Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.7/10 từ 22 lượt Quan tài mở, trăm ma tan, Thanh Vũ – vị Phán Quan của địa phủ mở mắt, trở về nhân gian! Kiếp trước nàng sớm đoản mệnh, phụ mẫu và huynh trưởng tử trận nơi sa trường, trung thần bị oan, hồn phách không còn. Nàng mượn xác hoàn hồn trở về, nắp quan tài vừa mở, liền phát hiện mình được gả cho thanh mai trúc mã kiếp trước. Tiêu Trầm Nghiên phát hiện vương phi nhà mình bề ngoài như đóa hoa kiều diễm, nhưng thực chất tâm ngoan thủ lạt, lần nào cũng cướp trước hắn một bước tiễn người đi đầu thai. Thanh Vũ vung bút phán quan, xét nhân quả, phán thiện ác. Kẻ thù kiếp trước, giết! Kẻ phản bội, giết! Khắp kinh thành nhắc đến phủ Yểm Vương đều biến sắc, cho đến một ngày, thân phận nàng bại lộ, triều đình chấn động, tất cả mọi người đều biết tiểu thư phủ Trấn Quốc Hầu kia rốt cuộc là từ địa ngục trở về! Thanh Vũ làm loạn nhân gian xong, vung váy đỏ, chuẩn bị quay về địa phủ tiếp tục làm phán quan. Nhưng eo lại bị giữ chặt—Yểm Vương điện hạ tài hoa tuyệt thế của Đại Ung ép nàng vào tường, mắt đỏ hoe: “A Vũ lừa ta lâu như vậy, giờ lại muốn vứt phu quân bỏ nhi tử sao?” Thanh Vũ: “Vứt phu quân ta nhận, nhưng bỏ nhi tử là thế nào? Chúng ta còn chưa có nhi tử mà!” Tiêu Trầm Nghiên: “Sắp có ngay thôi!” Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 643

Chương 643

Hai tiểu hài tử hừng hực khí thế lên kế hoạch nửa ngày, chuẩn bị dạy ngoại tổ phụ nhà mình —người còn chưa biết làm phụ thân—trở thành một “người phụ thân tốt đúng chuẩn”.

Còn về hình mẫu lý tưởng, đương nhiên là vị phụ thân tốt mạnh nhất tam giới của chúng rồi!

Dù sao từ ngày chúng sinh ra, ngoài việc bú sữa mẫu thân ra, còn lại từ ăn uống, đại tiểu tiện đến giấc ngủ đều là phụ thân chúng chăm. Hễ nghịch ngợm gây họa, cũng là phụ thân đi xử lý hậu quả~.

Đương nhiên, mẫu thân cũng siêu yêu chúng, nhưng sau khi chúng nghịch ngợm phá phách, tình mẫu tử ấy sẽ biến mất một thời gian, cái mông của chúng nó từ nhỏ đến nay đã chịu bao nhiêu khổ cực rồi!

Nếu không phải thân thể hai tiểu hài tử đủ mạnh, mông sớm đã bị đánh chai rồi.

Hai tiểu hài tử vất vả viết xong “Một trăm lẻ tám chiêu trở thành một người phụ thân tốt”, vô cùng hăm hở chạy đi tìm ngoại tổ phụ của mình.

“Ngoại tổ phụ, ngoại tổ phụ!” Hai tiểu hài tử nhảy nhót trước mặt Phạn U, cố gắng thu hút sự chú ý.

Phạn U mơ hồ dường như nghe thấy gì đó, khuôn mặt sắc bén tuấn mỹ hơi nghiêng sang một bên, ánh mắt quét về phía vị trí của hai tiểu hài tử.

Hai tiểu hài tử cười toe toét, còn tưởng cuối cùng cũng có quỷ có thể nhìn thấy chúng nó, nào ngờ Phạn U thẳng thừng dời ánh mắt đi.


“Sao lại thế này?”

Chúng nó không chịu từ bỏ, mơ “Một trăm lẻ tám chiêu trở thành một người phụ thân tốt” ra dí vào trước mặt Phạn U.

Dù không thấy bọn chúng thì ít nhất cũng phải nhìn được chữ viết chứ?

Kết quả… Phạn U vẫn không thấy.

Hai tiểu hài tử lại thử trèo lên người Phạn U, kết quả lần này hai đứa không những không chạm được vào Phạn U, còn bị một luồng sức mạnh vô hình đẩy văng ra xa, hai tiểu hài tử lại chồng lên nhau như làm xiếc ngã vào nhau.

