Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.7/10 từ 22 lượt Quan tài mở, trăm ma tan, Thanh Vũ – vị Phán Quan của địa phủ mở mắt, trở về nhân gian! Kiếp trước nàng sớm đoản mệnh, phụ mẫu và huynh trưởng tử trận nơi sa trường, trung thần bị oan, hồn phách không còn. Nàng mượn xác hoàn hồn trở về, nắp quan tài vừa mở, liền phát hiện mình được gả cho thanh mai trúc mã kiếp trước. Tiêu Trầm Nghiên phát hiện vương phi nhà mình bề ngoài như đóa hoa kiều diễm, nhưng thực chất tâm ngoan thủ lạt, lần nào cũng cướp trước hắn một bước tiễn người đi đầu thai. Thanh Vũ vung bút phán quan, xét nhân quả, phán thiện ác. Kẻ thù kiếp trước, giết! Kẻ phản bội, giết! Khắp kinh thành nhắc đến phủ Yểm Vương đều biến sắc, cho đến một ngày, thân phận nàng bại lộ, triều đình chấn động, tất cả mọi người đều biết tiểu thư phủ Trấn Quốc Hầu kia rốt cuộc là từ địa ngục trở về! Thanh Vũ làm loạn nhân gian xong, vung váy đỏ, chuẩn bị quay về địa phủ tiếp tục làm phán quan. Nhưng eo lại bị giữ chặt—Yểm Vương điện hạ tài hoa tuyệt thế của Đại Ung ép nàng vào tường, mắt đỏ hoe: “A Vũ lừa ta lâu như vậy, giờ lại muốn vứt phu quân bỏ nhi tử sao?” Thanh Vũ: “Vứt phu quân ta nhận, nhưng bỏ nhi tử là thế nào? Chúng ta còn chưa có nhi tử mà!” Tiêu Trầm Nghiên: “Sắp có ngay thôi!” Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 639

Chương 639

Diệu Pháp nghe nói tiểu ngoại sanh mang theo tiểu ngoại sanh nữ bỏ nhà ra đi chạy đến chỗ nhà mình liền hấp tấp chạy về, ngay cả nợ cũng không đòi nữa.

“Hai quả trứng vàng bảo bối của ta đâu? Người đâu?” Diệu Pháp nhìn trái ngó phải, không thấy tiểu tử nghịch ngợm đâu, chống nạnh nghiêm túc trừng mắt nhìn Vân Tranh:

“Tên xấu xa Vân Tranh, có phải ngươi không có nghĩa khí, đưa hai quả trứng vàng đi rồi không?”

“Còn trứng vàng bảo bối nữa! Đó chính là hai đứa nghịch ngợm và phá phách!”

Vân Tranh bực bội, cuốn nhật ký bị vò biến dạng trong tay liền bay ra ngoài, vừa vặn rơi xuống bên chân Diệu Pháp.

Nhật ký mở ra, Diệu Pháp cúi đầu liền nhìn thấy trên đó viết:

— Ta muốn có ba người phụ thân tốt, phụ thân là đại phụ thân, giống như bây giờ cưng chiều cưng chiều cưng chiều ta và muội muội là được rồi.

— Nhị phụ thân phải giống như Tạ bá bá vậy, cần cù chăm chỉ, làm trâu làm ngựa (gạch bỏ) vĩnh viễn không biết mệt mỏi, nỗ lực làm việc.

— Tam phụ thân phải giống như Nhan Nhan nghĩa phụ vậy, giàu có khiến người ta hoa mắt, không thể giống như đại cữu cữu và đại cữu mẫu, nghèo quá đáng sợ (gạch bỏ), đại cữu cữu và đại cữu mẫu vẫn rất tuyệt vời, ta siêu yêu họ…


Mặt Diệu Pháp tái xanh, nhật ký bị nàng bóp đến biến dạng: “Tiểu tử nghịch ngợm Vạn Tượng đó đâu! Ta nhất định phải đánh mông nó!”

