Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.7/10 từ 22 lượt Quan tài mở, trăm ma tan, Thanh Vũ – vị Phán Quan của địa phủ mở mắt, trở về nhân gian! Kiếp trước nàng sớm đoản mệnh, phụ mẫu và huynh trưởng tử trận nơi sa trường, trung thần bị oan, hồn phách không còn. Nàng mượn xác hoàn hồn trở về, nắp quan tài vừa mở, liền phát hiện mình được gả cho thanh mai trúc mã kiếp trước. Tiêu Trầm Nghiên phát hiện vương phi nhà mình bề ngoài như đóa hoa kiều diễm, nhưng thực chất tâm ngoan thủ lạt, lần nào cũng cướp trước hắn một bước tiễn người đi đầu thai. Thanh Vũ vung bút phán quan, xét nhân quả, phán thiện ác. Kẻ thù kiếp trước, giết! Kẻ phản bội, giết! Khắp kinh thành nhắc đến phủ Yểm Vương đều biến sắc, cho đến một ngày, thân phận nàng bại lộ, triều đình chấn động, tất cả mọi người đều biết tiểu thư phủ Trấn Quốc Hầu kia rốt cuộc là từ địa ngục trở về! Thanh Vũ làm loạn nhân gian xong, vung váy đỏ, chuẩn bị quay về địa phủ tiếp tục làm phán quan. Nhưng eo lại bị giữ chặt—Yểm Vương điện hạ tài hoa tuyệt thế của Đại Ung ép nàng vào tường, mắt đỏ hoe: “A Vũ lừa ta lâu như vậy, giờ lại muốn vứt phu quân bỏ nhi tử sao?” Thanh Vũ: “Vứt phu quân ta nhận, nhưng bỏ nhi tử là thế nào? Chúng ta còn chưa có nhi tử mà!” Tiêu Trầm Nghiên: “Sắp có ngay thôi!” Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 644

Chương 644

Trái tim Phạn U Minh đế có một khiếm khuyết, chuyện này trong toàn địa phủ chỉ có hai người biết—Bắc Phương Quỷ Đế và Viêm Lam.

Phạn U trầm mặc không nói, Bắc Phương Quỷ Đế nhìn hắn, lắc đầu thở dài một hơi, nói:

“Ta đã nói rồi, quỷ một khi sinh ra trái tim, chắc chắn không có chuyện tốt.”

“Tính tình Vu tộc kiêu ngạo ngang ngược, khó cùng chung sống với các sinh linh khác trong tam giới, trận đại chiến với Thần tộc kia là không thể tránh khỏi.”

Bắc Phương Quỷ Đế lắc đầu nói: “Sự trung thành của Thập Vu đối với Xích Du vượt qua cả sinh mạng của bản thân, ngươi muốn cứu Vu Chân, gạt nàng rời đi, chẳng khác nào ép nàng phản bội Xích Du, phản bội Vu tộc, điều này còn khó chịu hơn cả giết nàng.”

“Sự thật chứng minh, nàng không những không cảm kích ngươi, mà còn vì vậy oán hận, nguyền rủa ngươi đến tận xương tủy.”

Bắc Phương Quỷ Đế liếc nhìn Phạn U: “Có ý nghĩa không? Ngươi động tì/nh lần này, cuối cùng không chỉ mất nửa mạng sống, còn bị dính một lời nguyền — ‘Phàm là kẻ ngươi yêu quý, tất sẽ gặp tai họa’…”

Bắc Phương Quỷ Đế cười khẩy một tiếng: “Cũng không biết sau khi Vu Chân chết rồi, sức mạnh lời nguyền tiên tri của nàng còn tồn tại không?”


Phạn U không để ý đến sự trêu chọc của Bắc Phương Quỷ Đế, chỉ nhàn nhạt nói: “Sau này ngươi và Viêm Lam cũng ít đến Phong Đô thôi.”