Lăn một vòng, hai đứa chóng mặt xây xẩm, mãi mới gượng dậy được khỏi đất. Chúng không hiểu—tại sao chứ?

Chúng nó có thể đá vào mông các thúc tổ phụ khác, sao đến chỗ ngoại tổ phụ đá lại không chạm được?

Không đợi chúng nó nghĩ thông, một con quỷ từ ngoài đi vào, chính là Bắc Phương Quỷ Đế, lại thấy hắn rõ ràng đã thay một bộ trang phục khác.

“Ngươi rốt cuộc nghĩ thế nào?” Sắc mặt Bắc Phương Quỷ Đế không vui.

Phạn U không đáp mà hỏi ngược lại: “Đứa nhỏ đó đâu?”

“Viêm Lam đang trông coi.” Khóe miệng Bắc Phương Quỷ Đế giật giật, theo bản năng sờ lên đầu.

Tiểu anh nhi vừa rồi tè một bãi lớn lên đầu hắn.

Phạn U nhìn ra manh mối, trong mắt lóe lên một tia ý cười, rất nhanh ý cười đó lại nhạt đi.

Bắc Phương Quỷ Đế bực bội trừng mắt nhìn hắn một cái, phất tay áo xua đi uất khí, nhíu mày nói: “Địa phủ sinh ra ý thức, đối với địa phủ mà nói là chuyện tốt, nhưng đối với ngươi lại chưa chắc.”

“Ngươi tính sao?”

Đồ hiphop trẻ em
“Là thừa nhận nó, hay là…”

“Nó không cần sự thừa nhận của ta.” Phạn U lắc đầu: “Nó chính là địa phủ.”

Bắc Phương Quỷ Đế: “Đúng là nó chính là địa phủ, nhưng ngươi là con quỷ đầu tiên trên thế gian, Quỷ tộc và địa phủ đều do ngươi xây dựng, là ngươi xây dựng địa phủ nó mới có ý thức.”

“Phạn U, ngươi là phụ thân của nó.”

Sắc mặt Phạn U nhàn nhạt, trên mặt kéo lên một nụ cười chế nhạo: “Một người phụ thân muốn nuốt chửng nữ nhi mình sao?”

Bắc Phương Quỷ Đế hơi nhíu mày: “Lúc đó ngươi dùng U Minh Huyền Hỏa với nó là thật sự muốn nuốt chửng nó? Vậy trước đó ngươi lại cho nó ăn tinh huyết của mình làm gì?”

“Không biết.”

Bắc Phương Quỷ Đế trừng mắt nhìn hắn.

Phạn U: “Trước khi ta nghĩ xong đối xử với nó thế nào, cứ nuôi nó ở Bắc Quỷ thành của ngươi trước đi.”

“Nha đầu đó không dễ nuôi đâu!”

“Viêm Lam sẽ giúp ngươi.”

Mặt Bắc Phương Quỷ Đế càng lúc càng đen, hắn quay đầu bỏ đi. Nhưng đi được vài bước, hắn đột ngột quay đầu, nghiêm giọng hỏi:

“Ngươi chắc chắn sự ra đời của nha đầu này, không phải vì ngươi quá muốn có một đứa con?”

Phạn U nghi hoặc ngẩng mắt: “Cái gì?”

Bắc Phương Quỷ Đế chỉ vào tim hắn: “Nữ nhân Vu tộc kia chết rồi, trái tim ngươi cũng theo đó mà mất đi một nửa, nhưng lúc nha đầu đó ra đời, ta cảm thấy trái tim ngươi lại bắt đầu đập rồi.”

“Quỷ tộc sinh ra không có tim, riêng ngươi lại là ngoại lệ.”

“Vu Chân mang đi nửa trái tim của ngươi, cũng lấy đi nửa mạng sống của ngươi.”

“Nhưng lúc nha đầu đó xuất hiện, trái tim ngươi đang lành lại không phải sao?”

Bắc Phương Quỷ Đế nhìn thẳng vào hắn: “Ngươi tự tay tạo ra địa phủ, mà nay địa phủ lại muốn cứu ngươi.”

“Phạn U, rốt cuộc là ngươi muốn nuốt chửng nữ nhi này, hay là sợ hãi bị nó cứu rỗi?”