“Bình tĩnh, bình tĩnh!” Vân Tranh vội vàng kéo thê tử nhà mình lại, “A Nghiên đã đánh rồi, nhật ký gì đó đều là chuyện nhỏ…”

“Đây còn là chuyện nhỏ? Được, được rồi… Đúng là cũng không tính là chuyện lớn.” Diệu Pháp tức giận một hơi nhai nát cuốn nhật ký, hỏi: “Vạn Tượng còn gây ra chuyện lớn gì nữa?”

“Không phải Vạn Tượng… là hai đứa nó cùng nhau.” Vân Tranh xoa xoa mi tâm.

“Gì cơ?”

“Vừa rồi Vũ Vũ truyền tin cho ta, tất cả chúng ta đều bị hai tiểu tử nghịch ngợm đó lừa rồi.”

Vân Tranh dở khóc dở cười thở dài một hơi, chậm rãi kể lại:

Thì ra, từ rất lâu trước đó hai tiểu hài tử này đã bắt đầu hoán đổi thân phận, bởi vì ngoại hình giống hệt nhau, thêm vào đó tuổi còn nhỏ, ngay cả giọng nói cũng không có gì khác biệt.

Thêm vào đó hai tiểu hài tử vốn đã có chút đặc biệt, tuy là huynh muội, nhưng lại do cùng một hồn chia ra, ngay cả khí tức hồn phách cũng giống nhau.

Ngay cả Thanh Vũ và Tiêu Trầm Nghiên cũng bị hai tiểu tử nghịch ngợm này lừa gạt, mãi đến gần đây mới phát hiện ra.

Mà nguyên nhân phát hiện cũng rất thú vị — do hai đứa phát sinh bất hòa, nên mới lộ ra sơ hở.

Còn cuốn sổ tay của tiểu Vạn Tượng kia, xác thực là có thật, nhưng chủ nhân của nó lại là tiểu Sâm La.

Nhưng người phát tán cuốn sổ tay lại là tiểu Vạn Tượng.

Mà tiểu Sâm La để trả thù ca ca, liền cố ý bày ra màn bỏ nhà ra đi này, còn giả giọng điệu của đại phụ thân tốt nhà mình, truyền tin cho nội tổ phụ và nội nổ mẫu, khiến sự việc náo động ầm ĩ.

Nhân tiện còn đổ vấy, đem cái nồi nhật ký ném cho ca ca.

Aeon Shop
Không thể không nói, cái đầu óc mới mọc ra này quả thật rất lợi hại, hai tiểu tử nghịch ngợm khiến một đám người lớn xoay như chong chóng.

Màn ‘yêu nhau lắm cắn nhau đau’ giữa hai huynh muội cũng khiến người lớn dở khóc dở cười.

“Cho nên hai tiểu tử nghịch ngợm này biết bị lộ rồi, lại chạy trốn rồi?” Diệu Pháp hỏi: “Chúng nó còn có thể trốn đi đâu nữa?”

Vân Tranh: “Chắc là chạy vào dòng sông thời gian rồi.”

Hắn thở dài một hơi, kể chuyện Chúc Cửu Âm và Chúc U lén gửi bảo bối cho hai tiểu hài tử, còn có chuyện Di Nhan vẫn luôn liên lạc với hai đứa.

Diệu Pháp nghe xong im lặng hồi lâu.

“Cái này…”

“Cẩu biểu ca và biểu tẩu chắc sẽ đuổi theo chứ?”

“Hai tiểu tử nghịch ngợm này nếu bị bắt về, biểu tẩu chẳng phải sẽ đánh cho mông chúng nứt làm tám mảnh sao?”

Bên trong dòng sông thời gian.

Hai tiểu hài tử đang đối đầu.

Tiểu Vạn Tượng oa oa khóc lớn: “Đều tại ngươi! Xong rồi, xong rồi! Mẫu thân bắt được chúng ta, chắc chắn sẽ đánh mông chúng ta thành tám mươi tám mảnh!”