cảm thấy ấm áp quá, trên đời này vẫn còn rất nhiều người xấu, hahaha!"

“Bên trong quần chúng có người xấu!”

“Ha ha ha ha ha ha cư dân mạng này thật là xấu tính”

“Mọi người có ai như tôi không, lúc Lý Đô Mật nói chính mình rất béo phải giảm béo, nắm tay tôi thực sự cứng lại, những người đang cố gắng giảm cân không thể chịu được khi thấy những người cố tình khoe khoang như vậy, may là em gái Tống Vãn Huỳnh đã giúp tôi trút nỗi uất hận trong lòng, sự vui vẻ của hôm nay đều do tiểu thiên sứ Tống Vãn Huỳnh ban tặng!”

Dưới video, số phiếu bầu của Lý Đô Mật đã giảm xuống mức đáng báo động là 4%.