Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.6/10 từ 12 lượt Thẩm Sơ có ba người anh trai thiên tài—anh cả lạnh lùng cấm dục, anh hai độc miệng thâm sâu, anh ba thông minh tuyệt đỉnh. Chỉ riêng Thẩm Sơ là một người ngu ngốc, cậu cố gắng thể hiện mình xuất sắc như ba người anh, nhưng hóa ra, cậu chỉ là một thiếu gia giả.   Thiếu gia thật, Tạ Thời Minh, đã được tìm thấy từ khi còn nhỏ, lại còn ưu tú hơn tất cả mọi người. Điều này khiến tâm lý phản nghịch trong Thẩm Sơ trỗi dậy. Khi người thân duy nhất muốn đưa cậu ra nước ngoài, cậu không đi theo, để rồi cuối cùng tự hại chết bản thân. Lần này được trọng sinh quay về thời điểm thân phận bị vạch trần, khi cậu vẫn còn là một nhóc con, Thẩm Sơ quyết định chờ đợi người thân duy nhất tìm đến, rồi sẽ ngoan ngoãn theo người đó xuất ngoại.   Trước đó, cậu quyết từ bỏ trả thù, trở thành một con cá mặn chính hiệu!   Ở trường, cậu cùng đám nhóc con kéo bè kéo lũ đánh nhau ——   Anh cả Thẩm Sóc nhìn cậu với vẻ mặt vô cảm: “Ngoài gây rắc rối ra thì em còn làm được gì nữa?”   Thẩm Sơ ưỡn bộ ngực nhỏ mềm mại: “Ha, đàn ông, đừng có dối lòng. Em biết rõ, anh chỉ đang lo lắng cho em thôi.”   Khi bạn học muốn kết bạn với anh hai đẹp trai ——   Anh hai Thẩm Dật cười lạnh chế giễu: “Anh không phải công cụ để em thỏa mãn lòng hư vinh.”   Thẩm Sơ chống nạnh bằng đôi bàn tay bụ bẫm: “Không được, em không cho phép tài năng của anh bị chôn vùi! Đừng nhiều lời nữa, đây là cơ hội để anh thể hiện đấy!”   Bài kiểm tra ở trường xếp hạng bét ——   Anh ba Thẩm Tùy nhìn cậu với ánh mắt đầy bất lực: “Điểm kém thế này, rốt cuộc em có thể làm gì?”   Thẩm Sơ lăn lộn trên mặt bàn: “Nếu em cái gì cũng biết, vậy cần anh làm gì nữa? Không cần nói, em hiểu rồi, anh muốn dạy kèm cho em đúng không? Được thôi, em rộng lượng cho anh cơ hội này đấy.”   Tạ Thời Minh từ nhỏ đã chịu nhiều khổ cực, ngày càng trở nên trầm lặng và lạnh lùng, ít nói ít cười.   Sau khi học chung lớp, hắn trở thành bạn cùng bàn của Thẩm Sơ: “Chúng ta giữ khoảng cách đi.”   Thẩm Sơ ôm lấy gương mặt bụ bẫm: “Không, tôi cứ thích ở bên cạnh cậu đấy. Moa moa, chụt chụt!”   Sau này, khi người thân duy nhất trở về tìm cậu, nhóc ngốc hay làm loạn cũng lon ton chạy theo. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 5

Chương 5

Khi sinh con trai cả Thẩm Sóc, Tô Lạc Duyệt không hề lui về ở ẩn.  

Khi mang thai Thẩm Dật và Thẩm Tùy, bà vẫn tiếp tục công việc.  

Nhưng khi sinh Tạ Thời Minh, bà suýt gặp nguy hiểm. Lúc đó, bà sinh con ở một nơi khác, chỉ có Thẩm Minh Châu kịp chạy đến bên cạnh. Chính sau lần sinh này, Tô Lạc Duyệt mới quyết định tạm thời rời khỏi giới giải trí.  

Một phần là để chăm sóc con, phần khác là để hồi phục sức khỏe.  

Thêm vào đó, với thân phận ngôi sao điện ảnh đang nổi tiếng của bà, dù việc sinh nở diễn ra khá gấp gáp trong bệnh viện, nhưng thông tin vẫn được bảo mật nghiêm ngặt. Chính vì vậy mà suốt những năm qua, Tạ Văn Sơn không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào về cha mẹ ruột của Tạ Thời Minh.  

May mắn là nước cờ liều lĩnh của Tạ Văn Sơn đã chính xác. Tạ Thời Minh quả thực là con trai ruột của Tô Lạc Duyệt và Thẩm Minh Châu, là cậu con út của nhà họ Thẩm. Đến năm 5 tuổi, hắn cuối cùng cũng được đưa về nhà.  