Sắc mặt Bắc Phương Quỷ Đế lạnh xuống: “Sao, ngươi sợ ta cũng gặp tai họa? Quan hệ của chúng ta đâu có thân thiết lắm.”

Phạn U liếc Bắc Phương Quỷ Đế một cái: “Lại cáu kỉnh gì vậy.”

Hắn xua tay, nói: “Đi đi, dạy dỗ đứa nhỏ đó cho tốt.”

Bắc Phương Quỷ Đế phất tay áo rời đi, sau khi hắn đi, Phạn U thong thả đi ra ngoài điện, từ đây có thể nhìn bao quát toàn bộ địa phủ.

Một bóng người xuất hiện sau lưng hắn, là một thiếu niên mặc giáp đỏ, chỉ là đường nét khuôn mặt thiếu niên mơ hồ, không có ngũ quan cụ thể.

“Sau này nó chính là tiểu chủ nhân của ngươi.” Phạn U nhẹ giọng nói: “Một sát na là một thế giới, nghìn vạn sát na hợp thành cõi địa phủ. Sau này, hãy gọi nó là Sát Thiên đi.”

(“Sát na” có nguồn gốc từ tiếng Phạn, dùng để chỉ khoảng thời gian cực ngắn, như một tích tắc, một chớp mắt.)

Giọng nói của Phạn U truyền khắp địa phủ, từ đó về sau, quỷ vật thế gian đều biết, dưới địa phủ có một vị tiểu Đế Cơ.

Thời gian trôi đi, tất cả bí mật đều không thể che giấu.

Hai tiểu hài tử đứng xem, thời gian trước mặt chúng trôi đi rất nhanh, chúng nhìn thấy rất nhiều ‘bí mật’ mà người khác không biết.

Lúc mẫu thân của chúng còn trong tã lót, rất nhiều lần ê a đói bụng, khổ nỗi Bắc ngoại tổ phụ và Viêm thúc tổ phụ quá không biết chăm sóc trẻ con.

Mấy lần tiểu mẫu thân của chúng đói đến trợn trắng mắt, là ngoại tổ phụ đá lén lút chạy đến, cắt cổ tay mình, dùng tinh huyết đút cho mẫu thân ăn.

Một lần, hai lần, vô số lần…

Tiểu anh nhi ăn máu của hắn mà lớn lên, từ lúc bi bô tập nói, đến khi chập chững bước đi.

Lại một lần nữa Bắc Phương Quỷ Đế bận tối mắt tối mũi, Viêm Lam uống rượu say ngủ li bì, tiểu Sát Thiên đói đến hoa mắt chóng mặt, nàng bé tí xíu, lại tự mình chạy ra khỏi núi La Phong.

Acnes
Nàng lang thang khắp địa phủ tìm đồ ăn nhưng đều không thu hoạch được gì, một làn hương thơm chui vào mũi nàng, đó là mùi vị nàng chưa từng ăn nhưng đã ngửi thấy vô số lần, dường như được gọi là: hương hỏa?

Tiểu Sát Thiên bị mùi hương hỏa làm cho mê muội, nuốt nước bọt liền chạy theo.

Nàng vượt qua Vọng Hương Đài, bước vào Dã Cẩu Lĩnh, càng ngày càng xa địa phủ…

Mà trong Phong Đô thành, Phạn U vốn được cho là đang bế quan tu luyện, bỗng nhiên mở bừng mắt.

Hắn nhíu mày, nhìn về phía cuối địa phủ vô tận, đưa tay nắm lấy một làn khí hương hỏa.

Trong khí hương hỏa có ác ý ẩn náu.

Có quỷ…đã dẫn tiểu nữ nhi của hắn ra ngoài…

Hai tiểu hài tử vẫn luôn đứng xem gấp đến kêu oai oái: “Có quỷ gian xảo muốn hại mẫu thân đó!!

“Ngoại tổ phụ đá người mau đi cứu mẫu thân đi!!”