Sau khi hoàn thành tâm nguyện ấy, dường như Tạ Văn Sơn không còn gắng gượng nổi nữa. Dù có sự hỗ trợ tài chính từ nhà họ Thẩm, dù đã mời những chuyên gia y tế hàng đầu, ông vẫn không thể chiến thắng căn bệnh ung thư và cuối cùng đã ra đi.  

Mẹ ruột của Thẩm Sơ mất sớm, cha thì không rõ tung tích, ông bà ngoại cũng không còn, người cậu duy nhất thì bặt âm vô tín. Vì vậy, dù Tạ Thời Minh đã được nhận về, nhưng Thẩm Sơ vẫn tiếp tục ở lại nhà họ Thẩm.  

Cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc như vậy.  

Nhưng chẳng bao lâu sau khi Tạ Thời Minh trở về nhà họ Thẩm, thím của hắn – Chúc Phương Trân – lại dẫn theo con trai mình, Tạ Tuấn Trạch, tìm đến.  

Nguyên nhân là vì em trai của Tạ Văn Sơn – Tạ Văn Dũng – gây tai nạn chết người khi đang lái xe. Nạn nhân là một học sinh trung học, cha mẹ cậu bé không chấp nhận thoả thuận, nhất quyết đưa Tạ Văn Dũng ra tòa. Hơn nữa, ông ta còn dính dáng đến cờ bạc, án phạt vì thế cũng không nhẹ.  

Trụ cột gia đình đột nhiên vào tù, số tiền bồi thường lại không hề nhỏ, áp lực dư luận nặng nề. Chúc Phương Trân nói rằng ở huyện C không thể sống tiếp được nữa, không còn đường nào khác mới phải đến đây.  

Bà ta mong rằng, vì nể mặt Tạ Thời Minh, nhà họ Thẩm có thể cưu mang hai mẹ con bà ta.  

Thời điểm đó, chuyện Tạ Thời Minh được nhận lại đã gây không ít xôn xao. Tô Lạc Duyệt khi ấy tái xuất làng giải trí một cách rầm rộ, còn Tạ Văn Sơn do không có mối quan hệ, chỉ có thể đánh cược bằng cách chờ đợi người xuất hiện. Do đó, tin tức bị lộ ra ngoài là điều khó tránh khỏi.  

Không biết là trùng hợp hay cố ý, nhưng khi Chúc Phương Trân đưa con trai đến, tin này cũng nhanh chóng lan ra. Vì nhiều lý do khác nhau, cuối cùng Tô Lạc Duyệt đã để bà ta ở lại biệt thự làm người giúp việc, còn Tạ Tuấn Trạch cũng được phép ở lại. Hai mẹ con họ sống trong một phòng khách riêng ở tầng một.  

Tất cả những điều này, Thẩm Sơ đều biết từ khi còn nhỏ.  

Cậu cũng biết rằng quan hệ giữa Tạ Thời Minh và hai mẹ con kia thực sự không tốt. Ban đầu, Chúc Phương Trân và Tạ Tuấn Trạch đã cố gắng thân cận với hắn, nhưng Tạ Thời Minh chẳng bao giờ đáp lại, thậm chí còn tỏ ra lạnh nhạt.  

Trước năm 15 tuổi, Thẩm Sơ từng nghĩ rằng Tạ Thời Minh là kẻ vô ơn, trong khi cậu lại khá thân với Tạ Tuấn Trạch.  

Nhưng sau 15 tuổi, khi Tạ Văn Dũng được thả ra, Thẩm Sơ mới bị vả mặt một cú đau điếng – rốt cuộc vì sao Tạ Văn Sơn lại liều mạng kéo theo Tạ Thời Minh đến thành phố B khi nhìn thấy Tô Lạc Duyệt trên TV?  

Là bởi số tiền bán căn nhà cũ dưới quê, đáng lẽ dùng để chữa bệnh cho ông, lại bị Tạ Văn Dũng lừa mất!  

Nếu không có số tiền đó, ông ta làm sao có thể nướng vào cờ bạc, rồi còn mua xe để rồi gây tai nạn?  

Tạ Văn Sơn và Tạ Thời Minh vốn sống ở căn nhà ấy. Ông định lấy tiền bán nhà thuê một nơi khác, nhưng vì nhất thời mềm lòng, cuối cùng lại bị chính em trai ruột lừa sạch. 

Chính vì điều này mà ông mới đánh cược tất cả, dẫn theo Tạ Thời Minh đến thành phố B, bởi ông đã cùng đường, chỉ muốn trước khi chết có thể dàn xếp ổn thỏa cho Tạ Thời Minh, hoàn thành tâm nguyện, xong xuôi tất cả.  

Thẩm Sơ không rõ những năm tháng trước khi về nhà họ Thẩm, Tạ Thời Minh đã sống ra sao. Nhưng ngày Tạ Văn Sơn qua đời là lần duy nhất cậu thấy Tạ Thời Minh khóc, lặng lẽ rơi nước mắt không ngừng.  

Hai người đã nương tựa vào nhau suốt 5 năm. Có lẽ vì thế mà Tạ Thời Minh không muốn đổi sang họ Thẩm.  

Vậy nên, làm sao hắn có thể thân thiết với Chúc Phương Trân và Tạ Tuấn Trạch được chứ?  

Suy cho cùng, người lừa lấy tiền cứu mạng của Tạ Văn Sơn không chỉ có Tạ Văn Dũng mà còn cả Chúc Phương Trân. Thêm vào đó, Tạ Tuấn Trạch không chỉ bắt nạt Tạ Thời Minh từ bé mà còn không hề tôn trọng Tạ Văn Sơn, thế thì làm sao Tạ Thời Minh có thể tỏ ra thân thiện với họ được?  

Nhưng hai mẹ con này lại giỏi đóng kịch, mà Tạ Thời Minh khi đó lại còn nhỏ, không có tiếng nói, thế nên hắn mới ẩn nhẫn cho đến khi Tạ Văn Dũng được thả ra, rồi mới hoàn toàn làm người một nhà này cùng nhau biến mất khỏi tầm mắt mình.

Chính lúc ấy, Thẩm Sơ mới biết toàn bộ sự thật, mới nhận ra bộ mặt thật của Chúc Phương Trân và Tạ Tuấn Trạch!  

Nghĩ đến đây, Thẩm Sơ bất giác sờ mặt mình, khẽ hừ một tiếng.  

Tạ Thời Minh đúng là kiểu người có đánh thế nào cũng không chịu mở miệng! Nhìn Tạ Tuấn Trạch diễn trò mỗi ngày, không biết hắn đã cười nhạo trong lòng bao nhiêu lần rồi? Rõ ràng hắn là người bị hại, vậy mà suất diễn này lại bị hai mẹ con kia đoạt!  

Hồi bé hắn nói chuyện không có trọng lượng, nhưng lớn rồi thì mở miệng nói một câu thì chết à?  

Thẩm Sơ tức tối đến mức dúi mặt vào khe lan can, giận đến phát hờn!  

“Phu nhân, tôi nghe nói đến tháng 7 này, khi năm học mới bắt đầu, Thời Minh sẽ vào học ở mẫu giáo Nam Hoành?”

Chúc Phương Trân nắm tay Tạ Tuấn Trạch, đứng trước mặt Tô Lạc Duyệt, giọng đầy ngưỡng mộ: “Tôi nghe nói ngôi trường đó rất tốt, là một trong những trường mẫu giáo hàng đầu ở thành phố B. Thời Minh thật may mắn khi được học ở đó. Trước đây, nó và Tiểu Trạch nhà tôi đều học chung một trường mẫu giáo ở huyện C.”

Tô Lạc Duyệt có mái tóc xoăn màu rượu vang, ngũ quan tinh xảo, tuyệt mỹ. Đôi mắt phượng trên gương mặt bà toát lên vẻ quyến rũ trời sinh. Dù đã 38 tuổi nhưng khó có thể nhìn ra bà đã từng sinh bốn đứa con.  

Nghe Chúc Phương Trân nói xong, Tô Lạc Duyệt vuốt tóc, kinh ngạc đáp: “Vậy à? Hóa ra Thời Minh từng học cùng con trai cô? Nhưng tôi nhớ là khi mới 4 tuổi, nó đã nghỉ học rồi, vẫn luôn ở nhà chăm sóc cha nuôi, cũng phải hơn một năm đi, thời gian đi học được là bao.”

Nghe đến đây, Thẩm Sơ suýt bật cười thành tiếng.  

Trước đây sao cậu không nhận ra mẹ mình lại có tài ăn nói thế này nhỉ?  

Ý này chẳng phải là- Cô lấy chuyện hai đứa trẻ cùng từng học một trường mẫu giáo để nói về mối quan hệ gì đấy à? 3 tuổi đi mẫu giáo, 4 tuổi thì nghỉ, một đứa trẻ còn phải tự mình chăm sóc cha nuôi, chuyện này phải tính sao đây?